Chương 47

Cúc cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠, tay sục cho ©ôи ŧɧịt̠ cứng thêm chút nữa, lần này Cúc rất thành thật, đưa lưỡi ra mà liếʍ bao qυყ đầυ, Dũng nhìn xuống, mặc dù không nhìn rõ, nhưng cảm nhận được sự sung sướиɠ trong lòng.”Hùng à, có biết ghệ mày đang bú ©ôи ŧɧịt̠ cho tao không? Mày sẽ thế nào khi biết chuyện này?” Dũng nghĩ.

– “Ngậm vào mà sục” – Dũng lên tiếng, Cúc đã ngoan hơn rồi, cô chấp nhận thôi chứ giờ cũng chẳng bật được, ngậm dần ©ôи ŧɧịt̠ vào trong miệng, to quá, miện Cúc mở ra hết cỡ mà thấy mỏi hết cả hàm, thật sự chưa có chị em nào mà ngậm trọn vẹn ©ôи ŧɧịt̠ của Dũng được, chả biết ngày xưa ông bà bô cho ăn cám tăng trọng hay sao mà ©ôи ŧɧịt̠ lại to thế được, chứ chưa nghe ai tập gym cho chym cả @@.

“Chẹp… sột… Chụt… ưm” – Cúc mυ"ŧ ©ôи ŧɧịt̠ của Dũng mà phát ra những tiếng quá to và kí©ɧ ɖụ©, Bây giờ sau khi bú ʍúŧ ©ôи ŧɧịt̠ to này, Cúc lại thấy thích thích, ©ôи ŧɧịt̠ to ai mà không thích, chỉ là vừa bị ăn tát cho nên là vẫn còn căm hận thôi, chứ thực ra chả có chị em nào chê ©ôи ŧɧịt̠ to và dài cả. Người ta bảo “nhất dài nhì dai” cơ mà.

– “Liếʍ xung quanh đi, làm hết kinh nghiệm mày đi, con đĩ dâʍ ɖu͙©.” – Dũng nói như mắng, thật sự hắn chẳng có cảm tình gì, như hôm đầu gặp Cúc, cho ȶᏂασ thì vẫn ȶᏂασ cơ mà chỉ là ȶᏂασ để thỏa mãn chứ ấn tượng thì không có. Cúc nghe lời, vì phải phục vụ mấy tên kia cho nên kỹ năng bú ©υ của cô có thể nói là ” quỷ khóc thần sầu”, Hương có vài skill bú ©ôи ŧɧịt̠ trong mấy chị em ở nhà đã là đỉnh lắm rồi, nhưng gặp Cúc bây giờ, chắc cũng vẫn phải cầm sổ với Bút qua xin chỉ dạy.

Dũng thấy sướиɠ và tê ở những dây thần kinh của ©ôи ŧɧịt̠ truyền lại, đúng là giỏi thật, hắn co thắt mông đít theo những nhịp bú của Cúc.

– “Ưm… Ưm… sột… ưm… chụt…” – Cúc vẫn cứ miệt mài bú ʍúŧ, thấy cơ thể DŨNG như đang hưởng ứng theo giai điệu thỏi kèn của mình, cô nghĩ là Dũng sắp ra rồi, nên cứ cố mà ngậm mà bú, nước miếng nhoe nhoét chảy ra, bên dưới lỗ l*и cũng rỉ nước ra kha khá rồi, ướt hết bẹn, chảy xuống cả đùi, đúng là con đỹ dâʍ đãиɠ.

Dũng cũng sắp bắn rồi, hắn cứ mặc cho Cúc bú, thực sự khó cưỡng lại với kỹ năng của Cúc, bảo sao thằng Hưng lại coi tọng cúc như vậy, đang đánh nhau với hắn mà lại còn chạy lại đỡ cúc, chứng tỏ Hưng cũng chết mê mệt với kỹ năng này của Cúc.

