Chương 6: Đêm động phòng (hạ)
Khi ngón tay hắn trượt đến giữa hai chân, thực ngoài ý muốn hắn đυ.ng phải một vật cứng!
Tất cả động tác đều đình chỉ.
Bạch Tấn Vân ngơ ngác nhìn người dưới thân nhân,người dưới thân cũng muốn khóc nhìn hắn.
Bạch Tấn Vân xoay mạnh người ngồi dậy, nhìn người đối diện một lúc lâu mới thì thào nói:“Nàng thật đúng là nam nhân!”
Thái Sinh cuống quít trốn ở trong góc, gắt gao che lại chỗ y phục bị Bạch tấn vân xé rách, cúi đầu, đỏ mặt, nhỏ giọng nói “Ta, ta ngay từ đầu đã nói ta là nam nhân……”
“Nữ nhi nhà họ Thái là nam nhân? Thầy tướng số nói ta phải lấy nam nhân sao? Ta thông minh vạm vỡ mẹ lại để một người nam nhân tới sinh hương khói, mẹ cũng quá xem trọng đứa con của mình đi!” Bạch Tấn Vân đột nhiên cảm thấy được chính mình giống nhất con khỉ, bị mọi người vui đùa xem diễn,mà hắn vừa rồi còn kí©ɧ ŧìиɧ muốn cùng nương tử sinh đứa nhỏ!
“Đại thiếu gia, thực xin lỗi……” Thái Sinh sợ hãi nhìn Bạch Tấn Vân,“Ta không phải cố ý muốn gạt
ngươi, ta……” Thái Sinh muốn giải thích rõ với Bạch Tấn Vân, nhưng mà tưởng tượng đến một màn hương diễm vừa rồi, hắn liền xấu hổ đến muốn cái hố để chui xuống.
Nhìn vẻ mặt của Thái Sinh,Bạch Tấn Vân thế nhưng cảm thấy có chút động tâm không thể giải thích.Nếu hắn không phải nam nhân, hắn hiện tại nhất định bổ nhào vào hắn ăn xong lau sạch !
“Ngươi thật là Thái Liên?” Bạch Tấn Vân nheo mắt đánh giá
người đối diện, hắn cảm thấy được trong việc này nhất định có ẩn tình, bằng không , ai mọi người sẽ không để cho hắn lấy nam nhân.
“Không phải, Thái Liên là tỷ tỷ ta.” Thái Sinh cúi đầu, dáng vẻ ủy khuất vội vàng đứng dậy quỳ gối trước mặt Bạch Tấn Vân:“Thật xin lỗi đại thiếu gia, ta biết chúng ta đáng chết,nhưng mà cầu ngươi buông tha cha và mẹ ta, buông tha tỷ tỷ của ta, ngươi như xử trí ta như thế nào cũng được……”
“Ngươi tên gì?” Bạch Tấn Vân lạnh lùng cắt đứt lời nói của Thái Sinh.
Thái Sinh quỳ gối trên giường,nhìn vẻ mặt băng sương của Bạch Tấn Vân, tim run rẩy nhỏ giọng nói:“Thái Sinh.”
“Thái Sinh, ngươi hãy nghe cho kỹ , ta không muốn cho bất luận kẻ nào biết ta cưới một người nam nhân, ta không muốn làm trò cười cho bất luận kẻ nào, ta cũng không muốn bị người ta bắt lấy nhược điểm, cho nên ngươi đã gả vào Bạch gia, ngươi chính là Thái Liên.Ngươi vĩnh viễn giả nữ nhân cho ta!” Bạch Tấn Vân nói xong, xuống giường, cầm lấy y phục chính mình,đầu cũng không quay lại, sải bước ra khỏi tân phòng.
Trong phòng nháy mắt an tĩnh lại.
Ai đều không có nghĩ đến, sự tình lại diễn biến thành như vậy.
Thái Sinh kéo lại y phục, ngơ ngác ngồi ở trên giường,đèn cầy đỏ thẫm bùng cháy, toát ra ngọn lửa giống như huyết lệ.
Ánh trăng ngoài cửa sổ làm nổi bật ánh sáng mờ nhạt trong phòng?