Chương 39

Nhiên ngồi trên người Mạc Ngôn, từ từ cúi xuống.

"Tốt lắm…… chúng ta bắt đầu đi" lộ ra một nụ cười tà ác…

Đầu óc của Mạc Ngôn trở nên trống rỗng trong chốc lát. Cứ thế vừa mới bắt đầu la hét cùng là con gái, trong nháy mắt lại bỏ cuộc, ách…… phải nói là phản ứng quá yếu ớt.

Đợi cho Mạc Ngôn phản ứng lại thì Cư Nhiên đã cởi món quần áo cuối cùng trên người Mạc Ngôn xuống. Mắt thấy sẽ bị ấy ấy ở đây, Mạc Ngôn nghẹn nửa ngày, cuối cùng kêu rên: "Chị, xxx! Dù thế nào cũng nên lên trên giường mới làm chứ!!!"

Này…… đây là ngầm đồng ý?

"Ừm? Nói thế vậy là chị rất muốn?" Cư Nhiên cười nói.

"Á…… không đúng, không đúng!" cuối cùng vì sao lại biến thành dáng vẻ này? Vừa mới nãy còn bình thường, sao đột nhiên quay đi qua lại liền…… Cư Nhiên rốt cuộc uống nhầm thuốc khi nào thế?!

Người nào đó rất không thức thời, đang lúc gay cấn thì bắt đầu suy nghĩ miên man.

"……" Cư Nhiên dừng lại.

"?" Mạc Ngôn không biết vì sao, càng thêm khẩn trương.

"Nếu như muốn lên giường, thì lên giường đi, trên mặt đất cũng không thoải mái lắm"

Thế là, Mạc Ngôn bị Cư Nhiên kéo lên giường.

"Đau quá!" ai đó trên giường khóc kêu.

"Chờ một chút sẽ không đau" Cư Nhiên rất biết ăn hiếp người, miệng ở bên tai Mạc Ngôn, đầu lưỡi bắt đầu khıêυ khí©h.

"Ừ ~~ a ~~ Cư…… Cư Nhiên ~~~" Mạc Ngôn không có cốt khí rêи ɾỉ thành tiếng.

Cư Nhiên nhẹ nhàng cắn cắn lỗ tai Mạc Ngôn, phát hiện tai đối phương đã hồng thấu, lòng không khỏi một trận vui sướиɠ.

Đồ ngốc này chỉ cần hơi kích động thì lỗ tai liền hồng toàn bộ, rồi sau đó thì tay cũng không kìm chế được mà rờ rẫm, làm người ta nhìn mà ngứa ngáy trong lòng. Đồ ngốc này…… đối với động tác nhỏ này của mình cũng không ý thức được?

Cắn vành tai. Giống như có chút tức giận, dùng sức cắn một chút.

"A!" đối phương bị đau, kêu lên, thanh âm phát ra càng lúc càng nặng nhọc. Hưởng thụ quá nhỉ! Cứ hưởng thụ đi! Rõ ràng vừa mới nói là không cần mà! Vừa mới kêu không cần.

Sau khi Cư Nhiên cắn cắn một bên tai mà lại bỏ qua tai bên kia của Mạc Ngôn, bắt đầu cắn cắn cổ Mạc Ngôn.

"Ừ ~~~" một lỗ tai khác bắt đầu không thoải mái, hơn nữa…… trên cổ truyền tới âm thanh làm toàn thân Mạc Ngôn bắt đầu phát nhiệt, hai đùi thon dài trắng nõn không tự giác ma sát với nhau

Cư Nhiên cắn cắn cổ Mạc Ngôn, rồi mới xuống xương quai xanh, cuối cùng xuống hai ngọn núi, miệng ngậm chặt một bên đỉnh núi nho nhỏ của Mạc Ngôn.

"Ân a a ~~~ Cư Nhiên……" cô gái đang nhíu mày dùng hai bàn tay nắm chặt drap trải giường, sắc mặt hồng nhuận, ngưỡng đầu rêи ɾỉ.

Cư Nhiên nhẹ nhàng cắn cắn, ngón tay tiến vào trong cái miệng đang phát ra âm thanh rên rỉ ngọt ngào của Mạc Ngôn.

"A…ư…"

Hoạt động giữa đầu lưỡi, có thể cảm giác được cảm giác mềm nhũn truyền đến ngón tay, cảm thấy cực kỳ là thoải mái, thế nên nàng cô cho thêm ngón trỏ vào cùng ngón giữa không ngừng khuấy động bên trong, thân thiết cùng bên trong thêm một ít.

"Ah ah ah ~~~~" Mạc Ngôn rêи ɾỉ, hai đùi ma sát càng thêm kịch liệt.

"Ha ha……" Cư Nhiên nâng đầu, nhìn phản ứng của Mạc Ngôn, vươn ngón tay đυ.ng xuống phía dưới.

"A a ~~~ không được! Không được!" Mạc Ngôn giống như đột nhiên thanh tỉnh lại, bắt đầu kháng cự.

"Vì sao? Hửm?" hoàn toàn không giống như dò hỏi, tuyệt đối là cách nói đùa giỡn.

"Ưm a ~~~ Cư Nhiên…… em ưm a……mạnh lên…… không, không được ~~~~ em…… em nói em sẽ chờ…… a a a!"

Ngón tay nhỏ nhắn dính dính mạnh mẽ tiến vào bên trong, khiến cho tay Mạc Ngôn siết chặt drap giường hét lên. Theo bản năng muốn khép hai đùi.

