TG5 - Chương 6.3: Trứng màu: Phát da^ʍ cầu sư huynh liếʍ sữa, sư huynh tuấn lãng ngậm mυ'ŧ núʍ ѵú, liếʍ láp nhũ thịt; thay phiên sủng ái, hút mạnh sữa tươi, ăn đến một giọt cũng không sót; sư huynh khai bao hậu huyệt, côn ŧᏂịŧ hung hăng đâm mạnh.

Vì nguyên nhân thể chất, nên thế giới này Niệm Niệm sẽ căng trướng phun sữa~ đến lúc đó sẽ khóc thút thít cầu xin nhóm công uống sữa.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Cho dù biết hạ thân sư đệ hắn ẩn giấu da^ʍ huyệt vô cùng mê người, cho dù hắn biết dưới lớp áo rộng thùng thình của sư đệ cặρ √υ" lớn đẫy đà no đủ ngon miệng, nhưng mà hắn không hề nghĩ đến bên trong cặρ √υ" lớn mềm mại này lại có sữa.

Trên tay ẩm ướt dính dính, trong không khí tràn ngập hương thơm sữa tươi ngọt thanh.

Dùng sức ngửi ngửi hai cái liền cảm nhận được vị ngọt thoáng qua, côn ŧᏂịŧ đã đứng thẳng dưới hạ thân của Tinh Mộ càng thêm sưng to hơn.

Căng qυầи ɭóŧ lên gấp mấy lần.

Nhìn thiếu niên dưới thân vì cương sữa mà nghẹn đến mức đỏ bừng mặt, hắn không hề do dự nữa, lập tức cúi đầu xuống, ngậm lấy núʍ ѵú cương cứng dùng sức hút vào.

“Chụtt, chụttt” dùng hết sức hút, hắn chưa bao giờ cảm thấy bản thân khát như vậy.

Hắn dùng ngực gắt gao ép chặt nửa người dưới của thiếu niên, giống như sợ thiếu niên sẽ chạy trốn vậy.

Đôi tay nắm lấy cái vυ" no căng ở phía bên phải, vυ" lớn đến mức một bàn tay không nắm được hết, mở miệng hút sâu quầng vυ" màu hồng nhạt vào trong.

“Ưm ưm a, sư, sư huynh, đừng như vậy dùng sức a ưm…… Nhẹ, nhẹ một chút, vυ" chịu không nổi a a……”

Đầu lưỡi liếʍ láp nhũ thịt trắng nõn cao ngất, lúc này Tinh Mộ giống như một vị lữ khách hành tẩu ở sa mạc sắp chết khát.

Nhéo vυ" lớn như suối nguồn sinh mệnh cho hắn, sau đó là một đợt gặm cắn hút mạnh.

Dòng sữa thơm ngon cuồn cuộn không ngừng trào ra từ đầṳ ѵú hồng phấn, đầu lưỡi Tinh Mộ lập tức liếʍ láp, chép chép miệng phát ra âm thanh nhanh chóng nuốt vào trong bụng.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên trướng sữa, nhưng sữa lại cực kỳ sung túc, thiếu niên giống như tiểu bò sữa, chỉ cần một vυ" phía bên phải thôi cũng có thể hút được hơn nửa chén sữa.

Cho dù đã ăn đến lửng dạ, nhưng sữa tươi của thiếu niên giống như ẩn chứa ma lực thần kỳ.

Mỗi một tấc nhũ thịt ở vυ" bên phải đều được xoa niết, xác định không thể hút ra bất kì giọt sữa nào nữa, lúc này Tinh Mộ mới dời cánh môi khỏi đầṳ ѵú thơm mềm, chuyển qua bên trái.

“Ưm a, không cần cắn a a…… Đau quá, sư huynh, đừng! Đừng cắn hu hu……”

Sữa tươi ở vυ" phải đã được hút sạch, cảm giác đau đớn từ từ biến mất.

Nhưng nhũ thịt ở bên trái vẫn căng trướng như cũ, cho dù Tinh Mộ chạm vào rất nhẹ, cũng mang theo cảm giác chua xót giống như vυ" cương trướng sắp nổ.

“Niệm Niệm, đệ thật ngọt……”

Tinh Mộ ngẩng đầu, mới vừa mở miệng nói chuyện, liền có sữa trắng ngọt ngào theo khóe miệng hắn chảy xuống dưới.

Chỉ cần nghĩ đến thứ này được hút từ vυ" của mình ra, cả người Cố Niệm run lên, xấu hổ đến mức hận không thể đào một đống cát, vùi mình vào trong đó.

Y thả lỏng ra, lại không nghĩ đến sẽ bị Tinh Mộ kéo về phía sau, cánh môi mềm mại ẩm ướt kia cúi xuống dán lên.

Đầu lưỡi chợt bị cạy ra, một dòng sữa thơm ngọt theo đầu lưỡi triền miên chảy vào trong miệng Cố Niệm.

Tinh Mộ không ngừng hôn y, làm y uống hết toàn bộ.

Không bao lâu, Cố Niệm đã mềm thành một bãi nước nằm ở trên giường.

Xung quanh không có đồ vật bôi trơn, Tinh Mộ đành phải cầm một hộp cao mát lạnh ở trên bàn, bắt đầu nới lỏng hậu huyệt của Cố Niệm từng chút một.

Hậu huyệt nhỏ hẹp chặt chẽ bị ba ngón tay đồng thời cắm vào, Tinh Mộ bôi hết nửa hộp cao mát lạnh còn dư lại lên trên côn ŧᏂịŧ thô to cương cứng của hắn.

Ngay sau đó, qυყ đầυ đỏ tím dùng lực mạnh đâm rách da^ʍ huyệt nhỏ xinh ẩm ướt kia, bắt đầu quá trình thao lộng kịch liệt!