Chương 46

23h, Cúc và đám kai đứng dậy ra về, nhưng may mắn cho Dũng, họ đã tách ra, Cúc đi 1 mình trên con đường vắng vẻ, có lẽ mang trong mình những ngón đòn khá độc nên Cúc chẳng sợ, đi tới gần khúc cua thì Dũng cũng tăng tốc mà đi sau, gần tới chỗ Cúc, hắn trả vờ nghe điện thoại, giọng nói bị nói lái đi, sợ rằng Cúc nhận ra giọng hắn, cười nói rõ to với điện thoại khi tới sát Cúc, cô chẳng để ý cứ nghĩ chắc là người đi đường, chẳng thèm nhìn lại, cũng tại vừa uống chút rồi nên cũng hơi lâng lâng.

Bỗng Dũng rút con dao nhỏ trong túi ra, đè cúc vào tường, áp sát người cô mà đưa con dao kê lên cổ, Làm Cúc hoang mang, chẳng kịp hiểu chuyện gì, không kịp há mồm kêu lên, con dao kề vào cổ tỏa ra khi cực lạnh, làm ở dưới cổ của Cúc truyền đến cảm giác sợ hãi.

– “Mày kêu lên tao cắt cổ.” – Dũng nói, hắn không có ý định gϊếŧ Cúc, nếu mà gϊếŧ bây giờ, rất có khả năng Hùng sẽ điên lên mà qua địa bàn hắn sống chết, sắp tới thời hạn rồi, giờ mà xay ra xô xát, bên hắn thua thiệt thì sẽ ảnh hưởng tới trận chiến đó.

– “Mày là ai, giám úp lén tao à?” – Cúc mặc dù bây giờ đang bị động nhưng cô vẫn rất gan.

– “Mày nghĩ tao giám không? Thử hô lên xem.” – Dũng nói. Cúc câm nín luôn, dm biết được nó là ai, nhỡ nó cứa thật thì làm sao mà tránh được.

– “Mày muốn gì?” – Đây là câu hỏi ngu nhất của Cúc, thường khi hỏi câu này, mấy thằng đàn ông cũng sẽ nghĩ đến ȶᏂασ luôn @@, lại còn là DŨNG, con dê cụ này, hồi sang lại còn chưa kịp ȶᏂασ thì đã phải xác quần đi.

– “Mày nghĩ tao muốn gì?” – Dũng lại hỏi ngược lại.

– “Mày… mày… thả tao ra, tao sẽ cho mày đủ số tiền mày muốn?” – Cúc nghĩ thằng này chắc là cướp, cô câu giờ chờ thời cơ rồi phản đòn, cỡ mấy thằng cướp chưa có trình độ với cô, chỉ là bây giờ đang bị ép sát vào tường, Cúc không phản kháng được.

– “Tao không cần tiền, tao cần cái khác he he” – Dũng cười, giọng cười làm Cúc nổi da gà.

– “Mày dám à?” – Cúc quát lên trong sự lo lắng.

– “Im mồm, đi theo tao.” – Dũng nói gằn giọng, 1 tay cầm dao kề sát vào cổ, 1 tay giữ lấy tay CÚC vòng ra sau, như này rất khó cho Cúc có thể phản kháng, cô cũng cố dùng thử lực để vùng ra, nhưng thằng này, sao cướp quèn mà khỏe thế, nó giữ cô không dẫy ra được.

Đi ngược lại 2 con ngõ để tranh xa địa bàn của Cúc, có 1 căn nhà đang xây dở nhưng có vẻ dùng lại phải được 2 – 3 năm rồi.

DŨNG đẩy Cúc đi vào trong dó, cúc vùng vẫy mà không thoát được khỏi tay của Dũng.

Dũng ép sát Cúc vào tường, như vậy dễ khống chế hơn vì cúc không phải giống người con gái bình thường, hở ra là cô tung đòn phản kháng ngay, cho nên phải hết sức bình tĩnh. Căn nhà tối om, chỉ có những ánh đèn đường chiếu vào đủ để nhìn được cơ thể chứ hoàn toàn không nhìn rõ được hết. Dũng nhìn cơ thể tràn đầy sức sống của Cúc, đúng gái có tí võ vẽ, người săn chắc hẳn, chỗ nào cũng đầy đặn, lại còn là người yêu của kẻ thù, làm Dũng kí©h thí©ɧ hẳn luôn…

– “Gái trong thiên hạ ta đều không thích, chỉ có vợ của kẻ thù làm ta hứng thú.” – TÀO MẠNH DŨNG – DŨNG TÀO THÁO @@

Đũng thật, chiếm hữu được vợ của kẻ mà mình ghét thì nói thật là còn gì bằng, mặc dù cúc không đẹp như lan với Hương, cơ thể không uyển chuyển như Trinh, nhưng ở Cúc có gì đó rất cuốn hút, theo kiểu phong cách mạnh mẽ và hoang dã.



