Chương 29

Cuối tuần, Mạc Ngôn ở trong nhà không ra ngoài.

"?" Cư Nhiên có chút buồn bực nhìn cách vách, hoàn toàn không có động tĩnh. Làm sao vậy? Cháy hỏng đầu óc?

"Tiểu Nhiên hả, con tìm Tiểu Ngôn?" má Cư đang phấn đấu trong nhà bếp thấy con gái bà muốn ra ngoài, dường như theo bản năng mà hỏi.

"Dạ, đúng vậy"

"Ai nha! Vậy giúp má mang chút bánh ngọt qua đó, Tiểu Ngôn thích ăn, cũng mang cho dì Mạc cùng chú Mạc con luôn" vội vàng từ trong nhà bếp đem ra mấy ổ bánh ngọt.

"……" Cư Nhiên xấu hổ. Má mình, thật đúng là, cũng không quên làm bánh ngọt a.

Nhận bánh ngọt má mình đưa, Cư Nhiên mang giày, đến nhà Mạc Ngôn.

Mạc gia, má Mạc dường như sớm biết Cư Nhiên muốn tới, đã chờ ở cửa.

"Ai nha! Tiểu Nhiên đến đây à? Đến tìm Tiểu Ngôn đi?" má Mạc kích động y chang má mình.

"Dạ đúng" Cư Nhiên lần nữa không nói gì.

"Ai nha! A Quyên cũng thật khách khí, mỗi lần đều tặng đồ, sao dì không biết xấu hổ đây. Mau mau mau, Tiểu Nhiên, đi vào ngồi" Cư Nhiên còn chưa thể hiện việc cho bánh ngọt, má Mạc đã cực kỳ thuận lý thành chương nói.

"……" Cư Nhiên vì thế lần nữa hết chỗ nói. Không ngờ thế này đã sớm biết?

Má Mạc tiếp nhận bánh ngọt trong tay Cư Nhiên, kéo Cư Nhiên đi vào.

"Dì ơi, hôm nay sao không thấy Tiểu Ngôn?" vừa mới ngồi vào sô pha phòng khách, Cư Nhiên hỏi.

"Ai nha! Tiểu Ngôn sáng sớm hôm nay vừa dậy thì vào phòng vẽ tranh không ra, tám phần nó lại mân mê vẽ vời rồi" pha trà.

"Vẽ?" Cư Nhiên nhận trà, tò mò nhìn má Mạc.

"Đúng vậy. Sở thích của Tiểu Ngôn không nhiều lắm, trừ bỏ cả ngày nhìn chằm chằm máy tính ra, chính là vẽ tranh, trước kia vẽ rất nhiều, bất quá vì công việc, về sau cũng rất ít vẽ, không biết hôm nay nó đây là bị cái gì kí©h thí©ɧ rồi"

"Nga……" Cư Nhiên đang cầm trà, mỉm cười.

"Ai nha! Tiểu Nhiên muốn đi xem Tiểu Ngôn không? Nó ở ngay phòng phía tây lầu ba"

"Cám ơn dì"

"Ai nha! Này có gì mà cảm ơn, nhanh đi lên đi con, chờ chút dì làm điểm tâm rồi đem lên cho mấy đứa"

"……" Cư Nhiên tiếp tục mỉm cười. Thật là có hơi rút gân rồi.

Cư Nhiên đứng ngoài cửa căn phòng phía tây, gõ cửa cũng không có một chút phản ứng.

"Chẳng lẽ không đúng phòng này?" khó hiểu, vươn tay vặn tay nắm cửa. Cửa 'cách' một tiếng mở ra, ra là không khóa.

Cư Nhiên đẩy cửa ra rồi đi vào, liền thấy Mạc Ngôn ở góc cạnh cửa sổ, trong tay cầm nhiều loại bút lông, bên cạnh hé ra cái bàn có điểm kỳ quái, thật sự vẽ.

Mạc Ngôn vẽ rất tập trung, không nghe Cư Nhiên gõ cửa.

Đang vẽ cái gì? Tò mò đi qua.

Khắp nơi là lá phong đỏ, một vầng trăng sáng, thiếu niên áo đỏ cầm theo ngọn đèn, chồn bạc trắng noãn, cái đuôi tinh tế kéo thật dài, ngồi xổm trên vai thiếu niên. Vẽ sắp hoàn thành, nhìn được cuối cùng sắp kết thúc.

Cư Nhiên đứng phía sau Mạc Ngôn, nhìn Mạc Ngôn cầm cây cọ rất nhỏ, chậm rãi vẽ viền ngoài.

