Phiên ngoại 2+3: (Thẩm Sách)

Ta nhìn con thỏ bằng bùn cùng chén mì trước mặt, chỉ cảm thấy nội tâm phá lệ phức tạp.

Thật là không dám khen tay nghề của lục công chúa, chắc không phải nàng cầm cục bột đương bùn mà nặn đi?

Nhưng là nhìn vào đôi mắt đầy vẻ mong chờ của nàng, ta chỉ có thể run rẩy mà cầm đũa đưa vào trong miệng

Hương vị còn có thể, nhưng bề ngoài thật sự không dám khen.

Thấy ta ăn qua một ngụm, bên cạnh tiểu nhân nhi làm bộ như không để ý bộ dáng mà lặng lẽ ghé mắt quan sát, làm ta lại muốn trêu đùa nàng một phen.

“Khụ! Khụ khụ khụ!” Ta vội vàng ho khan vài tiếng, nghĩ đem nàng hoảng sợ, vội vàng châm đưa đến bên miệng của ta.

“Mau, mau uống!” Nhìn gương mặt vội vàng của nàng, ta lại không nỡ tiếp tục diễn tiếp.

“Công chúa, Thẩm mỗ không sao, chỉ là vừa rồi bị nước canh sặc tới rồi”

Phản ứng lại sau, vẻ mặt nàng như không thể tưởng tượng được mà nhìn ta, ngay sau đó lại đổi thành vô cùng đau đớn bộ dáng.

Làm ta thật đoán không ra tới nàng suy nghĩ cái gì, là trách ta vượt quá mức sao? Nhưng nàng vì ta đích thân làm mì, không phải thích ta sao?

Ta đành phải rũ mắt giấu đi sự nghi ngờ, tiếp tục cúi đầu ăn mì.

“Hôm nay buổi tối mẫu hậu nói phải làm sinh nhật cho ngươi”

?

Ta ngẩng đầu nhìn nàng, chờ đợi câu tiếp theo.

“Chỉ là… Nàng nói ngươi nên vui vẻ một chút trong ngày sinh nhật của mình”

Còn rất…… Hiếu khách.

Vậy xem tối nay sẽ xảy ra chuyện gì đi.

____________

Xác thật là chưa thấy qua —— cái bánh lớn như vậy.

Nhìn nàng đắc ý dào dạt biểu tình bộ dáng, ta liền tiếp tục cười nói chính mình không có kiến thức, cứ theo nàng lời nói đi thôi.

Nhưng mà Hoàng Hậu nương nương trực tiếp nhéo nhéo mặt nàng vạch trần ta biểu diễn.

“Liền có cái bánh lớn thôi mà, ngươi đắc ý cái gì nha? Người ta đó là phối hợp với ngươi mà thôi!”

Ta chưa bao giờ nhìn thấy kiểu ở chung như vậy.

Ngược lại nó làm tâm ta chua chát, đau nhức, nảy sinh nhiều phiền muộn.

Mẫu hậu, ta tha hương đất khách, hôm nay liệu người có nhớ ta hay không?

Ta thực sự hâm mộ Hoàng Hậu cùng lục công chúa, cảnh tượng hòa hợp của hai mẹ con, hóa ra lại bình thường, ấm áp như vậy.

Ta nghĩ lục công chúa có lẽ là người đầu tiền dùng táo đỏ cùng mứt dâu để tạo thành chữ và viết nó lên chiếc bánh. Nhìn nàng cười khanh khách khi đem ngọn nến cắm ở trên mặt bánh, ta chỉ sợ sáp sẽ nhỏ xuống.

Ta vội vàng ước nguyện theo lời nàng, lại cảm thấy nội tâm đã thỏa mãn, đành phải thầm niệm:

Nguyện, mỗi năm đều có ngày này, mỗi năm đều sẽ như vậy.

----

Sau khi kết thúc, chỉ còn một mớ hỗn độn.

Hoàng Hậu nương nương bảo ta trở về nghỉ ngơi là được, công chúa mệt mỏi một ngày, đã sớm chạy đến trên giường hoàng hậu mà lăn lộn.

Nhìn vẻ mặt sủng nịnh của hoàng hậu, đáy lòng ta chợt hoảng hốt: Mẫu hậu ta chưa bao giờ cười với ta đẹp như vậy, nếu ta trở thành hoàng đế liệu mẫu hậu có cười với ta như vậy không?

Buổi tối, khi ta vừa định nằm xuống, Huyền Thanh liền tới.

“Điện hạ”

Nàng ôm quyền hành lễ, cung kính bộ dáng.

“Nói”

Ta ngồi dậy, xoa bóp giữa mày vì đau đầu.

“Tra được, các cửa hàng, tửu lầu trong vài năm qua đều bị Hoàng Hậu nương nương thu vào dưới trướng, hiện giờ nàng là người giàu nhất ở Tống quốc, có thể sánh ngang với các thương nhân ở kinh thành nước ta”

“Là thế lực của gia tộc nàng sao?”

“Không phải, nàng dùng tên giả để mua bán, hiện tại chỉ là tìm người thay thế trong coi.”

“Ngươi trước lui xuống đi.” Ta lâm vào trầm tư.

Nếu chỉ là tự bảo vệ mình, ta có thể hiểu được. Nhưng mua với số lượng lớn như vậy, ngược lại khiến người ta nghi ngờ có mưu đồ.

Trong khoảng thời gian này tiếp xúc với nhau, ta cảm thấy Hoàng Hậu cũng không phải là kiểu người mưu đồ quyền thế.

Nhưng sau này nếu muốn đoạt vị, thôn tính Tống Quốc, ta cần rất nhiều tiền tài, nếu hai bên liên thủ……

Không thể, quá mức mạo hiểm.

Huống hồ hiện giờ Tống Quốc có rất nhiều thế lực ngang nhau, ta còn chưa tiếp xúc đến tầng sâu nhất, việc chọn người để hợp tác bây giờ chẳng khác nào vạch trần bản thân.

Hiện tại phụ hoàng đối ngoại một bộ nhàn nhã, không quan tâm, kỳ thật đã sớm muốn thôn tính Tống Quốc, bộ dáng này chỉ để cho các nước khác nhìn thấy.

Chính là, nếu sau này ta thật sự lật đổ Tống Quốc, lục công chúa nàng sẽ hận ta sao……

Nghĩ đến đây, trước mắt ta hiện ra hình ảnh nàng tươi cươi rạng rỡ động lòng người hôm nay, trong lòng ta lại cảm thấy khó chịu.

Chỉ có thể trợn mắt cho đến hừng đông.