Chương 19: Phá Thân

“Gì cơ?”

Đường Nguyện đầy vẻ kinh ngạc nhìn Hứa Tứ.

Trong đôi đồng tử sâu hun hút của anh phản chiếu khuôn mặt cô.

“Muốn làm em, rất muốn.”

Vừa rồi lúc hôn môi cô, đầu lưỡi của cô cũng có đáp lại, hơn nữa những chuyện cô làm với anh trong nhà vệ sinh nam kia thỉnh thoảng vẫn còn hiện lên trong đầu.

Cánh môi mềm mại trơn bóng, đầu lưỡi linh hoạt và lực mυ"ŧ vừa phải của cô, không có chỗ nào là không để cho anh dư vị.

“Hứa, Hứa Tứ, anh bình tĩnh lại đã.”

Cô đưa tay muốn đẩy người đàn ông trên người ra, nhưng một giây sau lại không cẩn thận nằm chặt lấy mười ngón tay anh.

Nhiệt độ trong lòng bàn tay hai người thiêu đốt lẫn nhau, hơi thở nóng bỏng của anh lại phả vào mặt cô, làm trái tim cô ngứa ngày nhồn nhột.

“Đường Nguyện, em cũng có cảm giác với tôi đúng không?"

“Tôi, tôi.”

Đường Nguyện cắn chặt hàm răng, tôi tôi nửa ngày cũng không nói ra được lời nào.

Cô rõ ràng là rất muốn lớn tiếng nói cho Hứa Tứ biết, rằng bà đây chẳng có cảm giác gì với anh cả, nhưng vừa rồi trong lúc hôn môi, phần dịch thể tiết ra giữa hai chân cô giờ phút này vẫn đang nóng ran, thấm ướt cả qυầи ɭóŧ.

Loại trống rỗng này còn đi kèm cảm giác khô nóng, khiến cho cô hoàn toàn không dám nói dối.

Nhưng cô có nguyện ý phát sinh quan hệ với Hứa Tứ không?

Không đợi cô suy nghĩ quá nhiều, đôi môi mỏng của người đàn ông lại một lần nữa nặng nề đè xuống.

Môi lưỡi của anh nóng bỏng, không còn sự dịu dàng mà mang theo mùi vị xâm chiếm mạnh mẽ.

Cô nức nở một tiếng, đáng thương bị người đàn ông đè dưới thân không cách nào phản kháng, càng không thể động đậy.

Không khí dần dần khô nóng, quần áo đều bị cởi ra, khi Đường Nguyện tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hiện ra trước mặt Hứa Tứ, anh nhất thời nhìn đến ngây người.

Cô rất đẹp, so với trong tưởng tượng của anh còn đẹp hơn gấp trăm lần.

Da thịt trắng nõn non nớt, hai bầu ngực cao ngất tròn trịa kia nhẹ nhàng lắc lư, trên đỉnh núi tuyết là hạt đậu đỏ tươi chói mắt.

Nhìn xuống dưới là phần bụng dưới phẳng lì, cái rốn nhỏ xinh hình bầu dục, khu vực tam giác không có lông, trắng trẻo đầy đặn giống như một cái bánh bao nhỏ.

“Đừng, đừng nhìn nữa.”

Nhận thấy được ánh mắt người đàn ông đang nhìn chằm chằm chỗ đó của mình, Đường Nguyện đỏ bừng mặt, đưa tay che đi.

“Đừng che, tôi muốn nhìn”

Hứa Tứ bắt lấy tay cô đặt lêи đỉиɦ đầu, ngón trỏ nhẹ nhàng trượt qua trượt lại theo khe hở nhỏ.

Anh ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Đường Nguyện hỏi, "Em có cảm giác với tôi đúng không?”

Ít nhất là về mặt thân thể.



Sắc mặt Đường Nguyện đỏ bừng, trừng mắt nhìn anh: “Rốt cuộc anh có làm không, không làm thì cút.”

Đã đến lúc này rồi mà anh vẫn còn rối rắm vấn đề này.

Ánh mắt Hứa Tứ trầm xuống, anh áp đầu xuống, nụ hôn dày đặc phủ kín bụng cô.

“Hứa, Hứa Tứ, anh lại như vậy rồi.”

Cô thở hổn hển không ngừng, cả người tê dại, thân thể dưới sự công phá của đầu lưỡi Hứa Tứ rất nhanh đã đạt tới cao trào.

Kɧoáı ©ảʍ tuyệt đỉnh mang theo dòng nước tuôn trào.

Ngắm nhìn người phụ nữ đã xụi lơ ở trên giường, tư thế xinh đẹp, ánh mắt mê ly quyến rũ.

Anh rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, cởi hết quần áo trên người xuống, giải phóng vật nam tính đã sưng đau tới cực điểm.

Đồ vật của Hứa Tứ màu sắc không đậm, qυყ đầυ có màu hồng phấn, lúc cương cứng rất to, có phần hơi rủ xuống.

Anh nắm giữ thân vật, dính lấy một ít nước xuân của Đường Nguyện, sau đó đẩy hai cánh hoa kia ra, tìm tới con đường nhỏ hẹp rồi chen vào bên trong.

Vừa mới tiến vào, Hứa Tứ đã thể nghiệm được cảm giác sảng khoái đến da đầu tê dại.

Bên trong tựa như có vô số cái miệng nhỏ nóng bỏng quấn chặt lấy đồ vật của anh.

