Chương 650: Sát thủ không lãnh (17)

Tuy rằng ông nội Hoắc đã qua đời nhiều năm nhưng quy củ này cũng đã trở thành thói quen, người Hoắc gia đều tuân thủ.

Trước lúc Hoắc Dật Cảnh đi đến phòng ăn Hoắc gia còn nói với Lăng Vu Đề, bảo cô có thể đi xem thăm thú Hoắc gia, ở nơi này không có chỗ nào là cấm địa cả.

Lăng Vu Đề một mình ngồi ăn cơm tối xong liền định bụng đi dạo một chút, lại nhận được cuộc gọi từ Lãnh Tiếu.

Ở An Nhàn các lúc này vẫn còn có vài người hầu đang thu dọn đồ đạc, thấy vậy Lăng Vu Đề không lập tức nhận cuộc gọi từ Lãnh Tiếu mà trở lại phòng trước.

Trở tay đem cửa phòng đóng lại, Lăng Vu Đề lúc này mới bấm nhận cuộc gọi: "Tiếu......"

Giọng điệu nghiêm túc của Lãnh Tiếu bên kia ngay lập tức đánh gãy lời của Lăng Vu Đề: "Sao một ngày này cô đều ở lại Hoắc gia? Cô ở lại Hoắc gia làm cái gì?"

Lãnh Tiếu cảm thấy Hoắc Dật Cảnh là nhân vật thật sự rất nguy hiểm, tuy Lăng Vu Đề nói thích hắn ta......

Nhưng cũng không cần nhanh như vậy liền chạy tới Hoắc gia chứ? Ban ngày ban mặt liền ở đây, bị người Hoắc gia phát hiện thì phải làm sao bây giờ?

Hóa ra Lãnh Tiếu tưởng Lăng Vu Đề là một người hâm mộ đến phát cuồng, cho rằng cô lén lút ở lại Hoắc gia.

"Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ ở tại Hoắc gia." Lăng Vu Đề trả lời.

"Cô nói cái gì!?" Lãnh Tiếu cảm thấy tai của mình chắc chắn có vấn đề.

Nghe thấy Lãnh Tiếu kinh ngạc đến mức ngay cả giọng điệu cũng thay đổi, Lăng Vu Đề cười khẽ: "Từ hôm nay trở đi tôi sẽ ở lại Hoắc gia với thân phận là trợ lý riêng của Hoắc Dật Cảnh."

"Cô, cô sao lại có thể ở lại Hoắc gia!? Lại còn có cái gì mà trợ lý riêng, nếu bị hắn phát hiện thân phận thật sự thì làm sao bây giờ?"

"Cô ở lại Hoắc gia thì chúng tôi liên lạc đến lại bị phát hiện thì làm sao bây giờ? Không được, hiện tại cô ngay lập tức rời khỏi Hoắc gia đi. Tiểu Thất, cô không thể tùy hứng như vậy, nếu liên lụy đến Hồng Quang ......"

"Tiếu Tiếu, anh cứ yên tâm đi! Đây là việc riêng của tôi, bảo đảm sẽ không liên lụy đến Hồng Quang!"

Cô đã kiểm tra rồi, ở bên trong An Nhàn các không hề có máy nghe lén càng không có camera theo dõi.

Mà phòng của cô, cô cũng đã tỉ mỉ kiểm tra rất nhiều lần rồi, không có bất luận máy theo dõi gì.

Cho dù không biết nguyên nhân Hoắc Dật Cảnh giữ cô ở lại bên người nhưng Lăng Vu Đề cũng không thể không tương kế tựu kế mà ở lại bên người hắn nha!

Lãnh Tiếu nghe Lăng Vu Đề nói, thở dài một hơi: "Vậy cô cẩn thận một chút, nhiều năm huấn luyện như vậy, cũng không nên bị tình yêu che mắt."

Lăng Vu Đề liên tục gật đầu: "Tôi biết rồi, anh cứ yên tâm đi."

"Đúng rồi, anh tìm tôi là muốn nói chuyện này sao?" Lo lắng Lãnh Tiếu còn muốn tiếp tục nói về chuyện này, Lăng Vu Đề nhanh chóng dời chủ đề đi hướng khác.

Quả nhiên, Lãnh Tiếu liền bị Lăng Vu Đề dời lực chú ý đi.

"Muốn hỏi cô về chuyện nhiệm vụ, tháng này cô chỉ mới làm một nhiệm vụ, còn hai nhiệm vụ nữa, tôi muốn hỏi cô là mấy ngày này có muốn nhận nhiệm vụ không, ở chỗ tôi hiện tại có một nhiệm vụ đúng lúc ở M thị này."

Nghe Lãnh Tiếu nhắc nhở, Lăng Vu Đề mới nhớ ra đã qua được nửa tháng rồi mà cô vẫn chỉ hoàn thành một nhiệm vụ.

"Được, vậy anh đem tư liệu gửi đến, chúng ta liên lạc qua mạng."

Lúc nói chuyện, Lăng Vu Đề cũng đã ngồi ở trên giường đem laptop mở ra.

"Được, gửi tài liệu qua đây. Tắt máy đây."

......

Không chờ Lăng Vu Đề trả lười, Lãnh Tiếu liền trực tiếp cúp điện thoại.

Lăng Vu Đề nhập vài lần mật mã đăng nhập vào phần mềm phát nhiệm vụ của Hồng Quang.

