Chương 25: Em họ bị bắt nạt

Hôm nay chủ nhật, cô đi mua hai bộ quần áo để chuẩn bị hôm sau đi làm ở công ty.

Nghĩ đến ngày mai dậy sớm, đêm nay cô đi ngủ sớm trước mười một giờ.

Cô phải dưỡng sức để có nghị lực đương đầu với những thử thách mới.

Ai ngờ, cô ngủ đến nửa đêm bị một cuộc gọi điện thoại đánh thức khỏi giấc ngủ.

Cô nhắm mắt lại, cô mơ mơ màng màng cầm điện thoại trên tủ đầu giường lên, mặt vẫn vùi trong chăn, giọng mơ hồ trả lời: “Ai?”

Đầu bên kia điện thoại, Vân Nghệ nghiến răng nghiến lợi, vừa mở miệng đã nói ra những lời nói cay độc: “Mính Hoàn, bây giờ em muốn gϊếŧ người!!!”

Chớp mặt một cái, Tô Mính Hoàn đột nhiên kinh ngạc ngồi dậy khỏi giường, thanh tỉnh trong nháy mắt.

Cô ngơ ngác nhìn bóng tối vài giây, khàn giọng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Vào một giờ sáng, Tô Mính Hoàn lái xe trên đường vào đêm khuya, buồn ngủ đến mức ngáp liên tục.

Nhưng nghĩ đến cảnh Vân Nghệ khóc sướt mướt trong điện thoại vừa rồi, lại không có cách nào mặc kệ cô ấy được, cô cũng không cảm thấy yên tâm nếu không tự mình đi xem.

Vân Nghệ nói với cô rằng tối nay cô ấy có một bữa tiệc liên hoan với đồng nghiệp, mọi người đã hẹn nhau đến quán bar chơi.

Ai biết rằng trong quán bar, cô ấy bất ngờ gặp phải tên bạn trai cũ cặn bã của mình.

Tô Mính Hoàn biết về đoạn tình cảm đã trải qua trước đây của Vân Nghệ, lúc trước thiếu chút nữa đã suýt lấy nửa cái mạng của Vân Nghệ.

Và nếu Vân Nghệ không phải vì tên cặn bã làm âm nhạc kia thì chắc giờ cô đã có một cuộc sống giàu có và đầy màu sắc và có một sự nghiệp thành công từ lâu.

Chỉ trách thủa thiếu thời vô tri, đắm chìm trong tình yêu đẹp đẽ, vì không tiếc công sức để khiến đối phương nổi tiếng, cô ấy đã tiêu hết tiền tiết kiệm, nhưng cuối cùng lại bị đối phương đánh cho tơi tả, làm cho thanh danh hỗn loạn.

Trong lòng Vân Nghệ sao có thể không hận hắn chứ, lúc đầu cô ấy hận chính mình quá ngây thơ, càng hận đối phương lạnh lùng tàn nhẫn, sau này có chút danh tiếng, cô ấy liền hận không thể đá hắn ta một trận.

Đã gần một năm kể từ khi hai người chia tay, cuối cùng Vân Nghệ cũng từ từ vui vẻ lên và bắt đầu làm việc chăm chỉ cho sự nghiệp của mình, không lãng phí thời gian và sức lực quý báu của mình cho tên ghê tởm đó.

Nào biết đâu rằng, hôm nay cô ấy đυ.ng phải tên cặn bã đó trong quán bar, còn bị hắn ta khıêυ khí©h một cách vô liêm sỉ.

Vân Nghệ khóc không thành tiếng và nói với cô qua điện thoại: “Em muốn giả vờ như không nhìn thấy, em cũng không thèm quan tâm đến thái độ của đôi cẩu nam nữ bọn họ kia. Nhưng tên khốn Dương Nhuận Hiên đó thực sự đã chửi bới em trước mặt bạn gái mới của hắn ta và trước mặt em nữa, nói em vì lúc trước để cọ nhiệt độ của hắn, cố ý mua thuỷ quân ở trên mạng để bôi đen hắn ta cắm sừng bạn gái cũ.”

Điều khó chịu nhất là bạn gái của hắn ta thực sự tin vào điều đó. Có lẽ Dương Nhuận Hiên chắc chắn đã đề cập đến cô trước mặt cô ta từ lâu, hơn nữa còn bịa đặt một số lời nói dối phi thực tế để vu khống cô để lấy lòng bạn gái và lấy lòng tin của cô ta.

