Chương 5
Khi Hawk học năm cuối cùng trung học, cha anh nói với anh rằng mùa thu anh sẽ học Đại học ở một trường đại học miền Đông đất nước
Cha anh quyết định lựa chọn. Đến lúc ấy anh đi, không phản đối gì. Chỉ Carol, bây giờ đã trở thành cô thiếu nữ mảnh khảnh, mắt ngấn lệ khi anh ra đi.
Dù lần nào về Hawk cũng gặp cha, nhưng quan hệ giữa họ giờ rất lỏng lẻo. Những khi bên nhau, hai người thường nói về điền trang, về trường học, hoặc về công chuyện làm ăn của cha anh ở Phoenix.
Về hoạt động của J.B lưu truyền nhiều tin đồn khó hình dung được. Hình như ông sử dụng thời gian vào việc mua những vùng đất đai rộng lớn, một phần trong đó lại bán đi với lời lãi cao, phần khác cho thuê, cho xây các công trình. Ông kinh doanh với những đồn điền trồng chanh, mua cổ phần của các mỏ đồng. Người ta nói, cả Arizona sẽ thuộc về J.B.Faulkner trước khi ông về hầu Chúa.
Học ở trường đại học tổng hợp, mùa hè nào Hawk cũng về điền trang để làm việc. Vì không nề hà bất cứ việc gì và làm tất cả những công việc bẩn thỉu, anh dần được những người chăn bò nể trọng. Nhưng vẫn còn một chướng ngại vật không vượt qua được: anh là đứa con vô lại, đứa con hoang của một nhà đại triệu phú. Những người chăn bò không bao giờ quên điều ấy. Anh chơi được với nhiều người trong số họ, nhưng không tìm thấy một người bạn thật sự.
Cha anh cho phép anh mùa hè được ở hai tuần với họ hàng thân thích của mẹ anh. Suốt thời gian này, anh sống hoàn toàn theo những phong tục bộ tộc, tôn trọng những lời khuyên và sự kiêng kỵ của họ. Anh ngồi cùng với đám thanh niên của bộ tộc trong nhà hầm nóng bức, cùng họ hát ca những bài hát cổ xưa và lắng nghe những câu chuyện của họ bên bếp lửa tối tối đã đốt lên.
Sáng hôm ấy, anh tạm biệt gia đình mẹ mình. Mặt trời tháng Tám thiêu đốt tới tận chiều tối. Mây đêm đã phủ buông khi xe anh về tới điền trang. Trong nhà chính đang ồn ào nhộn nhịp. Chad trở về, người ta tổ chức hội hè chào đón con trai và là kẻ thừa kế của Faulkner.
Hawk tắm rửa, thay quần áo. Nửa giờ sau anh cũng tới dự tiệc
- Con đã về! – Cha anh chào đón anh
- Vâng – Hawk gật đầu và uống một ngụm bia – Chú Chân Cong gửi lời hỏi thăm cha – Ánh mắt của anh hướng về phía người anh cùng cha khác mẹ - Rõ ràng Chad rất thích thú việc trở về đây – Anh nhận xét.
- Hôm nay ăn mừng nó. Cha đã nói với nó rằng nó sẽ đảm nhận công ty kinh doanh bất động sản ở Phoenix.
Tin này không ngạc nhiên đối với Hawk. Anh cũng biết một ngày nào đó, Chad sẽ tham gia vào công việc kinh doanh của bố.
- Sang năm con sẽ tốt nghiệp – Cha anh nói – Hiện nay đang có xu hướng người của các dân tộc thiểu số làm việc trong chính phủ. Cha sẽ lo liệu cho con một địa vị cao trong bộ máy nhà nước.
Hawk nghe thấy sự hài lòng trong giọng nói của cha. Dự định này mang lại hai khía cạnh thực tiễn. Cha anh mua cho anh ảnh hưởng của một địa vị cao trong chính phủ, và như vậy sẽ che phủ được nguồn gốc không minh bạch của anh. Đồng thời ông sẽ có thành viên trong gia đình ở địa vị với nhiều ảnh hưởng.
Hawk ngửi thấy mùi hương hoa hồng dại. Katheryn và Chad hiện ra
- Đây là một bữa tiệc, anh J.B ạ - Bà nói – Anh không nên tách mình ra như thế.
Katheryn cho phép Hawk tồn tại bên rìa gia đình bà, nhưng ghen tuông ngăn cản mọi sự xích gần lại nhau
- Chào anh Chad, chúc mừng anh, J.B vừa cho em biết tin mới ấy! - Anh đưa tay ra cho người anh cùng cha khác mẹ.
- Cảm ơn em – Chad nói và quay về phía bố mình.
