Chương 16: Thử đồ

Vào phòng, định đưa tay đóng cửa thì phía sau nàng lại bị chặn lại bởi Mộng Bạch. Có chút hoảng sợ, theo phản xạ, nàng lùi lại, điều đó tạo thêm điều kiện cho Mộng Bạch tiến vào.

"Chị... không phải đã bảo chị ở ngoài rồi sao?"

"Ở ngoài chán, chị vào đây giúp em, xem như là tạo công việc"

Chưa để Từ Bích kịp nói thêm, cô đã kịp đưa tay ôm lấy người nàng. Qua tấm gương trước mặt, phản chiếu hình ảnh một thiếu nữ e thẹn đang tựa vào một người phụ nữ gian xảo. Đạt được ý đồ, cô nhếch mép cười.

Đưa tay luồn xuống váy, nắm lấy qυầи ɭóŧ, Mộng Bạch tuột xuống, Từ Bích cũng hưởng ứng mà đưa chân lên. Qυầи ɭóŧ nằm trên tay sau khi đã lấy ra lại bị cô không thương tiếc mà quăng vào một góc.

Từ Bích nhìn theo thì lại bị Mộng Bạch bất ngờ mà hôn lấy, chiếc lưỡi tinh nghịch luồn lách, khuấy đảo vào trong. Từ Bích không kìm được sung sướиɠ, nàng ôm chặt lấy người trước mặt hơn.

Một tay giữ đầu nàng, một tay cởi váy, không phải đợi lâu, chiếc váy đã nhanh chóng rơi xuống. Lúc này đây nàng chỉ mặc mỗi áσ ɭóŧ.

Rời khỏi đôi môi căn mộng, một sợi chỉ bạc theo đó cũng ra, nó là cầu nối giữa cô và nàng, là chút cuồng nhiệt khi nãy.

Nhìn khuôn mặt e thẹn, cô xoay người nàng lại, để nàng đối diện trước gương. Bản thân thì ra phía sau nàng. Mộng Bạch cao hơn Từ Bích một cái đầu, lúc này đây cô đã có thể thấy rõ dáng vẻ kiều diễm của nàng.

Tay cô cởi nốt áo ngực, quăng nó cùng chỗ với qυầи ɭóŧ. Từ Bích lúc này cả người không còn một mảnh vải, nàng e thẹn trước gương, định rằng dùng tay che đi bộ phận nhạy cảm nhưng lại bị Mộng Bạch ngăn lại. Cô ghé sát đầu vào tai Từ Bích mà thì thầm.

"Đừng, để chị xem"

Nói xong, tay cô mò mẫm xuống dưới tiểu huyệt. Vạch lấy vài sợi đen trước mắt, đem hai mép thịt mập mạp, hồng hào tách ra. Môi cô hôn nhẹ lên sóng lưng nàng.

"Nhìn xem, xem chính tiểu huyệt của mình, em thấy... nó có đẹp không?"

Vì hành động của Mộng Bạch, người Từ Bích không khỏi rung lên, nàng lắp bắp mà nói.

"Ưʍ... đẹp"

Bốp!

Tiếng Mộng Bạch đánh mạnh vào một bên mông nàng, đau đến nỗi nàng phải nhíu mày.

"Tiểu yêu, tự khen chính mình cơ à?"

Đoạn, cô rời khỏi người Từ Bích, cầm áσ ɭóŧ trắng trên tay, mặc cho nàng. Thấy thế, nàng lại có chút hoảng sợ, lắc đầu.

Dù sao thì thử đồ cũng là thử áo quần hay váy bình thường thôi. Đồ lót căn bản là người ta không cho a!

Nhìn dáng vẻ Từ Bích lúc này, Mộng Bạch thoáng hiểu ra vấn đề, cô nói.

"Đừng lo, trung tâm mua sắm này, chị là chủ, nên em cứ thử thoải mái! Nếu thử mà thấy không thích thì cứ đem đại về nhà rồi quăng một xó cũng được"

Nghe thế, Từ Bích mới lẳng lặng gật đầu, đồng ý cho Mộng Bạch mặc vào. Mặc áσ ɭóŧ thì bình thường, bởi cô không làm gì quá phận với nàng, nhưng khi mặc đến quần thì lại...