Chương 9: Lay động lòng người 3

Cố Tuyên lơ đãng suy nghĩ, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt sinh động xinh đẹp kia rồi đưa tay lên đặt phía sau gáy đối phương, dưới ánh mắt kinh ngạc của đối phương, cô ấy hơi dùng sức, đẩy đôi môi mềm mại kia về phía mình.

Chuồn chuồn lướt mắt nước, vừa chạm vào đã tách ra, nhưng cảm giác cũng vô cùng tốt.

Đôi mắt luôn chứa đầy ý cười lúc này cũng chỉ còn lại sự kinh ngạc, tâm trạng Cố Tuyên đột nhiên đặc biệt vui vẻ, khóe miệng cô ấy hơi nâng lên: "Em nói là chuyện này?"

Tạ Thư Dịch ngơ ngác nhìn Cố Tuyên, một lúc sau mới ý thức được mình bị Cố Tuyên trêu chọc, tâm trạng không khỏi có chút phức tạp.

Cố Tuyên không thích cô như vậy lại có thể trực tiếp đồng ý với lời tỏ tình của cô, cũng vào vai người yêu còn nhanh hơn cả cô, lại còn chủ động trêu chọc cô nữa.

Cô không biết mỹ nhân lạnh lùng như Cố Tuyên còn có một mặt tình thánh này đấy.

Tạ Thư Dịch nhanh chóng điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, cô giữ lấy cằm Cố Tuyên rồi hôn xuống, sau khi phát hiện mình không bị đẩy ra, Tạ Thư Dịch không chút do dự tặng cho cô ấy một nụ hôn sâu, mãi đến khi hơi thở hai người đều có chút rối loạn mới dừng lại.

Khuôn mặt trắng nõn của Cố Tuyên hơi ửng hồng, đôi môi bị hôn đến đỏ bừng hơi ánh nước, Tạ Thư Dịch thấy vậy, trong lòng như có một con mèo nhỏ không ngoan ngoãn đang dùng móng vuốt của mình cào khẽ lên trái tim cô.

"Là kiểu thân mật như thế này.

Tạ Thư Dịch cười nhẹ nhìn cô ấy, đưa tay vuốt sợi tóc rủ xuống mặt Cố Tuyên ra sau tai.

Vẻ mặt Cố Tuyên vẫn bình tĩnh như nước, giống như người vừa rồi bị hôn đến thở không ra hơi không phải là cô ấy, sự tương phản mạnh mẽ này khiến Tạ Thư Dịch không nhịn được mà muốn hôn cô ấy thêm lần nữa.

Dường như nhìn thấy ý đồ của Tạ Thư Dịch, Cố Tuyên đặt ngón trỏ lên môi Tạ Thư Dịch, ngón tay mềm mại tinh xảo lúc nặng lúc nhẹ vuốt ve cánh môi cô, ánh mắt lại vô cùng lạnh nhạt: "Bây giờ là thời gian làm việc."

Ngón tay này cũng đâu có giống với dáng vẻ làm việc chăm chỉ?

Tạ Thư Dịch há miệng cắn ngón tay Cố Tuyên, không biết vô tình hay cố ý mà nhìn qua đôi môi bị hôn đến đỏ bừng của Cố Tuyên như đang ám chỉ gì đó.

Mãi đến khi ánh mắt lạnh lùng của Cố Tuyên nhìn qua, Tạ Thư Dịch mới có chút buồn bực buông ra.

Đang định lùi về sau hai bước thì gáy Tạ Thư Dịch lại bị Cố Tuyên lần nữa kéo xuống, cảm giác mềm mại ấm áp trên môi vừa chạm vào đã tách ra.

"Ngoan"

Giọng nói chuyện của Cố Tuyên vừa lạnh lẽo lại cứng rắn, không có chút ngọt ngào dịu dàng nào khi an ủi người yêu. Cô ấy giống như an ủi một đứa nhỏ, đưa tay vỗ đầu Tạ Thư Dịch, cau đó thuận thế ngồi xuống đối diện cô, Cố Tuyên cũng chuyển ánh mắt về phía tài liệu trong tay.

Một tay Tạ Thư Dịch chống cằm, khuôn mặt là sự vui vẻ ngọt ngào, cô nhẹ nhàng nói: "Tối nay A Tuyên có muốn ăn tối với bạn gái của mình không?"

Hẹn hò là cách tốt để tăng độ hảo cảm.

Cố Tuyên đang cúi đầu đọc tài liệu cũng không ngẩng lên, ngữ khí bình thản: "Không đi.

Dáng vẻ lạnh lùng cứng nhắc này với dáng vẻ thở dốc hôn môi ban nãy như hai người khác nhau, nhưng lại rất hài hòa. Cố Tuyên đúng là người tính khí thay đổi thất thường.

Tạ Thư Dịch cũng không ngạc nhiên,cô kiên nhẫn mời: "Đến nhà em, em muốn cho A Tuyên nếm thử tay nghề của mình."

Động tác đang lật giấy của Cố Tuyên dừng lại, cô ấy hơi bất ngờ ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Thư Dịch.

Tạ Thư Dịch là đại tiểu thư nhà họ Tạ, vậy mà cô còn biết nấu cơm?

Tạ Thư Dịch mỉm cười, nấu cơm là một trong những sở thích ít ỏi của cơ thể này, ngoài nấu cơm ra, "cô" còn thích làm món ngọt phương Tây nữa.

Chỉ là Cố Tuyên không thích ăn đồ ngọt, nếu không cô đã sớm dùng các loại bánh ngọt để công lược Cố Tuyên rồi.

Ánh mắt Cố Tuyên hơi ngưng lại, ngữ khí có chút nghi ngờ: "Chưa gì em đã vội vàng không nhịn được rồi?"