Tay thì sóc thân ©ôи ŧɧịt̠, miệng thì liếʍ từ dái lên đầu ©ôи ŧɧịt̠ rồi lại đảo lại, cứ như tước vỏ mía vậy, DŨNG Sướиɠ QUÁ, cúc soc mạnh hơn, đầu lưỡi đặt lên đầu ©ôи ŧɧịt̠ mà trườn, chứ “rắn quấn cột” vậy, Dũng giữ đầu cúc, hẩy mồn bắn xối xả lên mặt cô, Cúc không kịp tránh, khuôn mặt hứng toàn bộ tϊиɧ ŧяùиɠ của Dũng bắn lên, ngập ngụa tinh trung bê bết trên mặt, Cúc không mở mắt được, thở hổn hển. Cô đứng dậy, quờ tay tìm với cái áo hay quần để lau đi vết tϊиɧ ŧяùиɠ trước mặt.

Vừa đứng dậy, cô cứ nghĩ Dũng ra rồi là xong rồi, nhưng cô quá khinh thường máy dập HÀ ĐÔNG rồi, hắn quay người Cúc lại, gác 1 chân cô lên mà cầm ©ôи ŧɧịt̠ rê dọc mép l*и, rồi đút cái “ót” 1 cái gần như nuốt trọn ©ôи ŧɧịt̠ của Dũng, mẹ sư cái l*и này, chắc bị chơi nhiều hay sao mà ra lắm nước và không thấy bót lắm nhỉ, nhưng vẫn cứ sướиɠ hơn tự sóc lọ. Cúc bị bất ngờ, mắt thì không mở ra được, bị đút vào.

– “Á… a… aaaaa” – Cúc kêu lên, mặc dù không khít như của chị em, cơ mà l*и nào chả co bóp, từng thớ thịt ma sát với thân ©ôи ŧɧịt̠ của Dũng, cô không đau mà là sướиɠ đến run người. Cặρ √υ" nảy nảy trước mặt, Dũng cúi mà bú ʍúŧ, vυ" to săn chắc đã quá. Đang ȶᏂασ tư thế đứng gác 1 chân Cúc lên, đúng thế ” chó ȶᏂασ bờ rào “, Dũng càng đút càng hăng, tưởng tượng ra cảnh mặt Hùng mà thấy Minh ȶᏂασ con ghệ nó, Dũng bặm môi nghiến răng mà ȶᏂασ.

– “A… aaaa… bình… tĩnh… aaaaa” – Cúc biết là tầm này mà nói thì Dũng cũng chẳng nghe đâu, mà cô chỉ muốn tìm 1 cái gì đó để lau vết tϊиɧ ŧяùиɠ đi để mở mắt ra thôi. Dũng kệ mẹ, cứ ȶᏂασ đã, hắn có bị che mắt đâu mà, tϊиɧ ŧяùиɠ trên mặt Cúc do bị ȶᏂασ mạnh quá, đang chảy xuống cổ và ngực của Cúc.

Dũng lại đổi thế, hắn ngồi trên bệ cửa sổ đang xây dở, để cúc chổng mông vào mà ȶᏂασ, Cúc vơ tay mà không thấy quần áo đâu để lau, thôi đành ngồi mà nhún đã, quay lưng về phía Dũng.

– “A… ôi… a… a…” – Cúc rên lên, ©ôи ŧɧịt̠ này sướиɠ quá, chọc tận vào tử ©υиɠ rồi, nước nhờn cứ thế mà chảy ra, Cúc sướиɠ tới mất cả thần trí, cứ nhún như chơi cưỡi ngựa vậy.



Dũng chả cần phí sứ, cứ ngồi đó mà nhìn Cúc đang nhổm lên xuống trước mặt, tấm lưng có xăm hình gì đó mà tối nên Dũng không nhìn rõ, hắn với cái điện thoại, bật đèn pin lên, Cúc mắt vẫn nhắm có biết là Dũng bật điện thoại đâu, Hắn tắt tiếng điện thoại, bật flash lên chụp mấy bức ảnh từ sau, chụp cả tấm lưng có hình xăm của Cúc, tắt ddiejn thoại đi, đưa tay ra trước mà bóp cúc, to thật, bóp thật mạnh, Cúc vừa đau vừa sướиɠ.