Vì vậy, người phụ nữ vừa nhìn thấy Vân Nghệ liền bày ra vẻ kiêu căng ngạo mạn nhìn cô ấy, thậm chí còn mỉa mai, châm chọc cô ấy: “Bản thân không có khả năng giữ lấy đàn ông, lại dùng dao đâm sau lưng, cánh rừng lớn thật là mặt hàng gì cũng có, cũng không chê ghê tởm.”

Vân Nghệ vốn là nạn nhân trong mối quan hệ đó, những người trong cuộc đều biết điều này.

Nhưng kẻ xấu lại cố tình không biết hối cải, lại càng bắt nạt cô, giọng điệu này cô ấy làm sao chịu đựng được!

Cho nên lúc đó cô ấy cạnh khóe lại đối phương vài câu, đáp lại họ: “Cũng không biết người ghê tởm rốt cuộc là ai. Quả nhiên là tra nam xứng với tiện nữ, vậy chúc hai người có một cuộc hôn nhân hạnh phúc, sống đến bạch đầu giai lão, ngàn vạn xin đừng ra ngoài làm tổn thương người khác.”

Bạn gái mới của Dương Nhuận Hiên nhìn trông không giống một người dễ chọc, xem từ khí chất ăn mặc thì có chút kiêu ngạo và độc đoán giống như con nhà giàu mới nổi.

Bị bạn gái cũ của bạn trai mắng mỏ ở nơi công cộng, làm sao cô ta có thể nhịn được giọng điệu này, cô ta thậm chí còn định giơ tay dạy cho Vân Nghệ một bài học.

Vân Nghệ cũng không thể duỗi cổ mặc người ta xâu xé, khi người phụ nữ ra tay, cô ấy nhanh chóng nắm lấy cổ tay của cô ta.

Hai người đối đầu với nhau, ai cũng không nhượng bộ.

Nhưng cẩu nam nhân Dương Nhuận Hiên vì để bảo vệ bạn gái của mình, hắn ta đẩy Vân Nghệ ra, sức lực không hề nhỏ khiến Vân Nghệ va vào người phụ nữ đang khiêu vũ bên cạn, làm chân người ta bong gân.

Đối phương người đông thế mạnh, một số bạn bè nam của người kia níu kéo cô không buông, cô khiêm tốn xin lỗi bọn họ, còn trả thêm một khoản chi phí thuốc men.

Càng nghĩ về điều đó, cô ấy càng trở nên đau, lại càng không muốn nói với đồng nghiệp của mình.

Mặc dù mọi người cùng làm việc, nhưng ở nơi làm việc, ai cũng là kẻ tranh giành quyền lợi nên không có tình bạn thực sự, chân thành đứng về phía bạn để đấu tranh cho sự bất công của bạn.

Nghĩ tới nghĩ lui, cô không còn cách nào khác là lẻn ra khỏi quán bar và gọi điện cho Tô Mính Hoàn để than khổ.

Vào những thời khắc quan trọng, Tô Mính Hoàn vĩnh viễn luôn là người đáng tin cậy nhất.

Cúp điện thoại chưa đầy nửa tiếng, cô đã đến trước cửa quán bar.

Vân Nghệ gồi bên mép bồn hoa, ôm đầu gối đợi cô, hốc mắt đỏ hoe.

Sau khi Tô Mính Hoàn đi ngang qua, hỏi cô ấy: “Đôi cẩu nam nữ kia đã đi chưa?”

Vân Nghệ lắc đầu.

Tô Mính Hoàn trực tiếp kéo cô ấy vào quán bar và được chào đón bởi nhịp trống dồn dập, tiếng hát ầm ĩ, ánh đèn mờ ảo chập chờn, mùi rượu và thuốc lá nồng nặc.

Trên sàn nhảy, những cô gái quyến rũ, gợi cảm và những chàng trai trẻ hào hoa đang lắc lư cơ thể một cách điên cuồng theo điệu nhạc.

Tô Mính Hoàn trấn an vỗ vai Vân Nghệ, bảo cô ấy dẫn mình đi tìm một đường tìm được Dương Nhuận Hiên ngồi trên ghế dài, sau đó bảo cô ấy trốn đi ở một bên, đừng có mà hành động thiếu suy nghĩ.

Dương Nhuận Hiên ôm bạn gái, cả hai ôm nhau quấn quít hôn môi.

Tô Mính Hoàn mặc niệm ba tiếng ở trong lòng: 1, 2, 3, rồi trực tiếp lao tới.

Một chai bia “phanh” một tiếng vỡ toang trên mặt bàn cẩm thạch trước mặt bọn Dương Nhuận Hiên. Rượu và mảnh thủy tinh văng tung tóe khắp nơi, làm đổ hết lên người tra nam tiện nữ.