Chương 649: Sát thủ không lãnh (16)

Hắn cũng không thể để Lăng Vu Đề gọi hắn là Nhị thiếu gia giống người hầu trong nhà được.

Giản Dịch gọi Hoắc Dật Cảnh là thiếu gia, là bởi vì lúc hắn ta đi theo Hoắc Dật Cảnh, lúc đó tuổi Hoắc Dật Cảnh vẫn không thích hợp để có thể gọi là tiên sinh.

Cha mẹ Hoắc Dật Cảnh tuy rằng chỉ sinh ra mỗi mình hắn nhưng ở Hoắc gia, Hoắc Dật Cảnh sinh thứ 2.

Cho nên Hoắc gia trên dưới, thậm chí người ở công ty, đều gọi hắn là Nhị thiếu gia.

Hoắc Dật Cảnh ngồi trên một bộ bàn ghế gỗ Lê Hoa, trong tay cầm một quyển sách rất dày.

Nếu không phải hắn đang nhắm mắt thì có lẽ Lăng Vu Đề đã cho rằng Hoắc Dật Cảnh đang đọc sách đấy!

Hoắc Dật Cảnh đem sách trong tay gấp lại, hắn ngẩng đầu lên, đối mặt với Lăng Vu Đề.

"Lại đây ngồi đi." Hoắc Dật Cảnh chỉ vào một cái ghế bành bên cạnh hắn.

Lăng Vu Đề đi qua liền ngồi xuống, vừa định nói chuyện, Hoắc Dật Cảnh liền cầm lấy ấm trà trên bàn nhắm chuẩn rót vào ly trà trống không trước mặt Lăng Vu Đề.

Nước trà vừa đầy, Hoắc Dật Cảnh liền giống như là thấy được mà ngừng rót.

"Trà hoa hồng đấy, Tiểu Thất ăn bữa sáng chưa? Nếu chưa ăn thì để tôi bảo người làm đi chuẩn bị."

Sách ~ mỗi lần thấy Hoắc Dật Cảnh làm gì, Lăng Vu Đề đều cảm thấy người bình thường cũng không nhất định có động tác ưu nhã hơn Hoắc Dật Cảnh cái người không nhìn thấy gì này.

"Cảm ơn Cảnh tiên sinh, tôi đã ăn bữa sáng rồi."

Lăng Vu Đề lên tiếng, chỉ nhìn trà hoa trên bàn, cũng không có uống.

"Được, vậy là tốt rồi. Dưới lầu có một gian phòng ngủ, cô liền ở phòng kia đi. Còn có, cô xem cái này một chút, đây là ban nãy tôi đã bảo Giản Dịch làm riêng một danh sách những công việc sẽ thuộc phạm vi của cô."

Hoắc Dật Cảnh đứng lên, đi đến trước bàn làm việc, cầm một tập tài liệu đưa cho Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề nhìn kỹ vào đôi mắt của Hoắc Dật Cảnh, xác thật hắn đúng là đang nhắm!

Thật là lợi hại!

"Tiểu Thất?"

"À được!" Lăng Vu Đề vội vàng đứng lên, tiếp nhận tập tài liệu.

"Được rồi, cô cứ từ từ xem, không có việc gì thì cô xuống lầu sắp xếp hành lý ra trước đi."

"Được, vậy tôi đi xuống trước."

......

Lăng Vu Đề cầm tài liệu đi xuống lầu, trên lầu lại vang lên giọng nói của Giản Dịch——

Kéo vali vào phòng ngủ duy nhất ở lầu 1.

Phòng này hẳn là đã có người hầu tới dọn dẹp, nhìn rất sạch sẽ, đặc biệt là trên chiếc giường cổ cũng đã bày ra một bộ chăn sạch.

Lăng Vu Đề không có vội vàng thu thập hành lý mà ngồi trên giường xem tài liệu Hoắc Cảnh Dật đưa trước.

Nội dung rất nhiều nhưng xem xong mới thấy, công việc của Lăng Vu Đề thật ra rất nhẹ nhàng.

Buổi sáng: Đọc báo chí và đọc một số văn kiện cần thiết.

Buổi trưa: Cơ bản là không có việc gì làm.

Buổi tối: Cơ bản không có việc gì làm.

Nhưng mà nếu Hoắc Cảnh Dật muốn ra ngoài thì cô bắt buộc phải đi theo hắn.

Lăng Vu Đề cười khẽ lắc đầu, một vị trí không cần thiết như vậy lại được Hoắc Cảnh Dật sắp xếp cho cô.

Trợ lý riêng, Giản Dịch còn không phải là trợ lý riêng sao ~

Nhếch môi cười cười, Lăng Vu Đề đem tập tài liệu đặt ở một bên.

Nhìn vali của mình đặt ở trên mặt đất, Lăng Vu Đề vươn vai một chút liền đứng dậy lấy quần áo cùng đồ thiết yếu từ vali ra.

Tới Hoắc gia, Lăng Vu Đề cũng không mang quá nhiều đồ, chỉ có mấy bộ quần áo, còn có một ít mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm.

Đồ vật vốn không nhiều nên rất nhanh liền thu thập xong.

Thu thập xong thì nên làm gì? Đương nhiên là tới bên cạnh Hoắc Dật Cảnh kiếm cảm giác tồn tại rồi!

Đương nhiên, nếu có thể thì Lăng Vu Đề đều mong thuận tiện kiếm thêm chút độ hảo cảm.