Hawk bị loại trừ ra khỏi mọi cuộc nói chuyện. Anh quay người đặt cốc bia xuống. Tiếng vải sột xoạt bên anh và anh thấy Carol ở ngay bên cạnh. Bộ váy trắng đoan trang tạo thành nét đối lập lạ kỳ với cái nhìn quyến rũ từ đôi mắt xanh của cô. Hai tuần sống biệt lập thức dậy trong Hawk những khao khát, hình ảnh Carol lúc này làm anh thèm muốn.
Đôi môi đỏ mọng của cô hé mở, mệt mỏi:
- Đã khuya thế rồi, em không nghĩ anh sẽ tới.
- Anh vừa về đến đây – Anh giải thích về việc đến muộn, nhưng không xin lỗi gì cả - Thực ra em không nhớ và tìm anh khi anh Chad đáng yêu của em đang ở đây – Hawk trêu chọc.
- Anh Chad cho rằng em rất đẹp – Cô đáp lại.
Về điểm này anh nhất trí với người anh cùng cha khác mẹ. Mùa hè năm ngoái, Carol từ một cô bé đã trở thành thiếu nữ. Cái mũm mĩm của đứa trẻ con biến mất để dành cho bộ ngực no tròn, eo lưng hẹp và đôi mông lượn sóng. Mùa hè năm nay lại khác, trong ánh mắt của cô, trong nụ cười mỉm của cô chứa đựng lời mời mọc. Giá không phải là người đầu tiên thì anh cũng chẳng bận tâm gì. Người Navajos không đánh giá cái trinh tiết nghiêm khắc như những người da trắng.
- Anh không thấy em đẹp sao? – Cô thách thức anh
- Em biết em đẹp lắm cơ mà – Anh nhẹ nhàng trả lời.
- Nhưng anh vẫn có thể nói với em được điều đó – Cô nói, giả vờ bị tự ái và bỏ đi khỏi để dành toàn bộ sự quan tâm cho Chad suốt từ lúc ấy đến khi bữa tiệc tàn.
Hai ngày sau, Hawk ở ngoài cánh đồng. Anh cưỡi ngựa tới một cái cối xay gió, xuống ngựa và kiểm tra máy bơm. Máy bơm hoạt động tốt, anh nghỉ chốc lát và ngắm cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp xung quanh. Đất trời như trò chuyện với anh, và anh cảm nhận những bí mật của nó.
Lúc này ánh mặt trời như đổ lửa từ trên cao, anh thấy có gì chuyển động từ xa. Một kỵ sĩ đang đi lại phía anh. Đó là Carol. Mái tóc màu nâu sáng dài của cô buông phủ xuống lưng. Mười tám tuổi, cô đã thành người phụ nữ phát triển hoàn thiện, biết cách gây bão tố trong dòng máu của người đàn ông
- Cuối cùng em đã tìm thấy anh – Cô nói, thở hổn hển
- Anh mất đi đâu à? – Anh châm chọc
Cô nhăn cái mũi nhỏ xinh:
- Mẹ bảo em nhắc anh nhớ rằng hôm nay chúng ta được mời tới ăn tối tại ngôi nhà chính. Anh phải về nhà cho sớm.
- Anh không quên đâu – Anh nói và vuốt ve con ngựa.
- Anh Hawk, những khi anh dùng rất nhiều thời gian cưỡi ngựa một mình. Em không biết cái gì ngoài này đã giữ anh lại? – Carol thì thầm
- Em hãy nhìn xung quanh xem, Carol ạ - Anh trả lời – Đây là quê hương anh, là vùng đất đã sản sinh ra anh. Hai tuần nữa anh lại phải về phương Đông, nhưng đó sẽ là lần cuối cùng. Mùa xuân tới, khi anh trở về, anh sẽ ở đây vĩnh viễn.
- Thế còn thi tốt nghiệp của anh thì sao?
Nghe cô hỏi, anh quay người ngắm cô, máu trong người nóng rực vì khao khát
- Anh biết J.B sẽ kiếm cho anh chỗ làm việc rồi chứ gì. Anh Chad đã được nhận lãnh đạo công ty liên doanh bất động sản. Anh…
Hawk nhấc cô khỏi yên ngựa. Tay anh trượt dọc người cô khi đặt cô xuống đất. Anh thấy mắt cô rực sáng long lanh
- Anh có nghĩ J.B sẽ giao điền trang này cho anh không?
- Tại sao ông ấy lại làm thế? Bố em quản lý điền trang rất tuyệt cơ mà!?
- Em phải về - Đột nhiên cô nói – Em đến đây chỉ là chuyển lời mẹ nhắc anh.
Một nụ cuời mỉm thoáng qua trên gương mặt anh:
- Đấy là lý do duy nhất của em đến đây hay sao?
Cô dùng loại nước hoa giống của Katheryn. Hương hoa hồng dại phủ trùm lên người anh.
- Tất nhiên rồi – Cô đáp lại.
