Chương 33

Thực ra Hồ Vi cho tới nay vẫn luôn mơ ước chức trưởng lão của đại hội. Đây chính là mục tiêu của hắn. Vì lẽ đó nên vừa nãy khi Gia Hợp Minh đưa ra ba con linh thú cấp sáu, tuy rằng hắn nhìn thèm thuồng, nhưng cũng không có nói cái gì. Nhưng mà đến khi hắn nghe Thủy Thiên Nguyệt muốn chức trưởng lão của đại hội, hắn quả thật nhịn không được nên lúc này mới nhảy lên. Thật sự hắn cũng rất muốn nói rằng hắn cũng rất khó chịu.

"Lần này ta không có mang theo lệnh bài Trưởng Lão của đại hội, mà chỉ mang theo một tấm lệnh bài Hội Phó của đại hội thôi. Đưa cho ngươi này!" Nói rồi, Gia Hợp Minh lật bàn tay một cái. Một tấm lệnh bài Hội Phó màu xanh bằng ngọc, có hình bầu dục lập tức xuất hiện ở trong tay ông, đưa đến cho Thủy Thiên Nguyệt: "Ngươi phải cẩn thận và phải nhớ kỹ không được tùy ý lấy ra. Hơn nữa lệnh bài Hội Phó này cũng giống với với lệnh bài Trưởng Lão kia, đều là thẻ truyền tin. Cho dù ngươi có xảy ra chuyện gì thì cũng có thể truyền tin cho ta và Trần Nam bất cứ lúc nào."

Tuy rằng tuổi của Thủy Thiên Nguyệt không lớn, thế nhưng Gia Hợp Minh biết rõ, nếu như Thủy Thiên Nguyệt tiếp nhận lệnh bài Hội Phó này, vậy thì nàng sẽ có mối liên hệ mật thiết với liên minh Thuần Thú Sư của Đông Thắng Thần Châu. Hơn nữa, với thiên phú của Thủy Thiên Nguyệt, đừng nói là phó hội trưởng, cho dù sau này đến thay vị trí của ông, trở thành hội trưởng, chuyện đó cũng không phải là không thể.

"Được rồi. Vậy thì ta sẽ nhận hết nhé!" Thủy Thiên Nguyệt nhếch miệng nở nụ cười. Nàng vung tay lên, thu hết lệnh bài Hội Phó màu xanh ngọc, lệnh bài Trưởng Lão màu đen, và cả ba con linh thú kia vào trong nhẫn không gian của mình, sau đó mới lên tiếng: "Được rồi, ta đồng ý. Ba năm sau, ta sẽ tham gia cái cuộc tranh tài gì gì đó!"

Hai người Gia Hợp Minh và Trần Nam nghe nàng nói lời này mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn nhau cười. Đứa nhóc này quả nhiên không phải là một đứa dễ đối phó. Có điều cũng không tồi, cuối cùng đã khiến cho nàng đồng ý rồi.

"Được rồi, vậy ta đi trước nhé, ta còn có chuyện đấy!" Thủy Thiên Nguyệt nói xong, liền nhấc mông đứng lên.

Khá lắm, cô nhóc này quả thật là một đứa biết cách kéo toàn bộ lợi ích về phía mình.

"Được, vậy chúng ta sẽ đưa ngươi đi xuống dưới nhé!" Gia Hợp Minh cũng đứng lên theo.

Kể từ khi Gia Hợp Minh lấy ra ba con linh thú kia, Mạch Ngôn đã rơi vào trạng thái đờ đẫn. Hơn nữa ngay sau đó lại là lệnh bài Trưởng Lão cùng Phó Hội Trưởng lệnh. Thần kinh của hắn giờ đã căng như dây đàn.

. . .

"Xem đi! Đứa nhóc thối kia quả nhiên không thể thông qua kì chứng nhận!"

"Ừ ừ, ta nói không sai mà! Nếu nàng có thể thông qua kì chứng nhận thì ông đây sẽ nuốt hai con linh thú này trong một hơi!"

. . .

