Chương 3: Giấc mơ lạ lùng

Hai mẹ con càng ngày càng điên cuồng lên vì những trò khıêυ khí©h nhưng cả hai vẫn không đủ can đảm vượt qua luân lý để đến với sự cuồng loạn. Họ hành động không phải vì vở kịch nữa mà cả hai đang thật sự thấy kí©h thí©ɧ vì những hành động đó. Những sự kí©h thí©ɧ đó không được thoả mãn dẫn đến việc đạt đến điểm cùng cực. Và rồi cái gì đến cũng đã phải đến, và người chịu thua là Huyền.

Đêm đó, giấc ngủ đến mau làm Tuấn choáng váng, nó cố chống lại giấc ngủ mà hai mắt không tài nào mở ra được còn chân tay thì cứng đờ, đang chập chờn đi vào giấc ngủ thì nó cảm thấy quần của nó bị tụt xuống…im lặng…rồi ©ôи ŧɧịt̠ nó bị kéo ra, sục lên sục xuống. Tuấn muốn mở mắt nhưng nó không tài nào điều khiển được toàn bộ cơ thể nó nữa. Nó chỉ cảm nhận được là có cái gì đó chạm vào ©ôи ŧɧịt̠ nó, sờ mó, vuốt ve. Rõ ràng có một cái gì đó đang bao lấy ©ôи ŧɧịt̠ nó, co bóp ©ôи ŧɧịt̠ nó. Sướиɠ quá! Rồi nó cảm thấy ướŧ áŧ và ấm nóng. Cái gì đó gây những cảm giác nhồn nhột quanh ©ôи ŧɧịt̠ nó, mυ"ŧ lấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ nó. Nó cảm giác rõ ràng lắm, cảm giác có một cái gì đó, một ai đó mân mê, vuốt ve chăm bẵm cho cái mà nó gọi là của quý. Sướиɠ quá, Tuấn muốn hét lên vì sướиɠ nhưng mà nó không làm được. Nên nó chỉ còn biết chịu đựng sự sung sướиɠ, chịu đựng có một cái gì đó, một ai đó đang chơi với cái ©ôи ŧɧịt̠ nó, chơi với sự đam mê, chơi đúng như một con vật giống cái đam mê con giống đực…nó muốn mở mắt ra được để kiểm chứng người đó là ai nhưng mà nó không làm được. Rồi cùng lúc với những đợt tinh khí bắn ra ào ạt mà nó cảm nhận rõ ràng, nó chìm vào giấc ngủ sâu. Sự việc vừa rồi cứ như một giấc mơ.

Sáng hôm đó sau hai tuần lập đi lập lại “giấc mơ” lạ lùng, việc đầu tiên sau khi ngủ dậy là nó chạy xuống phòng ngủ của mẹ nó.

Mẹ ơi….! - Nó hét lớn

Gì vậy con ? – mẹ nó không trong phòng mà đang nói vọng lên từ dưới bếp

Nó chạy một mạch xuống bếp. Nơi mẹ nó đang nấu ăn, bà đã mặc áo dài, bộ áo dài hồng nhạt với cái quần trắng, bộ quần áo yêu thích của mẹ nó khi đến trường. Nó thấy mẹ nó vẫn bình thường như mọi ngày.

Ăn sáng cùng mẹ nhé con yêu! Tuấn thấy hơi lạ, vì bình thường mẹ nó ít khi nói như thế, thường thì mẹ chỉ nói là ăn sáng nhé con!

Tối hôm qua con mệt quá, ngủ li bì như chết…Nó mở lời

Chắc là do dạo gần đây con học quá sức rồi đó, khổ thân con trai tôi.

Tuấn biết bây giờ có hỏi thêm nữa cũng vô ích, mẹ nó sẽ chẳng nói gì cả. Nó chậm chạp ăn sáng rồi đi học mà đầu óc lởn vởn giấc mơ đêm qua. Liệu đó chỉ là giấc mơ???

Tối đó, ăn tối xong, Tuấn lại cảm thấy buồn ngủ lạ, nó vật vờ đi lên phòng rồi lăn ra giường và rồi…giấc mơ của ngày hôm qua lại đến, hôm nay nó cảm thấy không có đoạn dạo đầu e dè nữa mà vồ vập, mạnh bạo. Côи ŧɧịt̠ nó bị co bóp liên tục đên khi tϊиɧ ŧяùиɠ phụt ra từng đợt. Thì nó lại nó lại cảm giác như một giấc mơ và rồi lại chìm vào giấc ngủ.

