Chương 22

Bây giờ đã gần sáng rồi, lúc này chỉ có Tô Thời Thâm đang nhận phòng.

Anh chàng ở quầy lễ tân đưa thẻ phòng: “Thưa ngài, 1206, cứ lên tầng 12 rẽ trái là được."

Tô Thời Thâm cầm lấy thẻ phòng.

Thẻ phòng của khách sạn này khá đặc biệt, có in hình Quan Công ở cả hai mặt.

Khi họ đến phòng, Tô Thời Thâm bắt đầu tắm cho Hữu Hữu… Anh muốn hỏi một nữ phục vụ khách sạn nhưng đã quá muộn.

May mắn thay, cô bé rất hợp tác và chủ tịch Tô người lần đầu tiên tắm rửa cho con nít, cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ khó khăn này.

Anh cũng đặc biệt kiểm tra cơ thể Hữu Hữu để đảm bảo không có vết thương nào.

Tất nhiên là cô bé không thể mặc bộ quần áo vừa mới thay, nhưng may thay chiếc khăn tắm đủ lớn.

Anh quấn Hữu Hữu trong một chiếc khăn tắm, ôm cô bé vào lòng và sấy khô tóc cho bé.

Sau khi lau khô người, anh phát hiện bóng người nhỏ bé trong lòng mình đã ngủ say rồi.

Một góc trong lòng anh chợt dịu lại.

Sau khi cẩn thận đặt người lên giường, Tô Thời Thâm nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh, tắm rửa sạch sẽ.

Sau khi thay áo choàng tắm, anh ngồi trên ghế sofa cạnh cửa sổ, nghiên cứu phần mềm đặt hàng rồi đặt mua hai bộ quần áo trẻ em đơn giản ở bên ngoài.

Phần mềm cho thấy nó sẽ được giao trong một giờ.

Anh ta nhíu mày, hạ giọng, giải thích tình huống rõ ràng trong vài từ rồi gửi cho nhóm bằng giọng nói.

Anh ngước mắt nhìn người dáng người nhỏ bé trên giường, suy nghĩ một lúc rồi đứng dậy đi tới, chụp ảnh Hữu Hữu đang ngủ ngon lành rồi gửi vào.

—----

Tô Thời Thu đang mơ màng ngủ đột nhiên tỉnh dậy sau khi nhìn thấy tin nhắn của nhóm.

Lần trước cúp điện thoại, Tô tam thiếu biết tính tình của đại ca nên không hề tức giận.

Thay vào đó anh gọi cho anh hai, nhưng bên kia đã tắt điện thoại.

Anh hai sẽ chỉ tắt điện thoại vì một lý do, trên bàn mổ.

Trong lúc tuyệt vọng, Tô Thời Thu không còn cách nào khác là tiếp tục nghiên cứu bức ảnh.

Càng nhìn càng thấy trìu mến.

Vợ chồng lão Tô thật là làm bậy!

Nếu sau khi chết, biết con gái bé nhỏ của mình còn sống, như thế nào lại không báo mộng sớm hơn?

Cả hai đều đã chết được bốn năm.

Nếu biết chuyện này sớm hơn sẽ tìm được em gái sớm hơn thì có lẽ đã không phải chịu đau khổ nhiều như vậy.

—----

Đầu tiên anh bấm vào hình anh cả mới gửi.

Lập tức choáng váng.

Lông mi dài cong cong của bóng dáng nhỏ nhắn lặng lẽ che mắt cô bé như một chiếc quạt nhỏ, khuôn mặt hồng hào áp vào gối, giống như bánh bao nếp biến thành người.

Muốn sờ.

Hình ảnh này trái ngược hoàn toàn với hình ảnh trước đó.

Nó gần như khiến Tô Thời Thu nghi ngờ rằng đây không phải là cùng một người.