“Nhẹ một chút, đau.” Đường Nguyện chưa bao giờ trải qua chuyện giường chiếu cau chặt đầu mày.

Cuộc xâm lược đã có chút cảm giác, nếu cứ kéo dài sẽ gây đau cho cả hai.

“Đường Nguyện, ráng nhịn một chút, tôi sẽ khiến em thoải mái.” Anh cúi đầu hôn lên môi cô, thắt lưng dùng sức phá tan tầng trở ngại kia, hai người hoàn toàn kết hợp với nhau.

“Ưm, đau quá.”

Sự đau đớn khi phá thân làm cho khỏe mắt Đường Nguyện ướŧ áŧ, cả người cô căng ra, cái miệng nhỏ phía dưới cắn chặt làm Hứa Tứ không thể động dậy.

Anh nâng đầu Đường Nguyện lên, dịu dàng hôn đi nước mắt nơi khóe mắt cô, dưới thân nhẹ nhàng đâm rút.

Biết Đường Nguyện giờ phút này không dễ chịu, cho nên sức lực của anh cũng không lớn.

Một chút lại một chút nhẹ nhàng đâm vào.

Một chút lại một chút tăng thêm sức lực, đẩy nhanh tốc độ.

Nghĩ đến việc cô gái hơn hai mươi năm qua anh vẫn luôn mong nhớ giờ phút này đang nở rộ dưới thân anh.

Ánh mắt cô mê ly, sắc mặt ửng hồng, đẹp như một đóa hoa yêu dã.

Một Đường Nguyện như vậy chỉ có anh mới có thể nhìn thấy, cảnh đẹp như vậy chỉ nên thuộc về một mình anh.

Ý thức được điều này khiến máu huyết toàn thân Hứa Tứ đều tập trung đến chỗ đang giao hợp với Đường Nguyện.

Anh giữ chặt eo cô, không còn cách nào thương hương tiếc ngọc mà bắt đầu nặng nề va chạm.

“Ưʍ...a, Hứa Tứ, chậm một chút, chậm một chút.”



Cô bị Hứa Tứ đυ.ng chạm đến mức run rẩy kịch liệt, đau đớn dần dần giảm bớt, hai bầu ngực xinh đẹp cũng lắc lư theo nhịp ra vào của anh.

Bàn tay to lớn của người đàn ông bắt lấy một bên bầu ngực, không chút nể nang xoa bóp.

Một bên khác bị anh ngậm vào miệng, đầu lưỡi trêu chọc, mυ"ŧ liếʍ cắn nhũ hoa.

Mà một bàn tay khác của anh không hề nhàn rỗi.

Ngón tay thô ráp ấn lên hạt thịt đã sung huyết của cô, xoa nắn từng vòng.

Cả người Đường Nguyện run rẩy như bị điện giật, một giây sau cô cong người lên, ngửa cổ thở dốc.

Lần đầu tiên hoan ái, dưới sự chăm sóc cần mẫn của Hứa Tứ cô đã đặt cao trào.

Vách âʍ đa͙σ thu chặt lại, Hứa Tứ sau khi đυ.ng mạnh mấy chục cái thì nhanh chóng rút ra bắn vào bụng nhỏ mềm mại của cô.

Hai người cùng nhau thở dốc.

Hứa Tứ xoay người nằm bên cạnh cô, ôm lấy thân thể Đường Nguyện vào trong ngực.

Cuộc làʍ t̠ìиɦ này đã kết thúc tấm thân xử nữ của hai người.

Thời gian cũng không dài, chỉ có mười phút, trong lòng anh thầm nghĩ liệu Đường Nguyện có ghét bỏ mình quá nhanh hay không.

Muốn mở miệng hỏi, nhưng lại cảm thấy chuyện này thật sự sẽ hạ thấp tôn nghiêm người đàn ông của cô.

Do dự nửa ngày, Hứa Tứ mới lề mề hỏi: "Em, em thế nào rồi?”

Đường Nguyện trừng mắt liếc anh một cái, người phụ nữ vừa được tưới tắm trên mặt vẫn còn nét ửng hồng chưa rút đi, cực kỳ xinh đẹp.

“Nóng rất đau đớn.”

“Để tôi xem nào.”

Nói xong Hứa Tứ liền ngồi dậy muốn tách hai chân của cô ra.

“Này, không cần anh xem đâu.”

“Yên nào, em là lần đầu tiên, tôi cũng không có kinh nghiệm, để tôi giúp em xem thử.”

Anh vừa như nghiêm túc lại cố chấp, lời từ chối của Đường Nguyện đương nhiên bị bỏ qua.

Anh mạnh mẽ tách hai chân cô ra.

Hai cánh môi xinh đẹp bị anh làm đến ửng hồng, trong gốc đùi còn dính chút máu, cũng may là trong dòng chất lỏng màu trắng ngà chảy ra kia không lẫn tia máu nào.

“Không bị chảy máu, có điều đêm nay hẳn là không làm được nữa.”

Cảnh sát Hứa vừa mới phá thân, cả người đều ở trong trạng thái hưng phấn.

Nghe ra trong lời nói của anh có sự mất mát, Đường Nguyện đỏ mặt kẹp chặt hai chân lại: “Anh còn muốn làm nữa sao, vừa rồi không phải đã làm rồi à?"

“Còn muốn.” Anh cũng không nói lời trái lương tâm.

Vật nam tính vừa bắn qua lại lần nữa cương cứng, qυყ đầυ hồng hồng hướng về phía Đường Nguyện, thân vật run rẩy.