Quái lạ! Không thể có hai giấc mơ rõ ràng và giống nhau như vậy được, lại còn cơn buồn ngủ lúc 9h đêm của hai ngày liên tục nữa chứ, hay là…Và với sự thông minh của mình nó đoán hay là mẹ nó…Thuốc ngủ…và… Nó nghĩ, chỉ có thể trong bữa ăn tối, thuốc ngủ đó có lẽ trong cốc nước tráng miệng mà xưa đến nay nó vẫn được mẹ chuẩn bị sau bữa ăn vì nếu mà thuốc có trong đồ ăn thì mẹ nó cũng sẽ bị giống nó. Và thế là kế hoạch được vạch ra trong đầu nó.

Bữa ăn tối ngày hôm đó, hai mẹ con vui vẻ như mọi ngày giống như chẳng có chuyện gì xảy ra trong ngôi nhà này mấy tháng nay, Tuấn khoe với mẹ nó những điểm tốt nó kiếm được ở trường trong kỳ thi cuối kỳ này, hai mẹ con cười vui vẻ và Tuấn lắng nghe những câu chuyện mà mẹ nó nghe được từ đồng nghiệp ở trường, cuối câu truyện mẹ nó không quên kèm lời khen về sự cố gắng trong học tập của nó. Hoàn toàn như không có chuyện mẹ con nó đã khiêu da^ʍ nhau như cả tháng nay vẫn thường diễn ra, tất cả những điều đó như đã bị lãng quên hay giả vờ lãng quên cho một bữa ăn bình yên. Như sự bình yên đáng sợ của biển trước những cơn bão lớn.

Tuấn vô tư giả tạo khi đón cốc nước từ tay mẹ nó, nó làm một ngụm nhỏ rồi tiếp tục câu chuyện không đầu không cuối về việc học hành, về bạn bè ở trường, nó đang cố tìm cơ hội đổ cốc nước mà nó nghi ngờ đi.

Mẹ ơi, nhà mình còn cái gì ăn nữa không mẹ, con vẫn đói quá.

Vừa cho con trai một bài học với cương vị người mẹ, Huyền vào bếp mở tủ lạnh lấy ra hai quả táo đem ra rửa sạch rồi mang ra phòng khách đưa cho con trai nàng, vừa ăn, hai mẹ con vừa cười nói vui vẻ. Nó liếc nhìn đồng hồ, lại sắp 9h. Nó làm bộ ngáp ngắn ngáp dài rồi nó bảo mẹ là nó muốn đi ngủ. Tuấn lờ đờ lên phòng ngủ còn Huyền chăm chú rửa chén bát. Để mặc cái TV đang mở.

