Đêm nay sau khi trở về, Tô Mính Hoàn nằm ở trên giường ngủ không được, nghiêm túc phân tích một chút câu nói cuối cùng của Dương Diệu Văn.
Nếu như tính là Diệp Sâm Nam nghe thấy được thì có thể như thế nào?
Anh không phải cũng giống cô sao, cũng đã ở sau lưng bình thản nói với bạn bè rằng anh đã nghĩ ra cách đuổi cô rời đi sao!
Như vậy cũng coi như là huề nhau.
Cũng không sợ anh lấy chuyện này ra chất vấn cô, thậm chí anh có thêm mắm thêm muối đem việc này cáo trạng với trưởng bối đi nữa, cô cũng có thể đúng lý hợp tình mà giận ngược lại không phải sao?
Tuy nhiên, bây giờ không phải là lúc chọc tức anh.
Vạn nhất anh thật sự giận lên, mượn cớ này chạy tới mách lẻo với trưởng bối, đến lúc đó hôn sự này thất bại, điều kiện giữa cô và ông nội sắp dễ dàng lấy được như trở bàn tay phải làm sao bây giờ?
Vì tránh phiền toái không cần thiết.
Cô thấp thỏm lo nghĩ một hồi lâu, vẫn phải thỏa hiệp mà duỗi tay từ trên tủ đầu giường lấy di động, click mở tin nanh hai ngày trước Diệp Sâm Nam gởi cho cô, soạn một câu: 【 Đàn anh, ngày mai anh dự định sẽ dẫn tôi đi chơi ở đâu vậy? 】
.......
Lúc Tô Mính Hoàn gởi tin nhắn tới, Diệp Sâm Nam còn ở văn phòng mới của Phó Thiếu Diễn chưa về nhà.
Anh đi đến cửa kính trong suốt, ngoài cửa sổ là bóng đêm vô tận, đèn nê-ông lúc sáng lúc tối cùng với một mảng đèn xe dung hòa với nhau tạo thành một dòng sông ánh sáng.
Anh thuận tay click mở di động.
Nhìn giọng điệu Tô Mính Hoàn ngoan ngoãn, so với vừa rồi khi ở nhà hàng phàn nàn anh quả thực là hai loại thái độ khác xa nhau, anh nhẹ nhếch môi cười nhạt.
Cái khác anh cũng có thể nhịn, nhưng cô còn nói anh là người keo kiệt, bạc tình, nói anh thậm chí không muốn cho nhiều của hồi môn hơn?
Lúc trước anh còn cảm thấy có chút kỳ lạ, cô đột nhiên thay đổi chủ ý tới gặp anh, tựa hồ có điểm không hợp với lẽ thường.
Nếu không phải hôm nay trong lúc vô tình nghe được buổi nói chuyện này, anh thật không thể tưởng được, cô gái nhỏ thích khóc năm đó bây giờ đã lột xác thành một nhân vật lợi hại như vậy.
Thì ra cô nguyện ý cùng anh gặp mặt, còn dám nói không phải anh không gả, hoàn toàn là vì giao dịch tài sản trong gia tộc?
Anh tắt di động bỏ lại vào túi, dời tầm mắt, từ trên cao nhìn xuống bóng đêm ngoài cửa sổ, huyệt thái dương lại bắt đầu ẩn ẩn đau.
Mà bên đây Tô Mính Hoàn lại ôm di động chậm chạp chờ mãi cũng không thấy anh hồi âm.
Cô đem điện thoại ném sang bên cạnh, nằm thẳng người trên giường, trong lòng đã dần dần bắt đầu trở nên nôn nóng.
Lại qua mười mấy phút, đang lúc cô cân nhắc xem có nên trực tiếp gọi điện thoại nói chuyện thẳng tanh thành khẩn mà giải thích một chút với anh hay không thì bất chợt di động vang lên một tiếng “đinh”, là tin nhắn trả lời chậm chạp của Diệp Sâm Nam.
【 Xin lỗi, ngày mai tôi nhận được thông báo tạm thời phải quay lại công ty tăng ca, chỉ có thể đợi lần sau. 】
Lời từ chối rõ ràng chính thức từ chính chủ này khiến Tô Mính Hoàn sợ hãi lập tức ngồi bật dậy khỏi giường.
