Chương 30

Tắm rửa chuyện hạnh phúc nhất, ít nhất Mạc Ngôn cho là như thế. Tâm tình Mạc Ngôn, nhảy nhót vạn phần.

Cùng Cư Nhiên đến nhà tắm gần nhất, đúng giữa trưa 11:30, lúc đó, vừa vặn tất cả mọi người đang ăn cơm trưa. Bên trong nhà tắm chỉ có người bán vé ngồi ở quầy, cầm di động gọi điện thoại.

"Hai vé" Mạc Ngôn bỏ tiền. Bởi vì chính mình kéo Cư Nhiên đến, cho nên lần này Mạc Ngôn luôn luôn cực kỳ vắt cổ chày ra nước khó được khi hào phóng.

"Muốn chà lưng không?"

"Thôi" hai người đến bên tủ dép đổi dép, cầm chìa khóa ngăn tủ điện tử, đi vào phòng tắm nữ.

"Rốt cục có thể tắm tắm" Mạc Ngôn một bên cởϊ qυầи áo rất nhanh, một bên khoái trá nói.

"Tắm rửa một cái mà thôi, không cầnvui vẻ như vậy đi?" ngăn tủ hai người kế bên nhau, Cư Nhiên bên cạnh ngượng ngùng nói.

"Ai nha ~~ chị đã gần ba ngày chưa được tắm, đương nhiên sẽ cao hứng a"

"……" người lâu lâu mới được tắm một lần có phải đều vui vẻ vầy không?

Phòng tắm nguyên bản luôn có gái khảo thân hiện một người cũng không có, nhìn qua rất lạnh lẽo. Hai người đứng dưới vòi sen của mình tắm rửa.

"Cư Nhiên, muốn chị giúp em kỳ lưng không?" lúc tắm được một nửa, Mạc Ngôn nói với Cư Nhiên ở ô bên cạnh.

"Hửm?" tiếng nước rất lớn, Cư Nhiên không nghe thấy.

"Ai nha ai nha ~~" kích động chạy qua, trần trụi đứng trước mặt Cư Nhiên, vẻ mặt nịnh nọt. "Chính là kỳ lưng nha ~~ muốn không?"

"…… tùy tiện" nhìn chằm chằm Mạc Ngôn trước mặt nói. Lần đầu tiên nhìn rõ ràng như vậy, ngay cả ba điểm tối thiểu cũng không che khuất.

"Đến đến đến ~~ ghé vào tường, chị giúp em kỳ" chú ý! Mạc Ngôn đang tới gần.

Cư Nhiên tắt vòi sen, xoay người hướng tới vách tường, hai tay chống, nằm sấp.

Tấm lưng bóng loáng nhẵn nhụi, có đường cong xương sống xinh đẹp, bờ mông gợi cảm, mái tóc ẩm ướt dính trên lưng, hai chân thon gọn, cả người đều xinh đẹp. Cư Nhiên ghé vào tường có một loại yêu dã, hương vị mê hoặc lòng người. Mạc Ngôn đứng phía sau Cư Nhiên, mê đắm nhìn chằm chằm. Phát hiện nước miếng của mình sắp nhiễu xuống.

"Sao còn không kỳ?" người phía sau vẫn không có động tĩnh, Cư Nhiên kỳ quái quay đầu hỏi.

"A? Nha nha ~~ Cư Nhiên a……" Mạc Ngôn đã muốn thẳng thắn nhìn chằm chằm Cư Nhiên, lăng lăng nói: "Dáng người của em thật tốt" biểu tình kia, thấy thế nào đều cũng là bộ dạng ông chú đáng khinh.

"……" Cư Nhiên nằm úp sấp rất thẳng thắn, hai tay ôm ngực quay lại đây, đứng trước mặt Mạc Ngôn, cao thấp đánh giá Mạc Ngôn một lần, lại nhìn ánh mắt mê đắm của Mạc Ngôn, đùa giỡn nói: "Khó trách cứ cảm thấy dường như chị đặc biệt thích tới đây tắm, thì ra đi tắm là ngụy trang, kỳ thật là muốn tới rình coi?"

