Chương 43

“Lát nữa ta cùng bọn họ đi săn ngỗng, ta đi thay quần áo trước.” Tiêu Thiệu Củ nói xong muốn đi, nhưng lại bị Gia Luật Hoàn Cai túm lấy góc áo.

“Mấy cái kia chỉ là đại bàng sao?” Tiểu cô nương trừng mắt to, nhìn qua có chút hưng phấn.

Tiêu Thiệu Củ nhíu mày, “Thích à?”

Tiểu cô nương gật đầu và không nói gì.

Tiêu Thiệu Củ nở nụ cười, tay phải đặt ở bên miệng huýt sáo một cái.

Gia Luật Hoàn Cai chỉ nghe được một tiếng rầm rầm, một con quái vật khổng lồ liền lướt qua mái tóc của nàng.

“Đây là Hải Đông Thanh[1], giúp ta bắt thiên nga.”

Tiêu Thiệu Củ có tiền, nuôi Hải Đông Thanh cũng là cực phẩm, điều này một người ngoài nghề như Gia Luật Hoàn Cai đều có thể liếc mắt một cái là nhận ra ngay.

Nàng chưa bao giờ gặp Hải Đông Thanh, trong lòng có chút tò mò.

Gia Luật Hoàn Cai thò đầu ra có chút sợ hãi mà thận trọng, Hải Đông Thanh này có cái mỏ nhọn và khỏe, đôi mắt đen như ngọc sắc bén quét xung quanh, thái độ ngạo mạn, khí thế uy phong, không chút để Gia Luật Hoàn Cai vào mắt.

Nhìn ra sự mới lạ của nàng, Tiêu Thiệu Củ lại nói, “Nó vẫn được ta nuôi ở bên ngoài, nếu nàng thích thì sau này sẽ nuôi trong phủ.”

Trong phủ? Gia Luật Hoàn Cai đồng tử co rụt lại,tưởng tượng khí thế bá đạo của nó mỗi ngày xưng hùng xưng bá trong nhà, vô thức nuốt nước bọt nói: “Quên đi.”

Đã xem đủ rồi, Gia Luật Hoàn Cai không quấn lấy Tiêu Thiệu Củ nữa, bảo chàng mau đi thay quần áo, chỉ là nàng mong muốn đặt tên cho con Hải Đông Thanh này lại hiện lên.

“Nhìn nó toàn thân màu mực, chi bằng, gọi nó là Tiểu Hắc đi.”

Hải Đông Thanh dường như hiểu lời nàng nói, nghe vậy sắc bén nhìn nàng một cái, Tiêu Thiệu Củ vốn định đi, nghe vậy thì cũng vui vẻ.

“Con ngựa kia của nàng toàn thân lông đen mà lại gọi là A Hoa, còn con này trên bụng xen lẫn một màu trắng, mà nàng gọi nó là Tiểu Hắc?”

“Yêu nên gọi vậy.” Gia Luật Hoàn Cai có chút xấu hổ, nghiêng đầu, không đi thăm Tiêu Thiệu Củ nữa.

“Nàng lấy tên gì cũng được.” Tiêu Thiệu Củ dịu dàng an ủi, tay vỗ lên người Tiểu Hắc vẫn đang ngẩng đầu trông như bất mãn, trong nháy mắt liền trở nên ngoan ngoãn.

Nam nhân thấy thế thì hài lòng cười, xoay người rời đi.

Hàng năm vào nại bát mùa xuân đều có một đám người tranh nhau đi săn thiên nga, Tiêu Thiệu Củ hiển nhiên cũng ở trong đám người đó, thậm chí số lượng săn được cũng là một trong những người giỏi nhất.