Chương 8

Trần Dương cau mày: “Nói chuyện nhất định phải khó chịu như vậy sao?”

Tôi lập tức mất bình tĩnh và nói: “Ừ, tôi chính là đáng ghét như vậy đấy. Nếu không chịu nổi thì cút đi.”

Trần Dương cũng tức giận đóng sầm cửa xe bỏ đi.

Ba phút sau.

Trần Dương lại lên xe.

Tôi ngồi ở ghế sau cười khẩy: “Lăn xuống, mùi khói, ám vào xe của tôi”.

Trần Dương nhìn tôi, dứt khoát xuống xe, 5 phút sau lại lên xe.

Chắc anh ta vừa đi khử mùi khói thuốc lá..

Trong xe nhất thời yên tĩnh, Trần Dương lại chủ động lên tiếng.

"Cô muốn đi đâu?"

Tôi lạnh lùng nói: "Trang viên Yến Thư."

Đúng vậy, trang viên lấy tên Tần Yến Thư này chính là lâu đài mà cha của Tần Yến Thư đã xây tặng cho cô ta khi cô ta vừa sinh ra.

Mọi người ở Kinh thị đều biết Tần Yến Thư là hòn ngọc quý trên tay của Tần gia.

Trần Dương trên mặt không có biểu tình gì, chỉ làm quen với các thiết bị trong xe, sau đó bật định vị và lái xe.

Tôi nhắm mắt lại, chợp mắt ở ghế sau.

"Cô thực sự đã ngủ cùng nam chính sao?"

Cái hệ thống phiền phức này lại online.

Tôi không thèm để ý, hệ thống tiếp tục nói: “Vậy mà cô không bị nam chính chém chết, quả là kỳ tích, tôi còn chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón vị công lược tiếp theo rồi cơ.”

Tôi: "......"

Hệ thống đắc ý nói: "Cô đã làm thế nào vậy? Xem ra cô vẫn có chút tài năng, không hổ là công lược giả mà tôi vất vả lựa chọn."

Tôi trợn mắt: “Ngủ không thành.”

Hệ thống sửng sốt một chút: "A? Vậy tối qua hai người làm cái gì?"

Thật là phiền phức, hệ thống của người khác đều hỗ trợ nhiệt tình, tại sao hệ thống của tôi lại là một kẻ ngốc.

Thấy tôi không để ý, hệ thống lấy ra bản ghi ngày hôm qua, đọc xong liền thở phào nhẹ nhõm: "Tốt, tốt, không dẫn đến sai lầm lớn."

Hệ thống hài lòng nói: “Cô rất tiến bộ nha, còn biết đem nam chính về nhà, gần quan được ban lộc.”

Tôi: “Tôi chỉ cảm thấy loại người như anh ta phải ở dưới mí mắt của tôi mới là thành thật nhất. Nếu tôi kìm hãm anh ta, không cho anh ta phát triển thì làm sao anh ta có thể hủy hoại gia đình tôi được.”

Hệ thống: "......"

Sau khi xe chạy vào trang viên, chú Vương nhanh chóng chào hỏi, cung kính gọi: “Đại tiểu thư.”

Tính cách của nguyên mẫu Tần Yến Thư đều là do ảnh hưởng từ gia đình, tiền không thiếu nhưng tình yêu thì không.

Cha mẹ Tần Yến Thư quanh năm kinh doanh ở nước ngoài, trong trang viên rộng lớn như vậy mà chỉ có tôi, chú Vương cùng hai dì giúp việc.

Chú Vương nhìn Trần Dương đang đứng ở một bên, hỏi: "Đây là?"

Tôi thản nhiên nói: “Bảo mẫu của tôi”

"Ồ vậy sao."