"Á…… chị không có!" sao nói mình muốn rình coi ~~

"Chị nói căn cứ tiền án của ngươi, em sẽ tin chị sao?"

"Tiền án? Chị làm sao có tiền án gì?"

"Ể? Nhanh vậy đã đem mọi chuyện quên hết à? Như thế nào? Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ?"

"Em em em…… em nói bậy, chị không có tiền án, hơn nữa, hiện tại cũng không phải chỉ có mình em trống trơn, em không phải cũng trống trơn đấy thôi! Nếu nói đây là rình coi, em không phải cũng có hiềm nghi rình coi?" Mạc Ngôn phản bác. Đúng đúng, chính là nó!

"Em rình coi? Tốt lắm, em đây liền quang minh chính đại rình coi cho sảng khoái" ánh mắt rất nhanh chóng chuyển qua vài vị trí quan trọng trên người Mạc Ngôn.

"Oa oa oa!" Mạc Ngôn vội vàng che chắn, đỏ mặt nói: "Em nhanh quay lại đi! Chị giúp em kỳ lưng!!"

Nhìn Cư Nhiên quay qua, trong miệng lập tức lầu bầu.

Sắc tức là không, không tức là sắc. Sắc tức là không, không tức là sắc…… sắc……

Tiếp tục lầu bầu, lầu bầu.

"Chị kỳ xong rồi?" sau khi Mạc Ngôn dừng lại, Cư Nhiên lại hỏi.

"A a! Lau khô đi" mặt đỏ toàn bộ trả lời. Đã sắp kỳ xong…… thật sự là ngay cả mình cũng không dám tin tưởng, chính mình…… thế nhưng không thừa dịp giúp Cư Nhiên kỳ lưng cơ hội ăn bớt! ~~~~(>_<)~~~~ a a a! Thực đáng tiếc.

"Tốt lắm! Hiện tại đến lượt em"

"Ok ok! Chị cúi một chút a ~~~" vội vàng thu hồi đáng tiếc trong lòng, đem bông kỳ lưng giao cho Cư Nhiên, còn mình chạy tới dưới vòi sen, nằm úp sấp.

Cư Nhiên đi đến dưới vòi sen cùng Mạc Ngôn, học bộ dáng Mạc Ngôn, cũng nhìn chằm chằm lưng Mạc Ngôn. "Đem mông nhếch lên một chút" cô gái nào đó dặn vậy.

"A?" khó hiểu hỏi: "Vì sao?"

"Nằm úp sấp vậy cho đẹp" trả lời đương nhiên, tươi cười trên mặt rõ ràng đang nói, nếu chị không nằm sấp, em sẽ không kỳ.

"……" trừng mắt tiểu nhân tất báo!!

Mạc Ngôn bất đắc dĩ nhếch mông mình lên. "Được chưa?!"

"Ừm……" Cư Nhiên trầm tư.

"Thế nào? Dáng người của chị cũng không tồi chứ? Hắc hắc hắc……" Mạc Ngôn quay đầu, đắc ý hỏi.

"Ừm, không tồi"

"Hả? Cái kia…… hay em đang nói giỡn" đối phương đột nhiên thừa nhận, Mạc Ngôn thật ra càng thêm ngượng ngùng.

"Là không tồi……" Cư Nhiên cũng thiệt tình khích lệ: "Nhất là nơi thắt lưng này" tay ở bên hông Mạc Ngôn sờ soạng một phen. "Đường cong tốt lắm" một bên vừa vuốt vừa nói.

"Này này này! Không được sờ ~~~" Mạc Ngôn sợ lắc lắc thân mình.