Ngày hôm qua Hoắc Dật Cảnh đã cho 1 lần tận mười lăm điểm nên cô muốn nhanh chóng đem độ hảo cảm xoát đến 80 điểm, ít nhất là 80 điểm.

Đến lúc đó cô mới có lý do cho Hoắc Dật Cảnh ăn thân thể cường hóa hoàn.

Còn với thân phận hiện tại của cô mà nói thì không có gì đảm bảo cả. Hoắc Dật Cảnh có lẽ vì muốn thuận tiện tra ra thân phận thật của cô nên mới cố tình giữ cô bên người không chừng.

Lăng Vu Đề từ phòng bước ra, vừa lúc đυ.ng phải Giản Dịch đang đi xuống lầu.

Bước chân Giản Dịch ngừng lại, quay đầu nhìn Lăng Vu Đề: "Chào Lãnh tiểu thư, công việc hôm nay của tôi đã xong, tôi đi trước."

"Thiếu gia liền phiền cô chiếu cố."

Lăng Vu Đề nhướng mày: "Sớm như vậy liền đi rồi sao?"

"Đúng vậy, công ty còn có việc phải làm." Giản Dịch gật đầu.

Giản Dịch là phó tổng của một công ty con dưới danh nghĩa tập đoàn Hoắc thị, cho nên mỗi ngày cũng là rất nhiều công việc cần phải xử lý.

Có thể là vì đi theo bên người Hoắc Dật Cảnh đã lâu, cho nên khí chất trên người Giản Dịch cũng thực ôn hòa.

Mặc kệ là thật sự ôn hòa hay là ngụy trang, ít nhất sẽ không làm người khác cảm thấy phản cảm.

"Vậy được, anh yên tâm đi, tôi sẽ chiếu cố Cảnh tiên sinh thật tốt."

Lăng Vu Đề vừa nói xong, ánh mắt Giản Dịch liền chợt lóe.

"Được, vậy tôi đi trước." Giản Dịch nhìn Lăng Vu Đề hơi hơi mỉm cười, sau đó cầm túi công văn rời đi.

Lăng Vu Đề đi ra cửa, nhìn Giản Dịch ra khỏi An Nhàn các, mới xoay người lên lầu.

Cô trực tiếp đi đến thư phòng, Hoắc Dật Cảnh vẫn đang đọc sách, đầu hắn hơi hơi rũ, tựa hồ như là đang đọc.

Lăng Vu Đề lúc này mới để ý đến ngón tay hắn vẫn luôn chuyển động ở trên sách.

Tới gần mới thấy, chữ trong sách đều hơi hơi nhô lên.

Nhưng mà cái này cùng chữ khiếm thị bình thường không giống. nó là chữ bình thường, chỉ là có chút nhô lên, thuận tiện cho Hoắc Dật Cảnh dùng ngón tay cảm nhận.

"Tiểu Thất, thu thập xong rồi sao?" Lăng Vu Đề bước chân rất nhẹ nhưng Hoắc Dật Cảnh vẫn nghe ra được.

Lăng Vu Đề theo thói quen định gật đầu nhưng nhớ đến Hoắc Dật Cảnh không nhìn được nên liền cất tiếng.

"Ừm, thu dọn xong rồi. Có cần tôi làm gì không?"

"Ồ...... thật ra tôi rất nhàn. Cũng không có việc gì để làm, không bằng Tiểu Thất liền ngồi đây nói chuyện phiếm với tôi một lát đi?"

Tiêu tiền thêu người đến nói chuyện phiếm sao......

Thật là tài đại khí thô!

"Được thôi!" Lăng Vu Đề đi đến ghế ngồi xuống, dù cho Hoắc Dật Cảnh nhìn không thấy nhưng trên mặt cô vẫn luôn mang theo mỉm cười.

Hoắc Dật Cảnh là người nói chuyện không nhanh không chậm, tựa hồ hắn làm cái gì cũng đều thong thả ung dung.

Nói là cùng Lăng Vu Đề nói chuyện phiếm nhưng trên thực tế lại là Hoắc Dật Cảnh vẫn luôn hỏi chuyện cô.

Hỏi cô là người ở đâu, trong nhà có những ai,.v.v...... Các loại câu hỏi.

Lăng Vu Đề đương nhiên là nửa thật nửa giả trả lời, cô sao có thể ngốc ngếch đến nỗi bị Hoắc Dật Cảnh tìm ra thân phận chỉ bằng những câu hỏi như vậy?

Lúc Lăng Vu Đề trả lời xong câu hỏi của Hoắc Dật Cảnh đều sẽ hỏi lại hắn: "Còn Cảnh tiên sinh thì sao?"

Những lúc Lăng Vu Đề hỏi như vậy, Hoắc Dật Cảnh liền sẽ hơi dừng một chút sau đó trả lời câu hỏi của Lăng Vu Đề.

Suốt buổi sáng, Lăng Vu Đề cùng Hoắc Dật nói chuyện trên trời dưới đất.

Đến trưa, ở An Nhàn các cũng có đầu bếp phụ trách nấu cơm.

Buổi chiều, Hoắc Dật Cảnh bảo Lăng Vu Đề đọc một ít văn kiện công ty cho hắn nghe, thuận tiện cũng giải thích cho cô biết về một vài điều cơ bản về Hoắc thị.

Buổi tối, Lăng Vu Đề một mình ở An Nhàn các ăn cơm, bởi vì Hoắc gia có quy định, mỗi bữa tối đều phải cùng người trong Hoắc gia cùng nhau dùng cơm.