Chương 51: Không đành lòng

Chuyện Diệp Cẩm Tú trải qua gần đây khiến Dụ Trì Diệp có chút không đành lòng.Suy cho cùng Diệp Cẩm Tú vẫn là vợ trên danh nghĩa của hắn, bây giờ còn chưa ly hôn.

Đứa bé bị người hại sinh non, hiện tại lại là có chút không thoải mái, nếu như hắn hiện tại thật sự là nhẫn tâm đem cô ném ra ngoài, chẳng phải là thật không còn một chút nhân tính nữa rồi.

Dụ Trì Diệp trầm con ngươi nói: "Thành thật đợi đấy."

Dụ Trì Diệp mặc quần áo vào, từ hòm thuốc trong phòng tìm nhiệt kế, trực tiếp mở miệng Diệp Cẩm Tú ra, cắm vào.

Diệp Cẩm Tú mơ màng nhìn Dụ Trì Diệp lúc này, cảm thấy người đàn ông trước mặt mình có phải đã thay đổi tính tình rồi không.

Nhưng Diệp Cẩm Tú thật sự không thoải mái. Cô đoán có lẽ là do tối hôm qua dừng ở nhà ga quá lâu, thời gian lang thang ở bên ngoài lại quá dài cho nên có thể là bị cảm lạnh.

Mà Diệp Cẩm Tú giờ phút này dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Dụ Trì Diệp ngược lại khiến trong lòng Dụ Trì Diệp có chút nghẹn ngào.

Ánh mắt hoài nghi của cô khiến Dụ Trì Diệp bắt đầu nhớ tới hắn đã từng hà khắc với cô như thế nào.

Nhưng đây đều là cô tự tìm lấy.

Từ ngày cô gả cho hắn thì nên hiểu rõ, nên biết rằng cô gả cho hắn không có khả năng hạnh phúc.

"Nhìn cái gì, chẳng lẽ lại mê mệt tôi rồi?" Dụ Trì Diệp cười lạnh một tiếng, ánh mắt lại rơi vào cánh tay mảnh khảnh của cô.

Trên cánh tay cô còn có mấy vết đỏ, hẳn là dấu vết tối qua hắn lưu lại. Có thể nhìn ra được tối hôm qua hắn đối với cô có bao nhiêu tàn nhẫn.

Mà câu nói kia của Dụ Trì Diệp khiến Diệp Cẩm Tú muốn phản bác, nhưng vì trong miệng ngậm nhiệt kế cho nên không có cách nào nói chuyện, có điều Diệp Cẩm Tú vẫn hoàn toàn phủ định mình bị Dụ Trì Diệp mê hoặc, trực tiếp nhắm hai mắt lại.

Nhìn thấy Diệp Cẩm Tú tùy hứng như vậy, Dụ Trì Diệp nhịn không được cười ra tiếng, nụ cười kia tựa hồ là thiếu một phần lãnh ý, có điều hai người đều không phát hiện ra.

Dụ Trì Diệp thấy Diệp Cẩm Tú nhắm mắt lại không nhìn mình, trong khoảng thời gian ngắn ý muốn trêu đùa nổi lên, trực tiếp đặt tay lên mũi Diệp Cẩm Tú bóp véo.

Diệp Cẩm Tú vốn đã nhắm mắt lại bị Dụ Trì Diệp đùa như vậy, lập tức không thoải mái mở mắt ra có chút giật mình nhìn Dụ Trì Diệp.

Dụ Trì Diệp hừ nhẹ một tiếng: "Tôi chạm vào cô là cho cô mặt mũi, đừng không biết tốt xấu, Diệp Cẩm Tú."

Nhìn thời gian đã qua tương đối, Dụ Trì Diệp lấy nhiệt kế ra, mắt nhìn nhiệt độ, đã là ba mươi chín độ.

Dụ Trì Diệp cười lạnh: "Không tồi, sốt thêm vài độ nữa là thành bệnh của người già rồi."

Diệp Cẩm Tú giờ đã có thể nói chuyện, cuối cùng cười khổ: "Đó không phải điều mà anh muốn sao.

Dụ Trì Diệp chỉ lạnh lùng hừ một tiếng: "Trước khi khỏi bệnh thì thành thật ở chỗ này, tôi không có nhiều thời gian chơi trò mèo vờn chuột với cô, đi rồi bệnh chết trên đường tôi sẽ không nhặt thi thể của cô về đâu."

Nói xong câu đó, Dụ Trì Diệp lập tức lấy quần áo của mình ra thay.

Dụ Trì Diệp ngồi ở bên giường bình tĩnh nhìn Diệp Cẩm Tú giờ phút này, đột nhiên lại có chút mê mang, thậm chí là không hiểu mình đang làm cái gì.

Hắn có thể khẳng định mình đang giúp Diệp Cẩm Tú. Dụ Trì Diệp híp mắt, ánh mắt có chút trống rỗng vô thần.

Mà Diệp Cẩm Tú như là bị ánh mắt như vậy của hắn dọa sợ, lập tức nhắm mắt lại không nhìn hắn.

