Lưu Kiều đã vài ngày chưa nhìn thấy Quý Khuynh Mặc, mấy lần nàng đến Noãn Viên tìm hắn đều được người hầu báo lại rằng hắn không có ở đây, hôm nay cũng vậy toàn bộ kiên nhẫn của nàng đã sớm hao hết, nội tâm sợ hãi ngày một mạnh mẽ.
“Phu nhân, lão nô nghe được tin, Thế tử đến chùa Vạn Phúc.” Trương ma ma đi từ bên ngoài vào, đóng cửa phòng nói với Lưu Kiều.
“ Đến chùa Vạn Phúc làm cái gì?” Lưu Kiều nghi hoặc hỏi.
“Quản gia nói Thế tử đi chùa thắp hương cầu phúc, có điều lão nô cảm thấy chuyện này có phần kỳ lạ. Phu nhân có điều không biết, hôm nay là ngày Thái Tử mang theo các hoàng tử, công chúa đến chùa Vạn Phúc dâng hương, An Bình công chúa cũng đến.” Hai mắt Trương ma ma nheo lại, giọng trầm xuống, “Thế tử đi chùa Vạn Phúc ngay lúc này e là không phải chỉ đơn giản là muốn cầu phúc như vậy.”
“ Đương nhiên là không đơn giản!” Lưu Kiều dùng sức vỗ xuống bàn, cười lạnh một tiếng, “Bất kể là ai, chỉ cần uy hϊếp đến địa vị của ta, một nguời ta đều sẽ không tha! Trước đây ta cảm thấy An Bình công chúa có chút quen mắt, bây giờ nghĩ lại nàng cùng nữ nhân năm đó giống nhau như đúc.”
Trương ma ma kinh ngạc kêu lên: “Phu nhân có phải nhớ nhầm rồi không? Nữ nhân đó không phải đã……”
“Ta cũng cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ. Nếu nữ nhân năm đó thật sự là An Bình công chúa, tại sao khi đó nàng ta lại bị bán vào Lưu phủ chúng ta? Hơn nữa lúc nàng ta chết tinh thần Thế tử sa sút một thời gian dài cũng không giống giả vờ, thêm vào đó hắn còn vì nàng ta làm rất nhiều chuyện đáng sợ……”
Nhớ đến chuyện năm đó Lưu Kiều nhịn không được nổi da gà, hơn một trăm mạng người, suýt nữa đem cả vương phủ đều nhuộm thành màu đỏ……
“Không cần biết có phải là nữ nhân kia hay không, các nàng lớn lên giống nhau thế nào cũng làm Thế tử gia chú ý,mà điều ta muốn làm chính là bóp chết cái thứ tình cảm vốn đã trở thành đống tro tàn đang manh nha muốn cháy lại kia từ trong trứng nước mà ta phải làm chính là đem khả năng tình cảm đống tro tàn muốn sống lại bóp chết từ trong trứng nước!” Ánh mắt Lưu Kiều hiện lên sát ý. Quý Khuynh Mặc chỉ có thể là của ta!
“Phu nhân nếu đã quyết định hạ thủ thì cần phải nhanh lên!” Trương ma ma toan tính chuyện gì không cần nghĩ cũng biết.
“Không được! Thế tử gia đang ở chùa Vạn Phúc, nếu để hắn biết được……” Lưu Kiều không tán thành. Tuy nàng muốn Nhiễm Tự biến mất nhưng cũng không muốn khiến cho Quý Khuynh Mặc hận nàng mãi mãi. Huống hồ nàng đã từng thấy thủ đoạn của hắn, nếu sau khi xong việc mà để hắn biết được người là do nàng phái tới, hậu quả không cần nói cũng hiểu được.
“Phu nhân, mấy ngày gần đây thời tiết hanh khô, chỉ cần một chút không cẩn thận địa phương nào đó phát hỏa cũng là điều dễ hiểu……” Thấy vẻ mặt Lưu Kiều vẫn còn do dự, Trương ma ma tiếp tục khuyên nhủ, “Phu nhân yên tâm, mọi chuyện lão nô sẽ đích thân an bài, nhất định làm sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không tra đến trên người phu nhân.”
Sau khi nghe xong Lưu Kiều suy nghĩ một lúc lâu, cuối cũng gật đầu đồng ý. Nàng tuyệt đối không cho phép người khác đến dao động vị trí của nàng trong lòng Quý Khuynh Mặc!
“Phu nhân người đừng quên, ngoài An Bình công chúa ra thì Ngũ công chúa cũng là một chướng ngại vật lớn.” Trương ma ma tiện đà nhắc nhở.
“Các nàng ở cùng một chỗ, chỉ cần một nơi gặp họa thì chỗ khác cũng gặp họa theo là lẽ đương nhiên……” Lưu Kiều mặt trầm xuống, khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lẽo.