"Em biết…… nằm sấp cho tốt, kỳ lưng đây" kỳ thật còn muốn đùa, cho nên……

Kỳ lưng, kỳ lưng……

"Oa oa! Cư Nhiên, phía trước không cần em kỳ đâu! Phía trước chính chị tự kỳ rồi!" tay Cư Nhiên đột nhiên kỳ đến trên ngực Mạc Ngôn, làm Mạc Ngôn oa oa kêu.

"Kỳ thêm một lần mới thoải mái" tay Cư Nhiên ở trước ngực Mạc Ngôn nhẹ nhàng kỳ, còn nàng sáp tới gần Mạc Ngôn, gắt gao dán chặt vào đối phương, cười nói. Nàng cũng không phải là loại người sẽ lãng phí cơ hội tốt này.

"Chị chị chị…… nơi này chính chị có thể kỳ!" ngực đột nhiên bị người tập kích, mặt Mạc Ngôn trong nháy mắt lập tức đỏ lên. Bộ ngực rất mẫn cảm a ~~ không thể sờ! ~~~~(>_<)~~~~ nhưng lại ngượng ngùng nói ra.

"Không có vấn đề gì, em có thể giúp chị kỳ" Cư Nhiên tựa đầu dựa vào vai Mạc Ngôn, cố ý dán vào cổ nàng nói. Tay đã càng thêm lớn mật hơn.

"A a ~~~" người này không phải kỳ lưng a ~~ đây là quấy rối tìиɧ ɖu͙©. Nào có ai lại kỳ lưng cho người khác như vậy ~~ Mạc Ngôn ghé vào trên tường, phía sau dính sát vào Cư Nhiên, lại bị đối phương giở trò, nhịn không được phát ra tiếng rêи ɾỉ.

A a! Thế nhưng còn ngầm đồng ý ~~~ đây là quỷ dị cỡ nào a ~~ tay mềm, chân nhũn…… muốn ngồi phịch xuống đất.

"Ừm?" người nào đó đang 'quấy rối tìиɧ ɖu͙©' cười nói: "Tiểu Ngôn, cảm giác có giống không"

"Oa oa ~~~" Mạc Ngôn bởi vì những lời này của Cư Nhiên mà giật mình, hét lớn: "Không nên đυ.ng!!"

"Vì sao? Không cho em giúp chị kỳ?" người sau hoàn toàn không thèm để ý Mạc Ngôn kêu to, vẫn cười tủm tỉm nói. Bàn tay An Lộc Sơn càng thêm càn rỡ.

"Chị không cần em kỳ! Oa a a! Em làm gì đó!?" kinh hãi. Này này này…… thế nhưng còn sờ sờ sờ…… sờ cái chỗ kia a a a!

"Nếu đều phải kỳ, thì kỳ cho hết chứ"

"Không muốn, không muốn, không cần!! Nơi này chị chỉ quen tự mình làm!!" giãy dụa! Gọi bậy! A di đà Phật! Sắc lang lui đi ~~

Tay Cư Nhiên bị đẩy ra, bất quá rất nhanh lại tìm được nơi mới để mò lên, nhanh chóng quấn quít lấy hai chân Mạc Ngôn, cao thấp sờ soạng. "Thật sự không cần em giúp?" thanh âm…… thật sự rất không thuần khiết ! ~~~~(>_<)~~~~

"Không cần!" che ngực cùng hai chân.

"Nếu như vậy ~~~" Cư Nhiên chống tường bất đắc dĩ nói: "Vậy không còn cách nào" cười khẽ đi tới dưới vòi sen của mình tắm.

Chỉ còn lại Mạc Ngôn mặt đã hồng đến sắp xuất huyết, vẫn làm tư thế che ngực, mặt hướng vào tường, còn không dám quay lại đây.

Mạc Ngôn oán hận nghĩ: Vô liêm sỉ! Nàng nhất định cố ý! Nhất định sẽ có báo ứng ~~~(>_<)~~~ oa a a! Thật sự có cảm giác ~~~ cũng không chịu thua kém một chút sao? Chẳng lẽ mình dĩ nhiên là người có ham muốn mãnh liệt sao? Nàng làm sao trước kia cũng đều không phát hiện a a!!