Một đám Thuần Thú Sư đứng ở bên trong đại sảnh vừa nhìn thấy Thủy Thiên Nguyệt xuất hiện lần nữa. Hơn nữa nàng vẫn chưa mặc bào phục chứng tỏ cấp bậc của Thuần Thú Sư lên người. Người người nhịn không được mà mở cái miệng rộng bắt đầu bàn tán.

"Những tên ngốc các ngươi làm cái gì ở chỗ này? Các người không có chuyện gì để làm sao? Còn không cút sang một bên cho ta!" Trần Nam nghe những người này nghị luận Thủy Thiên Nguyệt, trong lòng nổi giận một trận. So với Thủy Thiên Nguyệt thì những người này căn bản chính là một đống bùn nhão không đỡ nổi tường. Mà lúc này hắn cũng nhìn thấy xác chết của hai con linh thú trên đất: "Chuyện gì thế này?"

"Thúc thúc!" Đúng lúc này, Thuần Thú Sư trung niên kia nhìn thấy Hồ Vi, không khỏi gào khóc bổ nhào qua đấy: "Thúc thúc, ngài phải làm chủ cho ta! Hai con linh thú khế ước mà ngươi đưa cho ta đều bị nữ nhân này gϊếŧ chết!" Vừa nói vừa vươn ngón tay ra, chỉ vào Thủy Thiên Nguyệt, trên gương mặt tràn đầy phẫn nộ: "Chính là nàng, chính là nàng!" Ngay sau đó, người Thuần Thú Sư trung niên này liền xổ một hơi kể về mâu thuẫn phát sinh lúc nãy với Thủy Thiên Nguyệt. Tất nhiên là trong lời nói của hắn, Thủy Thiên Nguyệt không phải là Thuần Thú Sư. Thế nhưng lại chạy vào làm loạn bên trong liên minh Thuần Thú Sư. Còn hắn đây dũng cảm đứng ra giữ gìn lợi ích của liên minh. Thế nhưng không nghĩ tới hai con thú được triệu hoán lại bị Thủy Thiên Nguyệt dùng hoa hồng gϊếŧ chết.

Lời này vừa nói ra, khuôn mặt của hai người Trần Nam và Gia Hợp Minh đồng thời run lên. Một thiếu nữ mười sáu tuổi không chỉ là Tuần Thú Sư cấp sáu mà còn có thể gϊếŧ chết hai con linh thú cấp năm. Chết tiệt, có còn để cho người khác sống hay không? Không phải đã nói thân thể của Thuần Thú Sư đều rất yếu à. Hơn nữa còn là dùng hoa hồng để gϊếŧ chết. Trời ạ! Cho dù có là Võ Sĩ cấp sáu cũng không thể làm ra loại chuyện biếи ŧɦái này.

Nhìn thấy sắc mặt Hồ Vi lại thay đổi, Gia Hợp Minh cũng không đợi Hồ Vi mở miệng nói liền mở miệng trước: "Thiên Nguyệt, ngươi đi làm việc trước đi. Hồ Vi ngươi qua đây với ta. Trần Nam ngươi xử lý chuyện ở đây đi!"

"Gia đại nhân, ta chứng kiến tất thảy được chuyện lúc đó!" Lúc này Mạch Ngôn cũng nói chuyện. Hắn không thể để cho Hồ Vi tùy ý bôi nhọ Thủy Thiên Nguyệt ở trước mặt Gia đại nhân.

"Tốt lắm, ngươi cũng cùng đi!" Gia Hợp Minh gật đầu. Mặc dù đây chỉ là lần đầu tiên ông nhìn thấy cháu trai của Hồ Vi, thế nhưng cái gia tộc này luôn là cái dạng nhà dột từ nóc. Lúc nãy Hồ Vi chĩa mũi nhọn vào Thuỷ Thiên Nguyệt mọi lúc mọi kiểu. Vậy thì cháu trai của hắn nhất định cũng không khá hơn chút nào! Vì lẽ đó, ở trong lòng của Gia Hợp Minh bây giờ đã đưa Hồ Vi cùng cháu trai của hắn vào danh sách đen rồi.