Chương 38: Fan Nhỏ Của Đại Vương

Thiết Ngưu vui vẻ cười, lại đột nhiên sắc mặt biến đổi: “Quý công tử ngươi sao lúc nào cũng luôn ăn ít như vậy, người gầy như vậy nên ăn nhiều một chút.”

Thiết Ngưu nói, vội từ trong chậu của mình gắp một cục thịt lớn bỏ vào bát Quý Vân Sơ.

“Ai, đủ rồi đủ rồi, ăn không vào.” Quý Vân Sơ vội vàng lấy tay che bát, tên này quá đáng thật, nàng chống đỡ không được.

Nàng bên này bị Thiết Ngưu cực hạn lôi kéo, chỉ thấy Lý Bính mang theo mấy người hùng hổ vây lại đây.

“Triều đình đi…… Quý công tử, tuy rằng ngươi nhận mệnh tổng quản nông nghiệp của trại chủ, nhưng ngươi cũng không thể làm chuyện xằng bậy!” Lý Bính mở miệng chỉ trích nói.

Quý Vân Sơ đầu đầy dấu chấm hỏi: “Ta làm xằng bậy khi nào?”

“Ngươi đào những kênh rạch này, nói muốn dẫn nước, còn có ngươi còn vẽ mấy thứ kì quái, chúng ta chưa từng gặp qua, đây còn không phải xằng bậy sao?” Lý Bính vuốt râu, dùng ánh mắt nhìn tiểu hài tử không hiểu chuyện nhìn Quý Vân Sơ.

Thấy bên này có náo nhiệt, mấy người ngồi ăn cơm ở chỗ khác cũng bưng bát vây quanh.

Quý Vân Sơ bất đắc dĩ giải thích: “Ta vẽ cái kia kêu gọi là xe Long Cốt, bởi vì đi về phía tây, có một cái hồ, xe Long Cốt có thể trực tiếp dẫn nước trong hồ tới đây tưới tiêu, những cái đó mương khe rãnh khác là dùng để dẫn nước, chỉ có bảo đảm nước tưới, mới có thể thu hoạch.”

Xe long cốt: Bánh xe nước, guồng nước “A, ta chưa từng nghe qua cái gì gọi là xe Long Cốt, nông dân Đại Hạ quốc trước nay đều dùng cần múc nước, ngươi hỏi một chút những người này, trước khi đến Bạch Thạch Trại nhà mà không làm ruộng qua, nhưng chưa từng gặp qua mấy thứ đó, ta xem ngươi chính là đưa chúng ta làm chuyện xằng bậy!” Lý Bính thổi râu trừng mắt, nói đạo lý rõ ràng.

“Nông dân có thể tận dụng cần múc nước để trồng những mảnh đất ruộng nhỏ của mình, nhưng chúng ta nơi này có hàng trăm công ruộng bỏ hoang, quy mô quá lớn, huống hồ về sau khai hoang phát triển, chúng ta càng cần phải dùng càng công cụ tưới nước tiện lợi.” Quý Vân Sơ kiên nhẫn nói.

Nhưng cho dù nàng giải thích hợp lý đến đâu, mấy người này tới đây để tìm lỗi, căn bản sẽ không nghe nàng giải thích.

Lý Bính khinh miệt nhìn Quý Vân Sơ: “Hừ, ta xem ngươi chính là nói năng bậy bạ, lừa gạt trại chủ lại tới lừa gạt chúng ta, nhưng chúng ta cũng không dễ lừa gạt như vậy!

Đến lúc đó tốn thời gian cố sức phí tiền, kết quả công dã tràng, ai phụ trách?”

“Nếu Đại vương đã để ta quản lý chuyện đồng ruộng, nếu không ra đồ vật, ta toàn quyền chịu trách nhiệm.”



“Ngươi sao? Đem ngươi gϊếŧ đi cũng phụ trách không được, ta xem, ngươi chính là gian tế triều đình phái tới, cố ý tới chỉnh chúng ta, chúng ta là thổ phỉ, thổ phỉ là loại gì?

Cả ngày mệt sống mệt chết bị ngươi chỉ huy làm việc, ta mới không làm!”

Lý Bính ỷ vào là mình là lão nhân trong trại, vẫn luôn lấy thân phận trưởng giả tự cho mình là đúng, lời này vừa nói xong, liền có mấy người đi theo sôi nổi đi theo hưởng ứng.

“Không làm!”

“Đúng vậy, thổ phỉ cái gì, chúng ta không làm!”

“Mẹ nó, cả ngày mệt chết mệt sống, lão tử đã sớm không muốn làm!”

Nhìn mấy người đó nổi giận đùng đùng nhìn Quý Vân Sơ gào thét, căm tức nhìn Quý Vân Sơ, đem bất mãn gần đây tất cả đều trút lên trên người nàng.

Quý Vân Sơ gầy yếu đứng ở bọn họ trước mặt, không hề có lực uy hϊếp, bản thân biết có rất nhiều người không hài lòng nàng, huống hồ Trần Vọng không có ở đây, như vậy mấy người này đương nhiên sẽ không thật sự xem nàng là người quản lý gì đó, ở trong lòng bọn họ, nàng chính là mao tiểu tử cái gì cũng đều không hiểu.

Quý Vân Sơ có chút không biết làm sao, nếu không nghĩ biện pháp ngăn chặn, loại không khí bãi công này rất nhanh liền sẽ lan tràn.

Đang lúc Quý Vân Sơ vắt hết đầu óc nghĩ cách, Thiết Ngưu vẫn luôn ngồi dưới đất ăn cơm đột nhiên ném thật mạnh chậu ăn cơm xuống đất.

Chậu sứ lớn ném trên mặt đất chia năm xẻ bảy, phát ra âm thanh thanh thúy vỡ vụn.

Đám người đang ở không ngừng kêu gào bị thanh âm thật lớn làm cho giật mình, nhìn về phía bên này.

Thiết Ngưu không chút hoang mang đứng lên, thân hình cao lớn vô cùng có uy lực, hơn nữa diện mạo Thiết Ngưu tục tằng, thời điểm nhíu mày trừng mắt càng có vẻ hung thần ác sát.

“Các ngươi có ý kiến gì thì nói cho ta biết.” Thiết Ngưu dùng nắm đấm tay chỉ vào ngực mình: “Ta chỉ biết làm nông là do trại chủ quyết định, để Quý công tử phụ trách cũng là trại chủ an bài, các ngươi nếu bất mãn với Quý công tử, đó cũng chính là cũng bất mãn với trại chủ, bất mãn với trại chủ, chính là phản đồ của Bạch Thạch Trại, ta chuyên môn thu thập những tên bất trung!”