Dụ Trì Diệp vẫn nhìn cô như cũ, suy nghĩ một ít vấn đề mà hắn chưa từng nghĩ tới.

Hiện tại Diệp Minh Châu đã trở lại, Dụ Trì Diệp thích chính là Diệp Minh Châu. Nhưng qua nhiều năm như vậy, Diệp Minh Châu trở về khiến Dụ Trì Diệp có chút không thích ứng kịp. Tính tình Diệp Minh Châu cùng trước kia hoàn toàn bất đồng, so ra, tính tình Diệp Cẩm Tú càng giống Diệp Minh Châu lúc trước vài phần. Mà hiện tại Diệp Minh Châu càng giống thiên kim đại tiểu thư bị người chiều hư, Dụ Trì Diệp đã còn không biết mình thích Diệp Minh Châu ở điều gì.

Hiện tại Diệp Minh Châu cố tình gây sự, nổi giận khiến hắn chỉ muốn trốn tránh. Dụ Trì Diệp hít sâu một hơi, không ở lại nữa trực tiếp mở cửa rời đi.

Thím Lý thấy Dụ Trì Diệp đã tỉnh, vội hỏi Dụ Trì Diệp muốn ăn gì.

Dụ Trì Diệp nhìn thoáng qua thời gian, thản nhiên nói: "Tôi còn có việc phải bàn, không ăn cơm ở đây nữa, bà giúp tôi chăm sóc phu nhân một chút.

Thím Lý nghe Dụ Trì Diệp nói há hốc mồm, cảm thấy mình có phải nghe nhầm lời của Dụ Trì Diệp hay không.

Phu nhân?

Ai cơ?

Phu nhân nào cơ?

Mà Dụ Trì Diệp cũng có chút sững sờ, thậm chí là có chút phiền muộn kéo kéo cà vạt nói: "Chăm sóc tốt người phụ nữ kia, đừng để cho cô sốt đến nóng chết."

Dụ Trì Diệp nói xong trực tiếp rời đi.

Thím Lý sững sờ nhìn Dụ Trì Diệp, cũng kịp phản ứng người trong phòng hắn có lẽ là Diệp Cẩm Tú.

Ấn tượng của thím Lý đối với Diệp Cẩm Tú cũng không tệ lắm, dù sao cũng là tiểu thư khuê các quy củ, chỉ là Dụ Trì Diệp trêu đùa phụ nữ có chút hung hăng.

Bởi vì hôm qua cùng Nike hẹn giờ này đến Lam Nhã ký hợp đồng cho nên Dụ Trì Diệp không kịp ăn cơm.

Lỡ hẹn gì gì đó, cũng là việc Dụ Trì Diệp ghét nhất.

Đến giờ cơm, Nike đã chờ Dụ Trì Diệp.

Dụ Trì Diệp nhìn thấy đầu tiên không phải Nike, mà là Allie bên cạnh Nike.

Allie vẫn ăn mặc diễm lệ như cũ, chỉ là một khuôn mặt xinh đẹp như vậy đặt ở bên cạnh Nike quả thực là có chút đáng tiếc.

Nike là rất có tiền, tuổi tác cũng không tính lớn, cũng mới hơn ba mươi tuổi, có điều lại có một khuôn mặt hơn năm mươi tuổi, hơn nữa nụ cười còn có chút hèn mọn, thậm chí có thể nhìn thấy hàm răng màu vàng trong miệng hắn.

Dụ Trì Diệp cảm thấy có chút buồn nôn, có điều bởi vì ký hợp đồng cho nên cũng không làm gì gây bối rối cho hắn, ngược lại nể tình nói: "Ngài Nike, tôi là Dụ Trì Diệp."

Mà Allie thấy Dụ Trì Diệp đến ánh mắt sáng ngời, bên môi cũng lộ ra ý cười.

Nike không nhìn thấy biểu tình của Allie, đứng lên nói với Dụ Trì Diệp: "Dụ tổng, cuối cùng cũng được gặp mặt, ấn tượng rất sâu với tên của anh, sớm nghe nói Dụ tổng là một nhân tài hiếm có, hôm nay gặp được thật sự là một khuôn mặt xinh đẹp."

Một người đàn ông bị người ta nói xinh đẹp, không nghi ngờ gì chính là đang sỉ nhục thực lực của hắn.

Nghe đến đây, Dụ Trì Diệp quả nhiên nở nụ cười trầm lãnh: "Ngài Nike, lời tán gẫu để lúc khác, tôi nghĩ chúng ta có thể bắt đầu đàm phán hợp đồng."

"Anh nói muốn để Allie làm người phát ngôn tôi không phản đối, nhưng tôi muốn thêm một sao nam vào trước cô ấy, Nike tiên sinh hẳn là sẽ không để bụng chứ."

Nike vuốt bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Allie, cười có chút bỉ ổi nói: "Đương nhiên, chỉ cần có bảo bối Allie của tôi, những thứ khác thế nào cũng được, chỉ cần bảo bối Allie của tôi là nhân vật chính là được rồi."

"Được, vậy chúng ta có thể ký hợp đồng rồi."