"Chị nha……" hai má Cư Nhiên cũng một mảnh hồng, thanh âm cũng bắt đầu thở dốc. "Đối với đồ ngốc như chị…… nếu thật sự chờ đợi…… cũng phải biết để em hưởng thụ rồi mới đợi" nếu mình thật sự là chính nhân quân tử, đoán chừng nhìn cũng không nhìn, tóm lại hiện tại ăn trước rồi nói!

Đang nói, tay liền chuyển động, Mạc Ngôn tùy ý Cư Nhiên chuyển động tay, bắt đầu một trận thở dốc rên rĩ kịch liệt.

"Em…… a a…… Cư Nhiên…… ưm a a a ~~~ Cư Nhiên……" hai tay vốn đang nắm chặt drap giường đổi thành bám lấy mái tóc dài của Cư Nhiên, Cư Nhiên cũng không cảm thấy đau.

Hơi hơi ngưỡng dầu về phía sau, biểu tình đau đớn pha lẫn ngọt ngào đồng thời xuất hiện trên gương mặt Mạc Ngôn, môi Mạc Ngôn vừa mới bị Cư Nhiên cắn cắn nên hơi hồng, giống như hoa đào nở rộ vào ngày xuân, làn da Mạc Ngôn cực kỳ tốt, có lẽ do nguyên nhân không thường lộ ra bên ngoài, trên người không có sẹo, không có vết ban, làn da trắng nõn, bóng loáng mịn màng, giờ phút này bởi vì tình ái mà hồng hào hơn, hai đùi chặt chẽ kẹp lấy tay Cư Nhiên, không ngừng xoay động, dường như kháng cự mà dường như lại đón ý nói hùa "muốn mà còn ngại"

Cư Nhiên nhìn hai tay của mình, một ở giữa hai chân Mạc Ngôn.

Giường phát ra tiếng động nhẹ, trộn với âm thanh không ngắt quãng của Mạc Ngôn, làm cho một chút lý trí còn lại của Cư Nhiên biến mất. (bất quá đoán chắc lúc bắt đầu ẻm cũng chả có cái gì gọi là lý trí)

Mạc Ngôn dường như cảm nhận được ngón tay trong cơ thể mình đột nhiên dừng lại.

"A a ~~~ Cư Nhiên ~~~" thế là, người dưới thân như muốn khóc, rêи ɾỉ, kêu tên Cư Nhiên. Phần eo hơi hơi nâng lên, lúng túng cầu xin.

Đối phương XXX làm nàng sắp tới đỉnh lại đột nhiên dừng lại. Cái cảm giác rất khó chịu.

Cư Nhiên lại bắt đầu cắn cắn Mạc Ngôn, tay vẫn không chuyển động. Chỉ nghe Mạc Ngôn thân thể khó chịu mà rên rỉ, muốn chính Mạc Ngôn tự chuyển động, ma sát. Không biết vì sao,cảm thấy trong lòng mình tràn ra một luồng ác khí, lan ra khắp nơi.

"Ô ô…… Cư Nhiên…… ô ô……"

Thế là, ngón tay cong lại.

"A a a ~~~~" Mạc Ngôn gắt gao ôm chặt Mạc Ngôn, xé rách quần áo của nàng, kéo mái tóc dài của nàng. Mồ hôi trượt dọc theo gò má Mạc Ngôn.

………….

………….

Quần áo Cư Nhiên, lúc thần trí Mạc Ngôn không rõ thì đã quần áo của Cư Nhiên đã cởi. Hai đùi của nàng chen vào giữa hai đùi Mạc Ngôn.

"Ừ……" cô gái nào đó vừa mới thanh tỉnh một chút thì thần trí lại bắt đầu không rõ.

Cư Nhiên chặt chẽ áp Mạc Ngôn.

"Cư Nhiên…… Cư Nhiên……"

"Đêm xuân khổ đoản……" đồ ngốc này! (Đêm xuân khổ đoản ý nói rằng khi người ta vui vẻ sung sướиɠ thì thời gian trôi rất nhanh)

…………

………….

Mạc Ngôn hết sức nằm trên giường. Ánh mắt yên tĩnh nhìn trần nhà trong phòng mình. Bên cạnh là Cư Nhiên đang ngủ, dường như hương vị khi ngủ cũng rất ngọt ngào.

Tay Mạc Ngôn, từ từ di chuyển đυ.ng đến phía dưới.

Trên đầu ngón tay truyền tới cảm giác kì lạ, mặc dù không phải dính dính, nhưng vẫn có thể cảm giác được……

"Ô oa a a a ~~~~" mất mất mất …… trinh tiết khó giữ được rồi a ~~~~~

…….

…….

Rồi mới có đoạn đối thoại dưới đây:

"Đừng khóc"

"Ô ô……"

"……".

"Ô ô……"

"Chị thật sự không mong chuyện này?"

"Ô ô…… chị mất a ~~~"

"……"

"Ô ô……"

"……"

"Ô ô ô……"

"Cùng lắm thì lần sau cho chị áp lại em, em cũng không phải không cho chị áp"

"Thật sao?"

"…… thật sự" bất quá…… chỉ là thỉnh thoảng. Không thể áp bức đồ ngốc này quá, thỉnh thoảng, muốn thì cho một ít kẹo, bất quá…… sau khi ăn kẹo, hừ……

"Nhưng em không được chị đồng ý…… em đối với chị…… dùng…… dùng dùng……"

"Vậy chị đồng ý ha?"

"…… ô ô……" đã như vậy chị nói không đồng ý còn ý nghĩa không? ~~~~(>_<)~~~~.