"……" Mạc Ngôn vẽ viền ngoài cực kỳ cẩn thận, đường cong đậm nhạt, có vẻ rất tự nhiên. Cư Nhiên đứng phía sau Mạc Ngôn, nhìn tập trung.

Rất lâu, rất lâu sau, Mạc Ngôn rốt cục cũng vẽ xong, cầm bút lông, vươn hay tay. "A ~~~~~~~" duỗi người.

"Vẽ xong rồi?" Cư Nhiên đứng phía sau Mạc Ngôn mới mở miệng.

"Oa a?!" dọa cô gái đang duỗi người nhảy dựng. "Làm gì dọa người ta?!" lên án.

"Em đứng ở chỗ này nhiều giờ, là chính chị không phát hiện mà thôi" -_-#

"Nhiều giờ? Em đứng làm gì?" xoay người nhìn Cư Nhiên, tò mò hỏi: "Ừm? Là mẹ chị nói cho em biết chị ở phòng vẽ tranh?"

"Đứng nhìn chị vẽ vẽ" Cư Nhiên trả lời một vấn đề trước, về vế sau tự động không quan tâm.

"Em nhìn không hiểu?"

"……"

"Được rồi được rồi! Hay nói giỡn" Mạc Ngôn buông cọ vẽ trong tay. Lại lấy ra một cây bút ký tên, ở góc phải bức tranh ký tên mình: Vật Ngữ.

"?!" Cư Nhiên ngân người nhìn chằm chằm cái tên kia.

"Làm gì mà không nhúc nhích?" sau khi ký tên xong, thấy Cư Nhiên vẫn không nhúc nhích, kỳ quái hỏi.

"Không có. Chỉ là nghĩ đến một chuyện"

"Chuyện gì?"

"Nghĩ trên thế giới này, chuyện trùng hợp thật sự nhiều lắm" nhìn chằm chằm cái tên kia hỏi Mạc Ngôn: "Vì sao gọi là Vật Ngữ?"

"Vật Ngữ! Chính là hết chữ đó, ý nghĩa khác của tên chị" Mạc Ngôn, chẳng khác nào hết chữ.

"Ngu ngốc" đột nhiên nói vậy.

"Hể?! Làm gì lại đột nhiên mắng chị ngu ngốc?! Uy uy em đừng tưởng rằng chị thật sự sẽ không phản kháng nha!!" chống nạnh, nhíu mày.

"Hừ……" bị khách sáo. Cư Nhiên nhìn bức họa của Mạc Ngôn lại nhẹ giọng nói: "Chị vẽ, em rất thích"

"Hở?!" Cư Nhiên khen mình sao?! Cho phép Mạc Ngôn trong lúc nhất thời không phản ứng lại. Đứa nhỏ đáng thương của chúng ta cho tới bây giờ chưa từng được rắn độc khen ngợi qua.

"Có muốn giúp em vẽ tranh minh họa cho tiểu thuyết không?" quay đầu hỏi.

"……" không kịp phản ứng lại…… khϊếp sợ thật sự lớn như vậy?

"A a a a! Chị muốn!!"

Phản ứng lại rồi. o[╯□╰]o

…………

Má Mạc đi trên cầu thang nghe tiếng con gái bà la, trong lòng thở dài.

Ai! Con gái của bà tài năng thì hơi đủ, chỉ là thiếu chút khí chất thục nữ a ~~~

Lên lầu, đẩy cửa ra.

Trong phòng con gái bà đè lên người Cư Nhiên, nhìn như vậy, hận không thể ăn luôn đối phương.

"……o[╯□╰]o"

"o[╯□╰]o"

"…… má thấy má nên chờ thêm một chút rồi mới vào nhỉ" đóng cửa, xoay người, thở dài. Ai! Này, cũng hơi chút rụt rè cho tôi một chút chứ ╮[╯﹏╰]╭.

Mạc Ngôn đang đè lên người Cư Nhiên có chút buồn bực nhìn cửa bị người đóng lần nữa.

"Má chị ra ngoài lại làm gì?"

"…… con bé sao lại tìm một người vợ ngây thơ như thế chứ?"

"A?"

"Cái gì cũng không hiểu……"

"Chị nghe người vợ ……"

"Chị đang cố nghe hả"

"Wow……"

"Này! Chừng nào chị mới chịu xuống?"

"A a! Cái này không quan trọng! Em thật sự muốn chị giúp vẽ tranh minh hoạ?" kích động.

