Chương 6: Cha chồng không thích

Hề Thiệu Công vừa nhìn thấy cô xuống dưới, chỉ lạnh nhạt liếc thoáng qua cô, lại tiếp tục cúi đầu đọc báo.

Lâm Bích Ngô biết ánh mắt đó của hắn có ý gì, quả thực là đang nhìn rác rưởi, hơn nữa còn là loại không thể nhặt về.

Cha chồng không thích cô, điều này cô vẫn luôn biết, đại khái trên đời này hai người đàn ông khó lấy lòng nhất đều bị cô gặp phải.

Cô đúng là quá khó khăn.

Lâm Bích Ngô sợ hãi đi lên phía trước, nhỏ giọng gọi một câu: “Cha…”

“Ừ, con dậy rồi à, ăn cơm chưa?” Lần này ngay cả mí mắt Hề Thiệu Công cũng chẳng thèm nhấc lên.

Lâm Bích Ngô biết đây là hắn đang châm chọc cô, một người dư thừa không lao động, ngày đầu tiên đến nhà cha chồng đã ngủ suốt một ngày, nếu như đặt vào thời cổ đại bị bỏ 800 lần cũng có khả năng.

“Chưa… Còn chưa ăn.” Lâm Bích Ngô biết Hề Thiệu Công thật sự biết rõ còn cố hỏi, vì thế cô chỉ đành ăn ngay nói thật.

Lúc này Hề Thiệu Công mới ngẩng đầu lên nhìn về phía cô, nhìn từ đầu đến chân cô một lượt, gằn từng chữ nói với cô.

“Vậy đừng ăn nữa, bởi vì không có thời gian, còn nữa, con định ăn mặc một thân như giẻ lau cùng cha đi ra ngoài sao?”

Lâm Bích Ngô rối rắm không biết có nên dứt khoát nói cơ thể không thoải mái rút lui, dù sao ở trong mặt Hề Thiệu Công, cô chính là kiểu người không lên được mặt bàn, chẳng lẽ hắn để cô đi tham dự tiệc tối là vì muốn ra oai phủ đầu với cô.

Để cô cảm nhận được loại người như cô gả vào hào môn căn bản chính là một loại tự rước lấy nhục, sau đó đủ cho cô biết khó mà lui?

Còn không đợi cô nói chuyện, Hề Thiệu Công đã chỉ vào một chiếc túi giấy trên sofa bên cạnh.

“Đi thay đi, yến hội hôm nay cha dẫn con đi là để cho con thấy việc đời, sau này con đường nên đi như thế nào, tự con nghĩ cho rõ ràng.”

Lâm Bích Ngô đành phải gật đầu, xách túi lên chuẩn bị lên lầu thay đồ, kết quả lại bị Hề Thiệu Công gọi lại.

“Con quay lại cho cha, nhân lúc bây giờ còn có thời gian, cha sẽ phái người đưa con đi làm tóc, con nhớ cho rõ, hiện tại con là người nhà họ Hề, mặt mũi con chính là mặt mũi của nhà họ Hề.”

Mặt Lâm Bích Ngô bị hắn nói đến đỏ bừng, đành phải vâng vâng dạ dạ nhỏ giọng đồng ý.

Hề Thiệu Công nhìn dáng vẻ của cô giống như bùn nhão không thể trát tường, lập tức cảm thấy phiền chết đi được, vẫy tay với cô, ý bảo cô nhanh lên, thật sự dáng vẻ nhắm mắt làm ngơ.