"Thiên Thiên, ngươi đến xem, sau này trên mảnh đất này sẽ mọc ra dược liệu, ngươi có thể tùy tiện ăn, nhưng cái khác thì không được, rõ chưa?"
"Mẫu thân!" Miệng nhỏ Thiên Thiên cười ngọt ngào, trong lòng tự nhủ, xem ra vẫn là mẫu thân hiểu mình nhất!
Haizz, rõ ràng là ca ca, thế nhưng chỉ biết nói một tiếng mẫu thân, mà Bảo Bảo kia là đệ đệ, nhưng lại có thể nói chuyện lưu loát, xem ra Đan Linh thăng cấp quá chậm, nhưng không sao, Thủy Thiên Nguyệt không ngại chờ đợi lâu.
"Được rồi, Thiên Thiên, Bảo Bảo, hai người các ngươi phải ở trong không gian Dược Thần thật tốt! Không được phép gây rắc rối!"
Thủy Thiên Nguyệt vừa nói dứt lời đã rời khỏi không gian Dược Thần, điều nàng không ngờ chính là Thiên Thiên đang chảy nước miếng nhìn Thất Bảo Hồ Lô của mình, cái hồ lô thứ hai đã lớn, hơn nữa nhìn dáng vẻ của nó, không lâu nữa sẽ trưởng thành.
"Tỷ, tỷ ra rồi!" Thủy Thiên Nguyệt vừa mới đẩy cửa ra đã trông thấy Thủy Nhiễm Trần đứng ở đó.
"Đệ học xong bộ thương pháp kia chưa?" Ngược lại Thủy Thiên Nguyệt không để mặt mũi cho Thủy Nhiễm Trần, ai bảo tiểu tử này không chịu tu luyện thật tốt. Lường trước nghĩ đến Thủy Thiên Nguyệt nhất định sẽ hỏi mình, ngược lại Thủy Nhiễm Trần nghiêm túc gật đầu: "Tỷ tỷ, mặc dù không phải rất thuần thục, nhưng đệ đã nắm được sơ bộ. Tỷ tỷ, đệ cảm thấy rất hợp với cuốn Võ Kỹ tỷ cho đệ, như đặc biệt viết ra để dành cho đệ vậy!"
Nghe được lời này, Thủy Thiên Nguyệt nhìn mặt Thủy Nhiễm Trần, vẻ mặt của tiểu tử này thành thật, không giống khoác lác. Vì vậy một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Thủy Thiên Nguyệt, hẳn là nói Thủy Nhiễm Trần.
Đúng là thiên tài thương học!
Chỉ là Thủy Thiên Nguyệt còn chưa kịp nói thêm, Thủy Nhiễm Trần đã nói trước: "Tỷ tỷ, hôm nay đệ gặp một người, hắn nói hắn tên là Phó Vĩ, bảo tỷ nếu như có thời gian rảnh thì cầm vật này đến liên minh Phù Chú Sư một chuyến." Thủy Nhiễm Trần nói xong, lấy trong ngực ra một lệnh bài màu xanh nhạt nhét vào tay Thủy Thiên Nguyệt.
"Đây là…" Thủy Thiên Nguyệt nhìn một cái đã nhận ra, đây là lệnh bài Trưởng Lão của tổng hội liên minh Phù Chú Sư ở Đông Thắng Thần Châu, xem ra kiểu gì Phó Vĩ kia cũng là đại nhân vật như hội trưởng hoặc phó hội trưởng: "Nhiễm Trần, chuyện gì xảy ra?"
Nhìn thấy ánh mắt dò xét của Thủy Thiên Nguyệt, Thủy Nhiễm Trần nuốt từng ngụm nước bọt: "Tỷ tỷ, đệ nghĩ, tỷ cho đệ nhiều đồ tốt như vậy, thế nhưng kẻ làm đệ đệ như đệ lại chưa tặng tỷ được cái gì, cho nên đệ ra ngoài định mua quà cho tỷ. Kết quả, không ngờ lại gặp được Kim Phong, tên tiểu tử đó đi theo Bát hoàng tử, lúc nhìn thấy đệ thì lôi kéo đệ nói xấu tỷ, đệ nhất thời tức giận liền ra tay với hắn. Nhưng không nghĩ tới lần này Kim Phong lại dẫn theo hai thị vệ của Bát hoàng tử, ba người bọn họ vậy mà cùng nhau đánh một mình đệ, hừ, đệ hạ quyết tâm để cho bọn họ nếm thử cái gọi là một đánh ba, liền lấy cây thương kia ra."
"Sau đó thì bị Phó Vĩ này nhìn thấy!" Chuyện kế tiếp, Thủy Thiên Nguyệt đã đoán được tám chín phần: "Hắn hỏi đệ, ai vẽ phù văn trên cây thương này, đệ nói là ta vẽ đúng không?"
"Không có, thật ra lúc đầu đệ không nói là tỷ vẽ, đệ nói thương này lúc mua đã có rồi. Thế nhưng Phó Vĩ đó không tin, hắn nói, những phù văn này vừa mới vẽ. Tiếp theo hắn lấy ra vật này bảo đệ giao cho người vẽ phù văn, nói là cầm vật này đến liên minh Phù Chú Sư có thể tìm hắn, hắn có chuyện quan trọng."
Thủy Nhiễm Trần chưa nói xong đã nhìn thấy quản gia thở hồng hộc chạy tới: "Tiểu thư, thiếu gia, lão gia gọi các ngươi đến đại sảnh, nói là Lý hội trưởng, Lý Kế Ngôn, của liên minh Phù Chú Sư đích thân muốn gặp thiếu gia."
Được, nhanh như vậy bọn họ đã tìm tới cửa.
"Tỷ, đệ không nói với người đó đệ họ Thủy mà!" Thủy Nhiễm Trần có chút lo sợ: "Không có chuyện gì chứ?"
"Tùy tiện tìm người hỏi một chút liền biết đệ là nhi tử của phụ thân, cái kia còn cần đệ nói chắc!" Thủy Thiên Nguyệt lắc đầu kéo Thủy Nhiễm Trần đi đến đại sảnh. Dù sao xem như người của liên minh Phù Chú Sư có không đến thì nàng cũng định đến đó một chuyến, nếu người đã tự tìm tới thì nàng cũng bớt đi không ít chuyện, sao mà không làm chứ: "Yên tâm, có tỷ ở đây, không sao đâu."
Khi tỷ đệ hai người Thủy Thiên Nguyệt và Thủy Nhiễm Trần vừa tiến vào trong đại sảnh, đã nhìn thấy lão cha nhà mình đang mỉm cười tiếp khách, vừa chờ đợi hai người vừa trò chuyện thưởng thức trà.
Có tất cả ba người đến từ liên minh Phù Chú Sư, một vị trong đó mặc áo lam, tướng mạo nho nhã, nhìn một cái đã biết là một người trung niên thế ngoại cao nhân. Vị thứ hai cũng là trung niên, nhưng dáng người rất thô tráng, nói chuyện giống như sét đánh, Thủy Thiên Nguyệt nhìn thấy thì hơi nhếch miệng, nội tâm nàng nói, một nhân tài cứng rắn như thế lại bị mai một ở liên minh Phù Chú Sư, đáng tiếc, quá đáng tiếc! Về vị thứ ba, là một thiếu niên anh tuấn hai mươi tuổi, trên người mang theo ánh nắng đặc biệt của người trẻ tuổi, nhìn một cái khiến người ta cảm thấy rất sạch sẽ, rất sáng sủa, rất dễ chịu.