Những nhân viên bên bộ phận tiếp nhận nhiệm vụ sẽ xem qua trước nhiệm vụ một lượt, sau đó hỏi qua một vài sát thủ có muốn nhận nhiệm vụ lúc này hay không, sau đó mới đem những nhiệm vụ mà những sát thủ không tiếp nhận phát lên mục thông báo.

Lăng Vu Đề đi vào, liền nhận được văn kiện Lãnh Tiếu gửi đến. Văn kiện gửi là nội dung đơn đặt hàng cùng với tư liệu nhân vật mục tiêu.

Mục tiêu nhân vật là một cô gái rất tuổi trẻ, cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa khí chất lại quyến vũ mị hoặc cực kỳ.

Trên tư liệu nói cô là một người chuyên đi làm người tình phá hoại hôn nhân của người khác.

Mà chủ đơn hàng, chính là vợ của một tên phú hào mà cô gái này gần đây mới qua lại.

Đối phó tiểu tam mà thôi, không cần thiết phải thuê sát thủ như vậy chứ?

Nhìn kỹ mới biết được, hóa ra nữ nhân kia làm cho tên phú hào mê mẩn đến mờ mắt.

Lúc vợ chính thức đi bắt gian, vừa lúc đang mang thai.

Trong lúc lôi kéo nhau, lão phú hào vì che chở tiểu tam, đẩy vợ một phen.

Một đứa nhỏ năm tháng liền sảy......

Bởi vì như thế, vợ người ta đối với tiểu tam liền hận thấu xương.

Lăng Vu Đề thật sự muốn nói, người vợ này không nên thêu sát thủ gϊếŧ người.

Mà muốn trừng phạt, cũng không nên chỉ trừng phạt mỗi tiểu tam, tên tra nam phú hào cũng phải chịu trừng phạt.

Muốn trừng phạt tiểu tam cùng tra nam cũng rất dễ, chỉ là chủ đơn hàng hiển nhiên không muốn để gièm pha của chồng mình bị tuôn ra ngoài.

Haiz ~ nhưng cô chỉ là một sát thủ, có nhiệm vụ thì liền nhận là được rồi.

Xem kỹ tư liệu về cô tiểu tam này, Lăng Vu Đề cảm thấy cô tiểu tam này xác thật rất làm người hận.

Cô chuyên môn đi câu dẫn đàn ông có vợ, làm gia đình của người ta tan vỡ.

Nếu cô ta chỉ muốn kéo vợ chính quy của người ta xuống rồi ngồi lên đó thì còn đỡ.

Nhưng cô ta căn bản không muốn làm vợ chính, chỉ thích đi làm tiểu tam phá hư gia đình của người khác.

Cho tới nay, cô ta đã phá hủy mười một gia đình.

Trong đó có một tên tra nam thậm chí vì cô ta mà gϊếŧ chết vợ mình chỉ vì bà ấy không chịu ly hôn!

Người như vậy......

Được rồi, Lăng Vu Đề cũng không biết nên đánh giá như thế nào.

Một cái khung chat nhảy ra tới.

Tiếu: Thế nào, nhận không?

Lăng Vu Đề do dự trong chốc lát, mới gõ ở trên bàn phím một chút, click gửi đi.

Thất: Nhận!

Thất: Còn có nhiệm vụ nào cũng ở M thị hoặc ở chỗ cách M thị không xa không, anh gửi tôi, tôi đi làm luôn.

Tiếu: Ở chỗ nãy của tôi có hai nhiệm vụ, cô tự mình chọn đi.

Lãnh Tiếu không có gửi tư liệu kỹ càng cho Lăng Vu Đề ngay mà chỉ đem tư liệu về mục tiêu nhân vật gửi cho cô.

Hai nhiệm vụ này có một nhiệm vụ là gϊếŧ một tên hϊếp da^ʍ, nhiệm vụ còn lại mục tiêu là một cậu bé 17 tuổi.

Thất: Tôi nhận tên hϊếp da^ʍ kia.

Tiếu: Được, tôi gửi tư liệu cho cô.

Vừa nhận văn kiện Lãnh Tiếu gửi đến, Lăng Vu Đề liền lập tức mở ra xem.

Trên tư liệu nói cái tên hϊếp da^ʍ này ở Giang thành cách M thị không xa.

Lái xe nói, chỉ cần đi hai giờ liền đến.

Lúc nhìn phần trên tư liệu, Lăng Vu Đề thật ra cảm thấy rất kỳ quái.

Nếu mục tiêu nhân vật là một tên hϊếp da^ʍ, vậy thì hẳn là nên giao cho cảnh sát, giao cho quốc gia trị tội chứ!

Nhưng khi nhìn xuống phía dưới, Lăng Vu Đề mới biết được, hóa ra tên hϊếp da^ʍ này có người chống lưng cho.

Mỗi lần gây án xong, cũng bị cảnh sát bắt đi nhưng đều chỉ là hình thức, sau đó dùng tiền trả cho người nhà của người bị hại, liền được thả ra.

Nhưng mà trước đó không lâu, cái tên này lại tái phạm đi xâm phạm một cô gái, chẳng những xâm phạm, còn hại chết cô ấy.

Tuy rằng người nhà đã báo án nhưng lần này cũng giống như những lần trước, báo án cũng vô dụng!

Người nhà này cũng có chút của cải, nghĩ thế nào cũng không thể buông tha cho tên này!

Nếu không thể đem hắn trừng trị theo pháp luật, vậy tự mình cho hắn một cái trừng phạt!

Vì thế người nhà cô gái hỏi thăm thật lâu, cuối cùng cũng tìm ra phương thức liên hệ với Hồng Quang.