Lúc này Dũng ép sát vào Cúc, ©ôи ŧɧịt̠ bên dưới đang cạ vào Mông của Cúc sau lớp quần của Dũng. Cúc mặc bộ đồ da bó sát người, cặp mông to tròn, Cúc cảm thấy có gì đang chạm vào mông, cô muốn đẩy ra, nhưng lại lo sợ Dũng sẽ dùng tao mà tiễn cô lên đường, kể cả tiễn cô lên đường xong rồi Dũng vẫn có thể chơi cô được, cho nên cứ từ từ mà chờ thời cơ vậy.

Đối với vợ của kẻ thù, DŨNG không hề dùng cách nhẹ nhàng mà làʍ t̠ìиɦ, hắn bắt đầu đưa tay ra vuốt ve cơ thể của Cúc sau lớp áo da bó sát, cúc run rẩy, địa vị như cô mà để cho 1 thằng không biết là ai đang đυ.ng chụ cơ thể, điều này làm Cúc thấy rất bị sỉ nhục, mặc dù cũng bị vài tên đầu sỏ ở băng đảng chơi qua nhưng cũng chỉ có 2 – 3 người, cũng coi như là có cái để giữ gìn.

Cúc thấy Dũng đã bỏ tay khỏi tay cô thì vung tay định thụ về sau, Dũng né mà đứng lùi về sau, cất con dao vào túi, lúc này Cúc mới hoàn toàn tự do, cô nghĩ khi đã được tự do rồi thì cô sợ gì nữa, phải cho thằng này nằm liệt mới được, cho nó biết dây vào thứ dữ như cô sẽ có hậu quả như thế nào.

Cúc nắm đấm, lao tới Dũng, vì ánh sáng không đủ cho nên cô chẳng thể nhìn rõ mặt, chỉ nhìn được thân thể của hắn, Dũng cũng thế, thấy Cúc lao tới, hắn chẳng thèm thủ thế, Dũng tay đỡ được mà ra chân đạp 1 cái bụng Cúc, cô ngã nhào ra sua ôm bụng mà rêи ɾỉ, Tầm của Dũng bây giờ, Cúc không thể so sánh được, cô cố gắng đứng dậy, vẫn ôm bụng, thực sự quá đau, chân của Dũng toàn tập đá vào mấy tảng đá thì cô chịu sao nổi.

– “Ngoan ngoãn thì không phải đau.” – Dũng nói mặt thờ ơ.

– “Mày là ai?” – Cúc lên tiếng, giọng nói này rất khó nghe, Dũng đã nói lái giọng rồi, cô chẳng thể biết là ai được.

– “Máy dập hà đông @@” – Dũng đáp, cdm máy dập @@

Cuc nghiến răng, lao tới lần nữa, lần này Dũng cũng chủ động, 2 bên nhào vào nhau, Cúc đấm với đá nhưng Dũng đều đỡ được, Dũng ra tay còn nhanh hơn cúc nhiều, ăn thêm 2 cái vào người, Cúc lúc này nằm thở trên nền nhà, thức sự cô không phải đối thủ của tên này, Phải tầm Hùng thì mới đánh được, cúc thấy khó xơi thì đánh mắt tìm đường chạy trốn, củi xanh còn đó lo gì không thành rừng. Khi về sẽ báo với Hùng, tìm bằng được tên này để xử lý.

– “Định chạy à?” – Dũng biết Cúc đang nghĩ gì…

– “Mày không chạy được đâu, phục vụ thì sẽ được về sớm.” – Dũng nói, câu nói như có phần uy hϊếp rất mạnh.

Cúc tuyệt vọng, thế này không liều mạng được, quá vô ích, trứng chọi đá, hay cô tự sát thì sẽ không sao, nhưng chết rồi thì sao mà báo thù được, Hùng sẽ chẳng biết. Hay là… Cúc nghĩ ra 1 kế sách, như vậy cô cũng sẽ an toàn mà chạy trốn.

Cúc đứng dậy, đi tới chỗ Dũng, quỳ chân xuống như thông báo rằng, cô chấp nhận phục tùng. Dũng cũng biết, người đàn bà này, chắc chắn sẽ có mưu mẹo, không đơn giản như vậy. Nhưng hắn vẫn không vạch trần mà để xem cô làm gì tiếp theo.

– “Áp sát vào tường, úp mặt vào đó.” – Dũng ra lệnh, Cúc chỉ biết nín lặng mà làm.

Dũng đi tới, dùng tay vỗ vào cặp mông của Cúc, nghe tiếng đạt 1 cái.

– “Á” – Cúc kêu lên, cú vạt đó khá rát.

Dũng dùng 1 tay mà lột cái quần da xuống, để lộ ra cái qυầи ɭóŧ, hắn kéo nốt qυầи ɭóŧ, Cúc quay mặt lại, đưa tay ra gạt tay Dũng, đưa tay lên bóp vào gáy cô mà đập vào tường, đầu bị đập vào tường khá đau, Cúc bắt đầu thấy rấm rứt nước mắt, đời cô không ngờ lại bị rơi vào hoàn cảnh này. Không dám kêu lên, sợ Dũng lại dùng tay chân mà hành cô tiếp.



