Chương 47

Nhìn vẻ mặt của hai người này, Tiêu Nậu Cân cứng ngắc cười cười, “Chỉ là muốn nói chuyện một chút chuyện gia đình thôi, Hoàng thái đệ đã đi rồi, nghe nói mấy ngày nay phò mã cũng không có việc gì để làm.”

Lời này nói thật uyển chuyển, Tiêu Thiệu Củ vốn định nói một câu mặc dù đều là họ Tiêu nhưng chàng cũng không có muội muội như vậy, cho nên nghe những lời sau, chàng liền tỏ ra có chút hứng thú.

Tiêu Nậu Cân thấy Tiêu Thiệu Củ bắt đầu cảm thấy hứng thú, sắc mặt lúc này mới dịu đi, “Mặc dù Hoàng hậu nói dạo này không được bệ hạ thích, nhưng nàng còn nuôi nhi tử, về sau…”

Nói xong, bà lại chuyển đề tài, “Hoàng hậu thấy tình cảnh hiện tại của phò mã, lại còn không chịu tương trợ, chỉ sợ hiện tại nàng một lòng chỉ niệm Tông Thực, nên đã bỏ quên đầu cơ trục lợi mối quan hệ huynh muội này.”

Tuy nói Tiêu Nậu Cân khıêυ khí©h rất rõ ràng, nhưng Tiêu Thiệu Củ không thể không thừa nhận những gì bà nói là sự thật, Tiêu Bồ Tát Ca dường như luôn có mối liên hệ chặt chẽ nhất với Tiêu gia —— đương nhiên, là Tiêu gia không có chàng.

Tiêu Bồ Tát Ca làm hoàng hậu cao quý, Tiêu Thiệu Nghiệp hiện tại liên tục leo lên, còn mình lại thiếu sức chịu đựng, chàng chỉ là một kẻ vô dụng bị gia đình bỏ rơi.

Nhìn Tiêu Thiệu Củ dần dần lâm vào trầm tư, Tiêu Nậu Cân tự biết bắt được chỗ đau của chàng, ban đầu Gia Luật Long Khánh lúc còn sống thì chàng có một nhạc trượng quyền thế ngập trời, nhưng hiện tại đã khác.

Gia Luật Hoàn Cai và Tiêu Thiệu Củ đều là cô điểu không có cành cây để nương tựa mà thôi.

Nghĩ tới đây, bà nở nụ cười đã thắng lợi, rốt cuộc cũng đem mục đích của mình nói ra, “Không bằng chúng ta hợp tác đi, ta cho ngươi thực quyền, sau này ngươi giúp ta đoạt lại Tông Thực.”

Tiêu Thiệu Củ đã là quan viên nhất phẩm, cũng không thiếu quan vị, điều chàng thiếu chính là quyền lực, thật sự nắm quyền lực trong tay.

Mà “sau này” lại càng thể hiện thành ý của mình, bà giúp Tiêu Thiệu Củ trước, nhưng nhu cầu của bản thân không phải là trên hết.

Đây là một thỏa thuận trông rất hợp lý.

Nhưng đây chỉ là tình huống lý tưởng, Tiêu Nậu Cân cười cười, nếu Tiêu gia biết Tiêu Thiệu Củ ngã về phía mình… Đến lúc đó, chàng có còn tự tin để không bị ràng buộc với mình không?

Tiêu Thiệu Củ là người thông minh, chẳng qua cần cho chàng thời gian từ từ cân nhắc.

“Tiêu Thiệu Củ trước tiên cảm tạ ý tốt của nương nương.” Tiêu Nậu Cân nghe vậy, trong lòng đột nhiên cảm thấy không yên tâm.