Chương 11.2

“Còn chưa đến thời gian quay phim sao?"

Chẳng lẽ là cô nhớ nhầm sao?

Tần Mang tùy tiện tìm một nhân viên tại trường quay để hỏi, vỗ nhẹ vào vai cô ấy.

Khi nhân viên công tác đang cúi đầu lướt điện thoại di động quay lại nhìn thấy cô thì giống như bị giật mình.

Giọng điệu thấp thỏm: “Tần Tần Tần…”

Trong mắt Tần Mang hiện lên một tia hoang mang, trông cô rất đáng sợ sao?

Cô nhìn xung quanh, thì ra có một số người rải rác trong góc, thỉnh thoảng lại truyền đến những tiếng xì xào bàn tán:

“Tiểu hoa hạng ba đều bị cô ta đánh, cô ta sẽ không tùy tiện đánh chúng ta chứ?”

Ngay sau đó, A Đồng đi mua trà hoa quả ướp lạnh trở về, vẻ mặt hoang mang nắm chặt điện thoại di động chạy tới: “Chị Mang Mang, hot search, nhìn hot search.”

Hot search?

Tần Mang hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ này của A Đồng.

Cô vô thức nhìn vào màn hình điện thoại di động, lọt vào tầm mắt là chủ đề hot search—

#Tần Mang đánh người#

Bấm vào thì thấy dòng chữ: Tần Mang đánh đập, uy hϊếp các nữ diễn viên đồng nghiệp ngay trước mặt mọi người, sợ rằng bị bệnh tâm thần.

Với video.

Video mờ mịt, nhưng khuôn mặt của Tần Mang quá dễ nhận ra, khuôn mặt xinh đẹp lãnh đạm không biểu cảm, cánh tay thon dài kéo một người phụ nữ ra khỏi cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy bên ngoài là một vùng biển sâu tối tăm và rộng lớn.

Trong tiếng tạp âm mơ hồ nghe thấy vài từ rải rác: Cho cá mập ăn.

Còn đối phương thì hoảng sợ gọi cô: Đồ điên.

Sức nóng đang tăng lên đều đặn.

Chỉ trong vài giây, Tần Mang đã từ mười mấy lao lên hàng đầu.

Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao ánh mắt của mọi người lại kỳ lạ và sợ hãi như vậy.

Đây là—

Đôi môi đỏ mọng của Tần Mang chậm rãi nhếch lên, chiếc cằm ngọc trắng như sứ hơi ngước lên, đôi mắt đen trong suốt ẩn chứa sự giễu cợt lạnh lùng.

Trong đó có một người trốn ở trong góc giống như diễn kịch,, ngày hôm qua cô ta còn một mực cô Tần, nói là fan hâm mộ của cô, bây giờ lại thay đổi, hận không thể cách cô thật xa.

Ánh mắt của mọi người càng trở nên kỳ lạ hơn.

Tần Mang tựa hồ không có chút nào sợ hãi.

Ngón tay mảnh khảnh cầm chiếc quạt xà cừ tinh xảo khẽ che nửa dưới khuôn mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt sáng long lanh, rõ ràng đang mỉm cười nhưng nụ cười lại không đến được trong đáy mắt.

Giống như một người đẹp tuyệt đẹp bước ra từ một bức tranh sơn dầu cổ điển, lười biếng và quý phái, với giọng nói nhẹ nhàng, cô chậm rãi hỏi: “Sao thế, cách xa thế là sợ bị tôi đánh à?”

Không khí im lặng như bị đóng băng.

Không ai dám nói gì.

Ngay sau đó, giọng của đạo diễn vang lên và bảo họ giải tán.

Mọi người vội vàng bỏ chạy vì sợ đến muộn sẽ bị bắt và đánh đập.

Đạo diễn Chu bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Tần Mang, không khỏi thở dài.

Tại sao bộ phim này lại trắc trở đến thế?

Cuối cùng cũng không còn cách nào khác, ông ta bất đắc dĩ nói: “Bên ngoài đều có phóng viên, tạm thời chúng ta sẽ không quay phim. Người đại diện của cô đang chờ ở lối đi dành cho diễn viên.”