– “A… đau… sướиɠ… aaa… sướиɠ… đã quá… aaaa” – Cúc rên to, cô nhún như rất tham lam, sợ rằng ©ôи ŧɧịt̠ này sẽ bị ngắn đi hay sao, cố gắng tận hưởng mà nhún cực kỳ mãnh liệt, như con thú hoang tới ngày động dục.

Dũng chuẩn bị bắn, hắn muốn ra cùng với Cúc, để cô chết trong sung sướиɠ, đỡ cúc nằm xuống, nhưng có phải nằm tử tế đâu, nằm trên kệ cửa sổ, chỉ đủ cho 1 phần lưng ở eo, người phần trên bị chới với giữa không trung, Dũng đỡ đùi Cúc lên rồi đút ©ôи ŧɧịt̠ vào mà ȶᏂασ.

– “A… sướиɠ… mạnh… aaaa… ȶᏂασ… mạnh… lên… aaaaa…” – Cúc rên như sắp bị ȶᏂασ đến chết vậy.

Dũng đóng đúng như tên máy dập, dồn dập mà lại mạnh bạo, rồi bắn ồ ạt vào trong l*и Cúc, cô thấy dòng tϊиɧ ŧяùиɠ bắn sâu vào trong thì cũng không chịu được mà giật giật, l*и co bóp mà xả ra dâʍ ŧᏂủy̠, cả 2 đều lêи đỉиɦ, Cúc mặc dù bị hϊếp nhưng sướиɠ đến quên mẹ mất là mình bị hϊếp, cô thở dốc, Dũng đỡ cô xuống, ném quần áo cho Cúc, cúc lúc này mới lau mặt được mà mở mắt ra nhìn người đàn ông trước mặt.

Lúc này DŨNG mới mở ddiejn thoại, bật flash lên, để Cúc nhìn rõ mặt mình, cô há hốc mồm, thì ra là người đi cung chu tước, bảo sao, cô không đánh lại hắn.

– “Có sướиɠ không?” – Dũng nhè răng ra cười mà hỏi…

– “…” Cúc im lặng, cô có nên nói với Hùng không, sợ nói rồi, Hùng k chấp nhận cô nauwx, mà coi cô như là 1 con phò, lại còn biết là Dũng chơi cô, không biết sẽ xảy ra gì tiếp với cô.

– “Im lặng, sau này anh sẽ chiều.” – Dũng nói, khuôn mặt lúc này đểu cực kỳ, Hắn thực ra không muốn ȶᏂασ nữa, với hắn nhưng loại này, 1 lần là đủ rồi, nhưng trong đầu lại có nhiều kế hoạch hơn nữa. Cúc không nói gì cả, cô cũng thấy sướиɠ, thằng này nó ȶᏂασ sướиɠ quá, cô toàn phải thủ da^ʍ mới lêи đỉиɦ được, chứ mấy lão kia với Hùng có bao giờ làm cô lêи đỉиɦ được đâu.

Dũng mặc quần áo, lấy sđt của Cúc, rồi đi ra ngoài, bỏ cúc ngồi đó thẫn thờ với đống quần áo lộn xộn trước mặt.

Cảm giác được ȶᏂασ vợ của kẻ thù, đúng là quá đã@@ Dũng lại thích cái cảm giác này, hắn nghĩ, sau này có cơ hội, sẽ không tha cho bất kỳ người phụ nữ nào của kẻ mà hắn coi là kẻ thù.

15 ngày sau, Long cho gọi toàn bộ trở về biệt thự của anh ta, tất cả đầu sỏ có mặt, mọi người đều biets, thời gian không nhiều, trận này, chắc chắn không chết cũng bị thương rất nặng, ai ai cũng lo lắng.