Sau đó, trong phòng tắm mặt có thêm người đến. Hai người liền tự tắm.

Sau đó nữa, Mạc Ngôn bị người hung hăng khinh bạc, một câu cũng không nói.

Sau khi từ phòng tắm ra, hai người tìm một nhà hàng, ăn cơm, sau đó lại lên xe về nhà, bước trung gian này Mạc Ngôn như trước gì cũng không nói.

"Cuối tuần cùng nhau đi dạo phố" ở trên xe, Cư Nhiên cười khẽ hỏi Mạc Ngôn ngồi bên cạnh mình. Chà chà! Lần này thật sự không nói?

"Hừ" Mạc Ngôn chọn không nhìn.

"Làm sao vậy? Tức giận?"

"Hừ!" Mạc Ngôn tiếp tục không nhìn.

"Là vì bị em đùa giỡn?" Cư Nhiên trầm tư một lát, lại nói: "Nhưng nói đến hình như là chính chị mở đầu đi?"

"Nhưng là chị chỉ nhìn, còn chưa có động tay đâu! Em đã động tay!" tức giận.

"Kia, ý của chị là, chị từng nghĩ muốn động tay với em?" cười.

"Chị chị chị…… chị mới không nghĩ như vậy!"

"Thật sự không có?" ánh mắt không tin.

"Không cần luôn để cho chị nói lần thứ hai!"

"Trở về em cho chị sờ lại là được, không cần tức giận" ╮(╯▽╰)╭ không còn cách nào.

"Đã nói không phải!" vô lực, vô lực.

"Vậy không tức giận" liếc nhìn qua.

"……" nói bất quá…… nhưng lại không muốn chịu thua.

"Cuối tuần đi dạo phố?" lại hỏi lần nữa.

"Không đi! Không rảnh! Chị bận!" chống đỡ, chống đỡ, Mạc Ngôn, ngươi tuyệt đối phải chống đỡ, phải có cốt khí!

"Như vậy…… quên đi"

"……"

"……"

Về nhà, Cư Nhiên để Mạc Ngôn xuống xe.

"……" Mạc Ngôn ngồi trong xe không hề động.

"Làm sao vậy?"

"Ngày cuối tuần chị có thời gian!!" đột nhiên nói. (cuối cùng, quả nhiên vẫn không chống đỡ nổi sao?)

"…… ha ha……" Cư Nhiên không nhịn được, nở nụ cười.

"Này này em cười cái gì?"

"Không có gì"

"Không có gì sao em còn cười? Sao lại còn tiếp tục cười, không cho phép!" nét mặt già nua lại đỏ. A a a! Sớm biết sẽ không để ý nàng!

Nửa đêm, Mạc Ngôn nằm ngủ trên giường, ngủ đang ngon, đột nhiên dựng người dậy.

"A a a a! Quả nhiên vẫn không nên chịu thua ! Khó chịu a a a!" sau đó lại ngã thẳng xuống.

Sau một lúc lâu, lại đột nhiên dựng người dậy.

"Cư Nhiên hẹn mình ra ngoài? Hơn nữa chỉ có mình cùng ẻm?!" được Cư Nhiên chủ động hẹn, hình như đây là lần đầu tiên!

Đột nhiên cảm thấy, cái đó không phải giống như hẹn hò yêu đương sao?! Oa oa oa ~~~ nàng lại suy nghĩ cái gì?! Con gái với con gái ra ngoài thấy thế nào cũng không như là hẹn hò đâu nhỉ ~~

Mạc Ngôn cứ suy nghĩ rồi lại mất ngủ.

Editor: có chỗ nào thấy tối nghĩa thì các bạn cứ pm để lại lời nhắn mình sẽ chỉnh.