Tuấn lên phòng, một ngụm nhỏ của cốc nước mà nó đã uống không đủ gây cơn buồn ngủ cho nó, nó tự tin vì không uống quá nhiều, nó ngả người nằm trên giường và thích thú khi nghĩ đến viễn cảnh nó tưởng tượng ra…Nhưng rồi nó cũng thϊếp đi lúc nào không biết… Nhưng đêm đó đánh thức nó không phải là tiếng đồng hồ điểm 6 tiếng quen thuộc như mọi ngày mà là giấc mơ của hai hôm trước, nó giật mình mở mắt khi ©ôи ŧɧịt̠ nó lại bị vuốt ve, hôn hít. Từ từ mở mắt ra, trời ơi!! Đúng rồi, nó không hề mơ vì mẹ nó vẫn mặc nguyên bộ quần áo ngủ ăn cơm lúc nãy, quỳ ngang người nó mà bú cái ©ôи ŧɧịt̠ cho nó say sưa, cảm giác sướиɠ khoái và thỏa mãn lan toả khắp người, nó không vội hành động mà nhắm mắt lại thưởng thức. Mẹ nó vẫn đang bú ©ôи ŧɧịt̠ nó, bà mυ"ŧ đầu ©ôи ŧɧịt̠, rồi từ từ cho cả ©ôи ŧɧịt̠ nó vào miệng, môi bà mυ"ŧ chặt thân ©ôи ŧɧịt̠ con trai làm Tuấn cong người lên vì sướиɠ. Tuấn toan vùng dậy vồ lấy mẹ nó thì bỗng có tiếng gọi cửa dưới nhà. Mẹ nó giật mình chồm dậy, lau lau mồm rồi xuống nhà. Tuấn tức hùi hụi nhưng khi liếc nhìn đồng hồ mới 9h15 tối. Nó nghĩ chắc là mấy bà hàng xóm nhiều chuyện đấy mà. Nên nó đành nằm chờ đợi với hy vọng là mẹ nó lại lên bú ©ôи ŧɧịt̠ nó tiếp tục. Và rồi tiếng chào nhau, tiếng mẹ nó cười rồi tiếng bước chân quen thuộc đi lên, tiếng mở cửa phòng nó…Nó hé mắt nhìn, mẹ nó đang nhìn, bà ngó ra ngoài chắc để biết chắc người khách “vô duyên” lúc nãy không quay trở lại phá đám bà. Nhưng rồi chợt bà lại quay ra. Tuấn nghe tiếng chân của mẹ chạy xuống nó vẫn nằm im theo dõi động tĩnh. Thì ra là để cho yên tâm hơn mẹ nó chạy xuống tắt luôn đèn phòng khách để căn nhà như đã chìm vào giấc ngủ rồi nhanh chóng lên phòng thằng con đóng cửa lại, cho dù trong nhà chỉ có hai mẹ con. Mẹ nó nhảy chồm lên giường nó, vồ lấy ©ôи ŧɧịt̠ nó rồi lại cho vào miệng mυ"ŧ chùn chụt. Rồi bà bất chợt nhả ©ôи ŧɧịt̠ con ra, cởi văng áo ngủ do không mặc nội y nên ngay lập tức hai bầu vυ" thỗn thện nẩy tưng lên mời mọc khıêυ khí©h, không chịu được, bà một tay quờ lấy ©ôи ŧɧịt̠ con trai mà vuốt ve, một tay tụt quần mình, mẹ Tuấn tụt cái quần đến quá đầu gối nó thấy mẹ nó không tụt quần xuống nữa mà nhoài người nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ nó bằng cả hai tay mà sục, bà kéo da qυყ đầυ con trai xuống hết mức có thể làm ©ôи ŧɧịt̠ Tuấn cương hết cỡ, đầu ©ôи ŧɧịt̠ nở căng, cong lại. Cái quần vẫn nằm ở đầu gối vướng víu, Tuấn thấy mẹ nó nhấc một chân, cái quần tụt ra nhưng vẫn còn dính vào chân còn lại. Mẹ nó mặc kệ, cái chính là bây giờ bà có thể thoải mái dạng háng, chổng mông mà úp mặt vào ©ôи ŧɧịt̠ con trai mình. Bà bây giờ gần như hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm chổng mông bú ©ôи ŧɧịt̠ con trai. Tuấn sướиɠ tởn người khi mẹ nó lại từ từ hôn lên đầu ©ôи ŧɧịt̠ nó, cong môi nhổ lên đó một chút nước bọt của mình rồi dùng lưỡi mình đánh cho đám nước bọt lan đi khắp đầu ©ôи ŧɧịt̠ rồi cả thân ©ôи ŧɧịt̠ nó. Tuấn cứ nằm im tận hưởng cảm giác được mẹ mình bú ©ôи ŧɧịt̠. Nó mở mắt nhìn mẹ, mẹ noa say mê bú bà không hề chú ý đến cái gì khác ngoài cái ©ôи ŧɧịt̠ mà bà đang cầm nắm. Mẹ nó đưa phần đầu ©ôи ŧɧịt̠ nó vào miệng, môi bà chạm vào điểm nhạy cảm nhất trên thân ©ôи ŧɧịt̠, rồi mυ"ŧ chùn chụt, vừa mυ"ŧ tay bà vừa sục thân ©ôи ŧɧịt̠, bà mυ"ŧ dã man không thương tiếc, vừa mυ"ŧ vừa sục thỉnh thoảng bà lại cho cả cái ©ôи ŧɧịt̠ cỡ đại vào sâu trong miệng, Tuấn cảm nhận rõ đầu ©ôи ŧɧịt̠ như chui vào cuống họng mẹ mình rồi nó lại cảm nhận đôi bờ môi mẹ nó nút chặt từ gốc ©ôи ŧɧịt̠ đến tận đầu khấc khi vừa mυ"ŧ mẹ nó vừa kéo ©ôи ŧɧịt̠ nó ra khỏi miệng mình. Cứ như thế, nó không thể kìm nén được nữa, ©ôи ŧɧịt̠ nó gân nổi cuồn cuộn, giật giật chuẩn bị xuất tinh. Mẹ nó biết điều đó, bà không bú đầu khất nữa mà một tay xoa bìu một tay sục nhanh nơi gốc qυყ đầυ, rõ ràng là bà biết đó là nơi nhạy cảm nhất trên thân ©ôи ŧɧịt̠, người bà cong lên trên người con để làm sao cho đầu ©ôи ŧɧịt̠ nó chĩa thẳng vào mặt mình, vừa sục vừa nhắm mắt, thở hổn hển chờ đợi. Chẳng mấy chốc, Tuấn rùng mình bắn tinh, mẹ nó càng sục nhanh hơn, tinh khí nó theo đà sục của mẹ mà bắn toé loe lên mặt bà, bà rên lên từng tiếng hưởng thụ cái thứ nước nhầy nhầy trắng đυ.c bắn đầy lên mặt mình.

