Chương 7

Thời gian trôi qua, âm mưu cũng dần dần nổi lên mặt nước, một bí mật nhằm vào Ninh Đường cùng mẹ y bắt đầu lộ ra. Nhưng Lăng Hạo không muốn cho biết Ninh Đường, y chỉ cần đứng sau lưng hắn thì tốt rồi.

Thời gian đã qua gần nửa năm, mọi người tựa hồ đã tin Ninh Đường chết. Ninh Đường cũng thành thành thật thật ngốc tại đây, ở trong hoa viên tản bộ, chờ Lăng Hạo dẫn ra ngoài chơi. Bất quá hiện tại Ninh Đường đã được cho phép lên mạng, chỉ là không thể dùng mạng xã hội mà thôi. Ninh Đường cũng không muốn bằng hữu bị mình “Xác chết vùng dậy” hù chết, cũng thành thành thật thật không dùng mạng xã hội.

Lăng Hạo vì gần đây xử lý sự tình, về nhà càng ngày càng ít, càng ngày càng muộn. Có đôi khi thậm chí vài ngày không trở lại.

Người mỗi ngày được uy no bị đối đãi lạnh nhạt, cả người đều hư không tịch mịch.

Đêm nay Ninh Đường chờ đến 12 giờ, lường trước Lăng Hạo hẳn là sẽ không trở lại, vì thế mở di động xem phim nam nam. Đây là hôm nay khắp nơi tìm, nghe nói thực kí©h thí©ɧ, bởi vì phòng không ai, Ninh Đường cũng lười tìm tai nghe.

Đây là một bộ gv giam cầm cưỡng chế ái, mở màn là thụ toàn thân trần trụi hai tay bị treo trên trần nhà. Ninh Đường vừa nhìn, mông so với ta kiều, mặt so với ta đẹp, dáng người so với ta hảo. Sách một tiếng, kéo phím tua nhanh.

Công rốt cuộc lên sân khấu, làn da màu đồng cổ, tám khối cơ bụng, cơ bắp rắn chắc, cùng dươиɠ ѵậŧ lại dài lại thô ngăm đen. Ninh Đường hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, trong nháy mắt liền nghĩ tới Lăng Hạo, hắn cũng là rắn chắc cơ bắp như thế này, lại dài lại thô còn cứng, một chút là có thể cắm vào nơi sâu nhất.

Ninh Đường cảm nhận được hạ thân mình dần dần phồng lên, đũng quần nổi lên. Thụ bị công ấn ở giữa háng phun ra nuốt vào cự vật, tiết ra hai tiếng rêи ɾỉ. Đại điểu công quân thô đen ở trong miệng thụ ra ra vào vào, miệng nhỏ anh đào cùng côn ŧᏂịŧ thô to hình thành tiên minh đối lập, miệng thụ đều sắp bị nứt vỡ, lại bị công nắm tóc mạnh mẽ đâm vào rút ra. Ninh Đường vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm dương cụ của top, nhớ lại cảnh Lăng Hạo thao mình, tay chậm rãi chuyển qua dưới thân.

Rất nhanh, Ninh Đường cùng tiểu thụ rêи ɾỉ liền dung thành một mảnh, ân ân a a vang vọng toàn bộ phòng. Ngay lúc này, cửa “Kẽo kẹt” một tiếng.

Lăng Hạo bước vào, liền nghe thấy tiếng rêи ɾỉ một phòng, Ninh Đường nằm trên giường, hai chân mở lớn, một bàn tay cầm di động, một bàn tay đặt ở giữa háng qua lại loát động, hô hấp dồn dập.

Hắn tức khắc hô hấp tăng thêm, nhấc chân hướng Ninh Đường đi đến. Ninh Đường nhìn Lăng Hạo lại đây, sợ tới mức ném điện thoại một phen. Lăng Hạo từng bước một đi tới Ninh Đường.

“Em đang làm gì?”

Ninh Đường sợ tới mức một run run, “Em em em không có…… Làm gì…… A.”

Lăng Hạo cầm lấy di động, lúc này vừa lúc đặc tả nhục bổng công quân, đồ vật ngăm đen thô dài đang run rẩy. Hắn tức khắc nghẹn một bụng hỏa khí, Ninh Đường xấu hổ đến mặt đều hồng, xong đời.

Lăng Hạo một phen kéo chăn Ninh Đường ra, “Cơ khát như vậy? Là anh thao không đủ sao?”

Sau đó từ trong ngăn kéo lấy ra còng tay, đem hai tay Ninh Đường còng trên đầu giường, nhìn chằm chằm hậu huyệt y. Cúc huyệt động tình đã sớm ướt mềm, bị Lăng Hạo nhìn chằm chằm, thẹn thùng co rụt lại.

Lăng Hạo lập tức giải khai lưng quần, thẳng tắp cắm vào, Ninh Đường cả kinh “A” một tiếng kêu lên, côn ŧᏂịŧ bị dọa nửa mềm cũng lập tức đứng thẳng.

Lăng Hạo cười cười, dùng ngón tay búng búng đồ vật Ninh Đường. Hạ giọng:

“Tao như vậy?”

Ninh Đường lại thẹn lại lúng túng, muốn dúi đầu vào ổ chăn, nhưng hiện tại còng tay trên đầu giường, không thể động đậy. Y chỉ phải thấp giọng cầu xin Lăng Hạo:

“Đừng nhìn……”

Lăng Hạo cười nhẹ một tiếng, “Em hôm nay nhưng đừng nghĩ chạm vào thứ này, muốn bắn, chỉ có thể bị anh cắm bắn. Hiểu chưa.” Dứt lời, liền động thân đâm chọc.

Ninh Đường vì tự an ủi làm tốt chuẩn bị, toàn bộ tiểu huyệt lại ướt lại mềm, gắt gao hút Lăng Hạo. Vách trong mềm thịt xô đẩy hành thân Lăng Hạo, xúc cảm ấm áp dẫn người nổi điên. Lăng Hạo không khỏi thấp thấp thở dốc.

“Ân a… Lăng Hạo… Mau một chút…”

Ninh Đường vốn kề bên cao trào, là Lăng Hạo vừa tiến đến dọa mềm, lần lại được đến kí©h thí©ɧ, cơ hồ sảng khoái không thể thừa nhận.

“Kêu lão công.”

Lăng Hạo hôn hôn đôi mắt Ninh Đường, không nhanh ngược lại thả chậm tốc độ, từng chút nghiền ma thật mạnh, đẩy xoa, tàn nhẫn đè ép huyệt nội Ninh Đường, làm y sướиɠ cả người phát run.

“Ân a… Lão công… Em muốn đi…… Giúp em…… Cầu anh……”

Ninh Đường đây là cầu xin Lăng Hạo giúp mình xoa xoa ngọc hành.

“Không được, anh nói bắn ra chỉ có thể là bị anh cắm bắn.”

Nói, Lăng Hạo nhanh hơn tốc độ cùng lực độ, tìm đúng điểm Ninh Đường mẫn cảm, từng chút kí©h thí©ɧ nó.

“Ân a ———— lão công ————”

Hai mắt Ninh Đường biến thành màu đen, trên bụng nhỏ lây dính chất nhầy sền sệt trắng đυ.c.