– “Dạng chân ra.” – Dũng nói. Cúc ngoan ngoãn mà dạng rộng chân ra, cặp mông nảy tròn, Dũng vỗ thêm 2 – 3 cái, làm đỏ hết cả lên. Cúc im lặng, cắn răng mà chịu.

Đưa 1 2 ngón tay lên miệng mà quẹt chút nước bọt, Dũng đưa xuống mép l*и của Cúc mà quẹt lên xuống, Cúc lúc này bị bàn tay thô bạo kia miết vào l*и thì rất rát và đau.

– “Á… đau…” – Cúc thốt lên, chút nước bọt này, làm sao mà làm trơn trượt được, như này thì chết, rát quá.

Dũng mặc kệ, đưa ngón tay mà vuốt dọc l*и, rồi lại xoa.

– “A… rát… đau quá…” – Cúc bây giờ thấy rát ở dưới…

DŨNG vẫn cứ đưa tay mà xoa mà miết, xong lại đưa vào cửa l*и, mcos móc ở ngoài.

– “A… ĐỪNG… ĐAU…” – CÚC hét lên, thực sự l*и đang khô mà tay đưa vào móc thì rát lắm, thốn lắm, Dũng lại rút tay ra mà đưa lên miệng Cúc, cô hiểu ý, mυ"ŧ lấy ngón tay của Dũng rồi để chút nước bọt vào đó, Dũng lại đưa xuống mà móc tiếp, bây giờ nước bọt nhiều hơn nên đỡ rát hơn.

– “A… nhẹ… thôi.” – Cúc kêu lên, cũng là da^ʍ nữ, nên chỉ cần 1 lát là l*и của Cúc đã rỉ nước rồi, nhưng có điều thằng Dũng nó rất ác @@ nó éo móc nữa, Cúc đang chuẩn bị thấy sướиɠ thì hắn lại dừng lại, Cúc đứng hình, hắn xoay cô lại, tụt quần xuống, hắn cầm vai của Cúc mà ấn xuống, Cúc như hiểu mình nên làm gì tiếp theo.

Cô cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠, Cúc giật mình, ôi trời, này là của người à? Sao lại to mà dài thế này, như kiểu của Tây ấy, của Hùng mới mấy lão kia cũng không dược to thế này.

– “Bú đi.” – Dũng nắm tóc cúc mà ngửa mặt lên, hắn nói.

Cúc từ từ đưa miệng lại gần, cô há ra đưa từ từ tới, thì Dũng nó cầm tóc mà dí vào, ©ôи ŧɧịt̠ ngập sâu trong miệng Cúc, làm cô sặc sụa, Dũng rút ra, Cúc ho như bị bệnh phổi, nghẹn mà to phình cả miệng cô không thể thở được. Sau khi ho được 1 lát thì Cúc lại cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Dũng, Cô lần này nhanh hớ, sợ lại bị dí như nãy. Dũng thấy ©ôи ŧɧịt̠ mới được ngậm 1 phần đầu, Hắn thấy khá khó khăn cho Cúc.

Bất ngờ, cúc dùng sức, định cắn xuống, Dũng biết sẽ như vậy, hắn rút ra luôn mà cầm tóc cô dựng dậy, dùng tay kia mà tát cô 2 cái, tiếng bạt tai quá to và giòn dã, Cúc đau đớn ôm 2 bên mặt, có chút máu rỉ ra từ mép khóe miệng, mắt của cô mờ đi, Dũng ra tay cũng quá tàn nhẫn.

– “Mày không ngoan à? Có muốn thử lại không?” – Dũng gằn giọng ngồi xuống nhìn Cúc. Cúc bất lực, tại sao? Cô cũng có thân pháp, nhưng gặp tên này, hắn lại tạo cho cô cảm giác không thể phản kháng như vậy, ra đòn luôn bị hắn bắt được mà đánh trả, bây giờ còn bị ăn tát mà không thể phản kháng, nước mắt rơi xuống, cô thấy số phận mình khổ quá.

– “Cởi quân áo ra.” – Dũng ra lệnh, Cúc hơi rụt rè, cô bây giờ chỉ có thể đáp ứng theo yêu cầu của Dũng nếu muốn sống. Cúc đứng dậy lặng lẽ cởϊ qυầи ngoài của mình, chiếc áo da cũng bị lột xuống, cô bây giờ chỉ hận sao có 2 tay mà không phải 3 – 4 tay để che kín toàn thân.

– “Cởi hết quần áo ra, mày có nghe thay không?” – Dũng gằn giọng. Cuc lại từ từ mà cởi toàn bộ hết đồ lót xuống, bây giờ thì cô đã không mảnh vải che thân rồi quần áo vất ngang dọc trên nền nhà.

– “Lại đây tiếp tục bú.” – Dũng ra lệnh, Cúc lặng lẽ đi tới, bây giờ thì chỉ có làm cho nhanh chóng, để tên này xuất tinh xong thì may ra cô sẽ được thả sớm.