Tuấn nằm im thỏa mãn, chưa bao giờ nó sướиɠ đến như vậy, nó được mẹ nó tình nguyện bú ©ôи ŧɧịt̠, người mà nó thèm muốn mấy tháng nay. Nó nhắm mắt lại thưởng thức cái cảm giác thoải mái sau khi xuất tinh. Mẹ nó nằm vật sang một bên, tinh khí nó vẫn đầy trên mặt. Tuấn lại lim dim đi vào giấc ngủ mà trong đó nó lại mơ, nó mơ thấy mẹ nó cầm ©ôи ŧɧịt̠ nó, mỉm cười nhìn nó rồi nhét vào lỗ l*и mình, nó giật mình tỉnh giấc. Không phải mẹ nó đang nhét ©ôи ŧɧịt̠ nó vào l*и mà bà đang chăm chú bú ©ôи ŧɧịt̠ nó lần nữa. Chẳng biết từ bao giờ, ©ôи ŧɧịt̠ nó đã lại cương cứng lên, ngọ nguậy trong cái miệng xinh xinh của mẹ. Bú được một lúc, bà rời cái ©ôи ŧɧịt̠, nhìn nó nhắm mắt rồi chồm lên người nó mà hôn hít khắp người. Lần đầu tiên trong đời nó cảm thấy cặp dò vệ nữ của mẹ quắp lấy hông lấy đùi, cảm thấy bộ vυ" mẹ nó ép vào ngực mình, nó định đưa tay bóρ ѵú nhưng lại thôi, mẹ nó hôn khắp người nó, nhưng tuyệt nhiên mẹ nó không hôn môi, hôn trán, đυ.ng chạm chán, người hai mẹ con nóng rực lên. Tuấn như phát cuồng thì mẹ nó lại vồ lấy cái ©ôи ŧɧịt̠ nó mà bú, dường như trên đời này chẳng còn gì khác ngoài cái ©ôи ŧɧịt̠ đó cả. Tuấn lại nhắm mắt lại và khi mở mắt ra nó không tin vào mắt mình nữa, mẹ nó đã nằm ngược lên người nó mà bú, l*и mẹ như dí vào mặt nó. Vừa bú ©ôи ŧɧịt̠, mẹ nó vừa đút một ngón tay vào lỗ l*и mình tự thủ da^ʍ. Tuấn chưa bao giờ thấy cái l*и mẹ nó rõ và gần đến vậy, nó thấy cái lông l*и mẹ nó chạy xuống tận lỗ hậu môn, hai mép l*и đỏ mọng, nhơm nhớp nước, ngón tay mẹ nó, hết chọc vào lỗ l*и rồi lại day day mồng đốc…cho nó xem. Nó thì vẫn nằm ngửa, háng dạng ra cho mẹ nó bú ©ôи ŧɧịt̠, Huyền nằm ngược đầu với thằng con, vừa bú ©ôи ŧɧịt̠ nó vừa thủ da^ʍ. Da^ʍ thuỷ của mẹ nó ra nhiều quá, nhiều đến nỗi chảy xuống cả mặt nó mà mẹ nó vẫn thì thụt ngón tay trong l*и. Rồi mẹ nó cũng ra, bà không thụt ngón tay nữa, miệng cũng rời ©ôи ŧɧịt̠, quắp chặt lấy người nó mà la oai oái. L*и bà nó đè lên mặt con. Tuấn thấy khó thở và nhồn nhột khi l*и mẹ đè lên mặt mình, những sợi lông l*и và cái mùi thơm thơm, là lạ làm nó không cảm thấy khó chịu mà ngược lại rất thích thú. Đã qua cơn sướиɠ, mẹ nó vẫn quắp chặt người nó, cái miệng lần lần tìm tới cái ©ôи ŧɧịt̠ đang ghẹo sang một bên mà bú. Chẳng cần đợi lâu, cái ©ôи ŧɧịt̠ đó lại ngỏng lên, cứng ngắc. Thế là bà lại say mê bú tiếp. Tuấn không chịu được nữa, mà còn gì nữa mà chịu đựng chứ, mẹ nó đã tự động mò vào giường nó mà bú ©ôи ŧɧịt̠ nó, lại còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nhấp thủ da^ʍ trên người nó, chẳng còn cớ gì mà không đè mẹ ra mà ȶᏂασ cả. Bất thình lình, nó vòng tay bấu chặt lấy hai bờ mông, hai chân quắp lấy đầu mẹ nó dập xuống, cả thân người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mẹ nó bây giờ dí sát vào nó. l*и mẹ nó hạ cánh đúng miệng, không bỏ lỡ cơ hội, nó lập tức úp mặt vào l*и mẹ nó rồi đánh lưỡi liên hồi. Huyền giật mình, cái thực tại mà nàng không muốn giáp mặt bây giờ đã hiện ra trước mắt, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nàng đang bị con trai quắp chặt, mồm nàng đang đầy ứ bởi cái ©ôи ŧɧịt̠ ngoại cỡ của thằng con và hơn hết cái l*и nàng đang bị nó áp mặt vào mà bú. Từ ngày bố nó mất đây là lần đầu nàng được hưởng cảm giác này.