Cái gì mà giờ mới nhận được thông báo tạm thời làm thêm giờ? Sao lúc trước không nói mà bây giờ mới nói với cô?
Tô Mính Hoàn có một linh cảm chẳng lành.
Chẳng lẽ, anh nghe được nội dung trò chuyện của cô với Dương Diệu Văn, định hủy bỏ mọi chuyện sao?
Cô cầm điện thoại ngẩn người một lúc, sau khi nghĩ lại, cô cảm thấy mình thật vô lý, không có tự tin đi chất vấn anh. Đầu cô như đông cứng lại, cô lại ngã người xuống giường lần nữa.
**
Thực ra Diệp Sâm Nam thực sự đã nhận được thông báo tạm thời đến công ty quay video quảng cáo vào ngày mai.
Cách đây một thời gian, ban lãnh đạo đã tìm một công ty agency để quảng bá hình ảnh công ty, chuẩn bị cho đợt tuyển dụng nhân tài quy mô lớn sắp tới, tất cả nhân viên đã được yêu cầu bầu chọn đặc biệt, đồng thời chọn ra một số phi công và tiếp viên có hình ảnh xuất sắc trong công ty và khí chất xuất chúng làm người phát ngôn của công ty và hợp tác với hai người mẫu được mời từ bên ngoài để quay một số video quảng cáo. Đoạn video quảng cáo sẽ được đưa lên nhiều màn hình quảng cáo khác nhau trong thành phố.
Diệp Sâm Nam với tư cách là ngôi sao bay lượn có số phiếu bầu cao nhất trong toàn hãng hàng không, vừa có ngoại hình ưa nhìn vừa có năng lực làm việc cao, đã được mọi người nhất trí bầu chọn làm nam chính của bộ phim quảng cáo này.
Trong giai đoạn đầu, một số nhóm áp phích quảng cáo đã được quay, nhưng sau đó vì nhϊếp ảnh gia của công ty sản xuất bị ốm nên một phần nhỏ đã bị bỏ dở.
Hôm qua công ty sản xuất liên lạc với bộ phận tuyên truyền, nói thứ bảy và cuối tuần này vừa vặn rảnh rỗi, có thể qua đây tiếp tục quay chụp.
Diệp Sâm Nam thường phải lên lịch bay đến nhiều nơi khác nhau, lần này thời gian của anh lại vừa vặn thích hợp.
Nếu bỏ lỡ cơ hội này, e rằng sẽ ảnh hưởng đến thời gian quảng cáo sau này.
Bởi vì bên phía Tô Mính Hoàn vẫn luôn chưa cho thời gian hẹn chính xác của cô, nên anh không còn cách nào khác ngoài việc đồng ý rồi đi hoàn thành công việc trước.
Vốn chiều hôm qua anh đã nhận được cuộc gọi, định liên lạc với Tô Mính Hoàn sau khi trở về nhà vào buổi tối.
Không ngờ buổi tối cùng anh em ăn cơm lại tình cờ gặp phải Tô Mính Hoàn, bởi vì lúc đó tình huống có chút tế nhị nên anh không ra mặt chào hỏi cô.
Nhưng lại không biết rằng điều đó khiến người nói xấu sau lưng nào đó cảm thấy áy náy và hiểu lầm.
**
Sau khi Tô Mính Hoàn đã phân tích kỹ lưỡng, cô liền cảm thấy rằng Diệp Sâm Nam đã nghe được cái gì đó và có lẽ anh sẽ không thực sự đối đầu trực tiếp với cô bây giờ.
Nếu không, ngày hôm đó sau khi gặp mặt xong, anh sẽ không vì để tạm thời ổn định lòng tin của trưởng bối mà khen ngợi cô trái lương tâm trước mặt họ như thế, đúng không?
Nghĩ đến đây, cô hơi buông lỏng suy nghĩ, định chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra sau này.
Nhưng chẳng bao lâu cô lại gặp lại Diệp Sâm Nam lần nữa.