– “Hôm nay, tất cả mọi người có mặt ở đây, tôi muốn thông báo 1 việc.” – Long Sẹo đứng dậy, nhìn toàn bộ mọi người trong nhà nói.



– “Còn 5 ngày nữa là tới ngày quyết đấu với Qúy suồi rồi, nên mong mọi người hãy cố gắng làm hết trách nhiệm của mình, đây là cuộc chiếc chủ yếu là của tôi, nên nếu ai cảm thấy không thể chiến, thì bay giờ hãy ra khỏi đây, trận chiến này, bất cứ ai cũng có thể nằm xuống, hãy suy nghĩ cho kỹ.” – Long nói mà nhìn những người xung quanh, trong này chỉ toàn những người thân tín, cho nên Long muốn hỏi như vậy, để họ về nói lại với các đàn em của mình.

Phúc hổ, Phong sat, Linh phò, Trinh, Nam chọi, Dũng bẹo, Phi lé. 7 người này, là trụ cột của Long, là những người thân tín nhất, anh ta có thể không cần đàn em, nhưng 7 người này, anh ta không thể thiếu 1 ai, 6 người này đủ sức đánh với toàn bộ số đàn em ở đây, trình độ thì:

“1 Là phúc hổ, 2 là phong sát, 3 là dũng bẹo, Phi lé, 4 là nam chọi, 5 là Trinh, 6 là Linh phò” – sức chiến đấu của Dũng và phi không hề thua kém gì Phúc và Phong, chỉ là Kinh nghiệm không thể bằng được. Thời gian tới thì chưa chắc, nhưng hiện tại thiếu đi Thanh Long và BẠCH hổ cho nên đội của Long yếu hẳn về người.

– “Bên kia lực lượng sao anh?” – Nam hỏi.

– “Có 9 người, nhưng nếu nói mạnh thì chỉ có 3 thôi còn sức chiến đấu của 6 người kia chỉ tầm Linh phò.” – Long nói, anh ta biết bên Qúy suồi, có 3 con át của nó, cực kỳ mạnh, 3 người này cũng giống như đám thanh long ngày trước, cực kỳ ít ra tay, nên không rõ được mạnh tới đâu.

– “3 Người đó, có mạnh bằng tên chỗ Vinh Lợn hôm bữa không anh?” – Phong hỏi.

– “Mạnh thì sẽ không bằng, vì Vinh có trợ thủ như vậy, mới leo lên được vị trí đó, nếu mà Qúy Suồi có người mạnh như vậy, nó đã lật Vinh lâu rồi. Tuy không bằng, nhưng nghe nói bọn nó rất mạnh về đánh giáp lá cà.” – Long đăm chiêu.

– “Dũng với Phi, 2 thằng mày suy nghĩ cho kỹ.” – Long nói.

Ở đây, có gia đình thì có 2 thằng này thôi, Long rất ưu ái và thậm chí phải nói là Thương, người ta bảo thương em thì ít nhất không nên cho em học thói hư tật xấu, nhưng anh như cc, cho em vào tận đây xong giờ lại bảo là suy nghĩ cho kỹ.

Dũng với Phi đang đắn đo, thật ra cái lý do Phi đớp Thu rồi bị ép gia nhập, lý do đó đã không còn hữu dụng nữa, 2 thằng đã làm được khá nhiều việc, lập đc vài công trạng để đền bù cho Long rồi, chính Long cũng ngầm thừa nhận.

– “Em với Phi thì ok.” – Dũng đáp, Long đối xử với hắn và Phi quá tốt, không có Long, có khi giờ hắn còn đang làm kỹ thuật viên làm công ăn lương, cũng có khi chả thể có cuộc sống tốt mà lo cho 2 cô mái già ngon đòn ở nhà.

Long không hỏi gì thêm, anh ta thống nhất thời gian cụ thể, và cho toàn bộ nghỉ tới hôm đó, nếu thua thì còn gì đâu mà cố với gắng mà làm với nghỉ.

Sau khi ra ngoài, Dũng gọi phúc với phong, Phi 3 người ra 1 góc.