Nhưng rồi nàng cũng cố giãy dụa để thoát ra, nhưng điều đó là không thể, tay nàng cố chống vào mà đẩy nhưng làm sao cho thoát khỏi ©ôи ŧɧịt̠ thằng con đang cương cứng trong mồm và hơn hết là hai chân của con trai đang ghì chặt lấy cổ nàng, ghì nàng xuống khiến nàng không thể cựa quậy, chân nàng dựa vào giường để chống trả nhưng mỗi lần nàng nhổm lên, cả người thằng con cũng nhổm lên theo, miệng nó vẫn không ngừng bú l*и nàng. Vẫy đạp một hồi, Huyền phải dừng lại nghỉ lấy hơi và lấy sức. Tuấn thấy vậy, vừa bú l*и mẹ nó vừa nhịp nhịp mông ȶᏂασ vào miệng mẹ nó. Huyền tức giận tiếp tục vùng vẫy nhưng càng vùng vẫy nàng càng cảm thấy bất lực. Nàng liền nghĩ ra một kế, nàng cắn nhẹ vào cái ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng ngắc trong miệng mình của thằng con làm nó giật mình nới người ra một chút, chỉ như thế thôi cũng đủ để Huyền đẩy được cái ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi mồm mình, nàng thét lên giận giữ:

Tuấn! Con buông mẹ ra ngay, con làm thế là sai trái, là lσạи ɭυâи. Buông mẹ ra ngay.

Tuấn không nói gì, mà tiếp tục nút lấy mồng đốc mẹ nó.

Buông ra ngay, buông ra đi. Nếu không là mẹ kêu lên bây giờ!

Đến lúc này, Tuấn mới thò mặt ra khỏi cái l*и của mẹ mà nói:

Mẹ cứ kêu lên đi, kêu lên để cho người ta thấy mẹ lúc nãy bú ©ôи ŧɧịt̠ con thế nào, kêu lên để người ta thấy mẹ cởi truồng vồ lấy con ra sao – Nó nói xong rồi lại vục mặt vào l*и mẹ nó.

Huyền tắc nghẹn, rõ ràng nàng không thể có một đồng minh nào trong cuộc chiến này cả. Tiếp tục giãy dụa nhưng càng giãy dụa thì thằng con càng ghì chặt vào, ở cái thế này sức mạnh của nó khắc chế hoàn toàn sức mạnh của nàng. Giãy dụa không được, Huyền đổi qua cách lăn lộn nhằm thoát ra, nhưng theo đà thằng Tuấn cũng lăn theo mà nằm đè lên cơ thể mẹ nó. Cái ©ôи ŧɧịt̠ nó đập bạch bạch lên mũi, lên miệng mẹ mình.