Chương 1

Tác giả: Tiểu Quai Quái

Editor: Vũ Khúc Hạ Nguyệt

(っ- ‸ - ς)(っ- ‸ - ς)(っ- ‸ - ς)

"Miêu..."

Một con mèo trắng đốm đen, phần lưng có vằn, đôi mắt hải tặc đang tập bước xiêu xiêu vẹo vẹo bằng bốn chân nhỏ xíu.

Không sai, là xiêu xiêu vẹo vẹo, hai chân trước thỉnh thoảng còn vướng vào nhau.

Xem bộ dáng của nó, như là lần đầu tiên biết đi, còn phải học tập.

Mà trên thực tế cũng là như vậy.

Mỗi một lần vướng ngã, mèo nhỏ lại "Miêu ô" một tiếng, cái đuôi dài quăng qua quăng lại, bộ móng vuốt được bộ lông xù che lại cào vào sô pha, trông đáng yêu cực kỳ.

Nhưng trên thực tế tiếng "Miêu ô" kia lại là tiếng mắng "ĐM!"

Diệp Tiểu Vũ năm nay đã hai mươi, là sinh viên bình thường còn đi học, một không té lầu hai không bị chém, càng không bị xe tong tử vong. Đang ngủ ngon ở nhà, vừa tỉnh dậy liền phát hiện mình biến thành một con mèo, trong lòng nàng đã kinh hãi đến tột độ.

Bốn chân này thật là khó đi, đong đưa lúc lắc, luôn đứng không vững. Giờ phút này trong nhà nàng không có người, Diệp Tiểu Vũ nghĩ phải nhanh chóng luyện tập để thôi bị người phát hiện.

Cũng do nàng trời sinh ngu dốt, luyện tập hơn nửa tiếng đồng hồ vẫn chưa bắt được trọng điểm, đi bộ như xướng tuồng, bảy oai tám vặn.

Nhưng mặt khác, một người bình thường đi bằng hai chi tự dưng lại phải bò bằng tứ chi thì tất nhiên sẽ không quen, chuyện này có thể tha thứ được. Diệp Tiểu Vũ bò trên sô pha, tự mình an ủi.

Một lát sau Diệp Tiểu Vũ đã ngủ. Không biết đã qua bao lâu, hai cái lỗ tai mèo giật giật, âm thanh nhỏ xíu kia làm nàng bừng tỉnh.

Có người mở cửa.

Diệp Tiểu Vũ liếc mắt lên đồng hồ treo tường, đã hơn 6h, đây là thời điểm đa số người tan tầm.

Diệp Tiểu Vũ mở mắt thật to nhìn vào cửa.

Lục Lộ mở cửa vào nhà, nhìn đến mèo con nằm trên sô pha mở to mắt nhìn hắn, khóe miệng liền thả lỏng tươi cười.

Mang dép lê vào, ôm Diệp Tiểu Vũ vào trong lòng ngực, bàn tay to rộng ôn hoà vuốt ve đầu nàng, khinh khinh nhu nhu.

"Tiểu Mễ Mễ, ở nhà có ngoan không?"

Tiểu Mễ Mễ... Cái tên như vậy mà hắn cũng nghĩ ra được. Diệp Tiểu Vũ miêu ô một tiếng tỏ vẻ phản đối, nhưng hai cái tai mèo lại đảo ra sau tiện cho hắn vuốt ve. Lần đầu tiên Diệp Tiểu Vũ biết thì ra được sờ đầu thoải mái đến như vậy. Khó trách boss và hoàng thượng luôn thích được sờ đầu vuốt ve.

________

Hạ Nguyệt: thấy ngắn đúng không? Chương truyện hơn 1k chữ mà bị editor biến dạng thành chưa đầy 500 chữ nữa 😂