"Thật sự"

"A! Không cho đổi ý!"

"Không đổi ý"

"Oa a a ~~~" có thể vẽ tranh minh họa cho tác giả mình thích (đây là chuyện khi nào?), thật sự rất hạnh phúc.

Cư Nhiên: "……" có thể được họa sĩ mình thích vẽ tranh minh hoạ cho, cũng là chuyện rất hạnh phúc…… (đây lại là chuyện khi nào?)

…………

…………

Năng lượng mặt trời nhà Mạc Ngôn xảy ra vấn đề. Không có nước ấm chảy ra, thợ sửa chữa dây dưa rề rà chưa đến sửa. Đã ba ngày dưới tình huống không thể tắm rửa. Mạc Ngôn rốt cuộc bạo phát.

"Oa a a a! Con muốn tắm rửa!!"

"Máy nước nóng hư rồi, tắm làm gì được?" má Mạc bất đắc dĩ nói.

"Con đến phòng tắm công cộng! Tóm lại nhất định con phải tắm! Trên người con ngứa muốn chết!"

"Ok ok ok! Đi đi!"

"Má đi tắm chung với con luôn đi ~~"

"Hiện tại?" lần này, đang buổi sáng mà? Nhà tắm mở cửa rồi hả?

"Đúng vậy!"

"Má không thích tắm ban ngày. Buổi tối đi"

"A ~~ hiện tại con sẽ đi"

"Vậy con đi một mình đi, buổi tối má cùng ông già kia đi" không để ý tới con gái bà đang kêu gào.

"A a a"

"Đi đi đi ~~ nhanh chóng vào, đừng làm phiền má" ban ngày luôn muốn làm bà chủ gia đình cho xong, tắm vào buổi sáng thật không thích hợp.

"Hừ! Con tìm người khác đi chung với con!"

"Đi tìm đi, đi tìm đi"

"……"

……

Nửa giờ sau, Mạc Ngôn ở thư phòng của Cư Nhiên thăm dò.

Một giờ sau, Mạc Ngôn tiếp tục thăm dò thư phòng Cư Nhiên.

"……"

"……"

"…… chị rốt cuộc muốn làm gì? Không cần như chuột cắn góc tường" Cư Nhiên đang làm việc không chịu nổi nói.

"Nhưng…… chị sợ chị nói sẽ quấy rầy em làm việc" cẩn thận trả lời.

"Chị không nói càng thêm quấy rầy em làm đó" trên cơ bản, sự xuất hiện của chị chính là đang quấy rầy em.

"Ách…… ha ha…… muốn đi nhà tắm công cộng không Cư Nhiên?"

"?" chuyện này có chút lớn, đây là…… dụ thụ?

"…… năng lượng mặt trời của nhà chị xảy ra chút vấn đề……@*¥&…… cho nên, chị tính đi nhà tắm công cộng tắm rửa, nhưng không ai đi chung với chị ~~"

"…… chị có thể qua nhà em tắm" quả nhiên chính nàng suy nghĩ nhiều quá.

"…… ách…… nhưng chị đã lâu không đến nhà tắm tắm …… rất hoài niệm a ~~ cho nên……" kỳ thật chính là muốn lấy cớ kéo Cư Nhiên đi cùng.

-_-# "Chị rốt cuộc đến để làm gì?"

"Ách…… không phải là muốn mời em đi nhà tắm cùng chị sao ~"

"Em còn công việc"

"Không có việc gì, không có việc gì…… chị chờ em"

"……"

"A a! Em không cần để ý chị, em làm việc đi, chị ở trong phòng ngủ của em đọc sách"

"……" Cư Nhiên không nói gì. Xem ra thật sự tìm không được người cùng đi.

Giữa trưa 11:00.

Cư Nhiên làm xong công việc trong tay.

"Có thể đi tắm rồi sao?"

"Hiện tại là thời gian ăn cơm"

"Nga nga! Vậy nhanh ăn cơm đi"

Cư Nhiên nhìn chằm chằm đối phương một lúc lâu. "Quên đi, ăn xong rồi em không có tâm tình, đi tắm trước đi, tắm xong rồi thì đi ăn lề đường"

"Thật sự? Vậy nhanh lên đi"

"……" nàng đến tột cùng có bao nhiêu thích tắm rửa mà kích động như vậy?

Editor: có chỗ nào thấy tối nghĩa thì các bạn cứ pm để lại lời nhắn mình sẽ chỉnh.