Tần Mang nhẹ nhàng đáp lại: “Tạm thời dừng quay hay vĩnh viễn không quay nữa?”

Đạo diễn không trả lời.

*

Đám người Tần Mang tới khách sạn, phía sau khách sạn đã bị bao vây bởi các phóng viên biết được tin tức.

A Đồng lén vén rèm đã đóng lên để nhìn, suýt nữa thì đối mặt với chiếc máy bay không người lái qua cửa sổ sát đất.

Và bên dưới, đều là những tay săn ảnh truyền thông mang máy ảnh ngắn dài.

Cô ấy đóng sập rèm lại, vỗ ngực sợ hãi: “Phía dưới đều là phóng viên, phải làm sao đây?”

Mạnh Đình đang kết nối với bộ phận quan hệ công chúng của công ty bằng điện thoại di động của mình, bắt đầu tranh cãi khi gặp nhau.

Nhìn thấy Tần Mang đang dựa vào thành ghế sô pha, lông mi cong đen rũ xuống, bình tĩnh vuốt ve điện thoại, đôi lông mày tinh tế chợt cau lại, dường như có gì đó nghĩ không ra.

A Đồng ngậm miệng, không dám quấy rầy.

Cô ấy cũng mở máy tính bảng lên và thấy hot search mới:

#Trầm Uyển Âm trượt tay nhấn thích#

Không khỏi chửi rủa: “Con khốn này.” Lại dám ném đá giấu tay.

Tần Mang cũng lướt tới.

Chính là Trầm Uyển Âm nhấn thích video kia rồi nhấn hủy trong vài giây, còn đăng một cái weibo giả tạo—

Trầm Uyển Âm v: Xin lỗi, trượt tay.

Người hâm mộ của cô đều cười toe toét như đang ăn tết:

“Cười chết mất, hóa ra người trong giới cũng ăn dưa nha.”

“Uyển Uyển thật dễ thương, trượt tay~”

“Nghe nói cô cũng tham gia đoàn làm phim “Mộng xưa Kinh Hoa”, có giúp được gì không?”

Lời bình luận này vừa xuất hiện, lập tức khiến cho mọi người bao vây tấn công.

“Có ý gì, Uyển Uyển là vai phụ cho bình hoa? Cô ta xứng sao? Đoàn làm phim điên rồi à?”

“Trời ạ, Tần Mang cũng quá bắt nạt người khác đi.”

“Nhìn xem, lại có người đăng một đoạn video Tần Mang vênh váo, hống hách, không ngờ cô ta lại là kẻ thường xuyên phạm tội!”

Đoạn video được quay lại là khi Tần Mang đang quay quảng cáo mệt quá nên dựa vào ghế ngủ quên.

Có nhân viên công tác đang cúi xuống đưa nước cho cô.

Trong suốt năm phút, cô không nhận lấy.

Nó trở thành bằng chứng cho thấy cô ra vẻ ngôi sao bắt nạt các nhân viên công tác.

Giữa video có xuất hiện sai sót nhưng bọn họ cũng nhắm mắt làm ngơ, thay vào đó đi theo tiêu cực, nắm bắt một cái gọi là chi tiết và tự hào tuyên bố: Nhìn xem, cô là loại người như thế.

Khi mọi người đều cho rằng một người sai thì giải thích hay im lặng đều sai.

Một loạt động tác trên mạng diễn ra quá nhanh, như thể có bàn tay tội ác ở phía sau, lật lọng, đổ thêm dầu vào lửa.

Tất nhiên, cũng có những người đυ.c nước béo cò. Mấy năm nay Tần Mang ở trong giới giải trí bị phần đông sao nữ xem là đối thủ.

Dù cô chưa đóng được mấy phim nhưng với gương mặt và tốc độ thu hút fan này của cô cũng đủ khiến họ phải e sợ, ước gì có thể giẫm lên để cô không thể trở mình được nữa.

Ngay khi công ty còn chưa thảo luận về điều lệ quan hệ công chúng, đột nhiên có một diễn viên kỳ cựu trong giới được phóng viên phỏng vấn và đã đề cập đến chủ đề nóng hổi hôm nay.