Anh cúi người xuống cô. Cô hé môi như theo bản năng và hướng về anh. Anh thò tay vào túi yên ngựa của cô
- Nếu lý do duy nhất là chuyển lời nhắn của mẹ em cho anh, thì tại sao em lại cởi áσ ɭóŧ ra?
Cô quay phắt đầu lại khi nhìn thấy cái áσ ɭóŧ trắng trong tay anh. Hawk kí©h thí©ɧ cô gái với nhận thức cô cũng khao khát mình như mình khao khát cô.
- Anh xấu lắm, anh Hawk ạ - Cô tức giận mắng anh và giật cái áσ ɭóŧ khỏi tay anh.
Cô xô vào đánh anh nhưng anh đón bắt tay cô trước khi bị đập trúng. Anh kéo cô về phía mình và hôn cô. Ngay lập tức, anh nhận được sự đáp lại hoang dại, đói khát cho cái hôn của mình.
Cô ép sát người người vào anh. Sự đam mê cuộn sóng nóng bỏng và bất kham trong hai người. Cái nóng bỏng lan truyền khắp người Hawk, nhưng anh không vội vàng. Anh sẽ chiếm đoạt cô theo cách của mình và không để Carol bị kích động. Anh cảm thấy không có tội. Tìиɧ ɖu͙© và cơm thèm khát được ân ái là những việc tự nhiên, tự nhiên như cuộc sống và cái chết. Vì thế anh không được làm cho cô thất vọng!
Tay cô vuốt ve mặt anh, chải vào mái tóc dày của anh trong khi cô hôn dồn dập vào má, cằm và trán anh. Hawk kiên trì cởi từng cúc áo cô
- Ở đây trống trải quá – Cô thì thầm khi tay anh tuột áo khỏi vai cô – Nếu ai nhìn thấy chúng ta thì sao?
Hawk không trả lời mà cởi hẳn áo cô và trải nó xuống đất. Rồi anh đứng dậy, cởϊ áσ mình trải xuống cạnh áo cô. Như thế hai người đã có một cái giường trên nền cỏ đá, gai góc. Anh nằm xuống cạnh cô
- Anh có thấy cơ thể em tuyệt vời không? – Cô hỏi khi thấy anh ngắm nhìn hồi lâu, tiếng cô hổn hển vì bị kí©h thí©ɧ
Anh nằm dài bên cạnh cô:
- Có em ạ! – Tay anh vuốt làn bụng phẳng của cô ngược lên một bên ngực – Anh hình dung ngực em to và đầy nặng sữa, rồi có đứa trẻ con ngậm vào đó bú – Ngón tay cái của anh ấn nụ hoa cô và xoa cho tới khi nó cứng lại. Rồi tay anh cài vào tóc cô – Tóc em bóng mượt và lấp lánh như ánh sao trời – Anh nói – Sờ vào như chạm vào lụa. Mắt em có màu đá Sie…
- Đá Sie… thế nào? – Carol thì thầm, khoan khoái thưởng thức lời khen của anh
- Người Navajos cho rằng mọi thứ đều có đôi, giống đực và giống cái – Anh hôn lên cổ cô, tay thám hiểm cơ thể cô – Có hai màu xanh. Mày xanh đậm là đá Er, màu xanh nhạt là đá Sie. Mắt em long lanh màu ấy!
Tay anh khéo léo tháo thắt lưng cô và kéo khóa xuống. Anh thấy cô đang bị kí©h thí©ɧ cao độ, anh nằm phủ lên cô
- Em cũng như những đứa khác phải không? Em đã bị kí©h thí©ɧ rồi khi nghĩ sẽ được ngủ với một kẻ “hoang dại cao thượng”?
Cô không để ý đến sự đùa bỡn của anh, mà chỉ cảm thấy thích thú về việc ấy. Anh đưa tay cô quá đầu trên mặt đất và cô run rẩy dưới cơ thể anh, mắt cô long lanh.
Carol không trả lời. Đôi mắt ướt của cô nói với anh tất cả và anh muốn uống hút nó. Thân thể cô nở bừng chào đón anh, những tiếng kêu thèm khát khẽ thoát từ họng cô.
Hawk ý thức được sự khác biệt giữa làn da như lụa trắng của cô và cơ thể sẫm màu của mình, nhưng rồi anh quên bẵng ngay bởi những nhịp đẩy lắc của mông cô. Anh chờ cô đạt đến điểm thỏa mãn cực độ khi móng tay cô như khoan vào lưng anh. Lúc một tiếng kêu bật ra từ miệng cô, anh cảm thấy cơn rùng mình thỏa mãn lan truyền khắp người.
Anh nằm im một lúc rồi lăn người xuống bên cạnh cô. Trống ngực anh nện thình thịch và hơi thở đứt quãng. Carol áp sát người vào anh, tay cô đặt lên ngực anh như thể để chiếm giữ.
- Anh Hawk, anh nói yêu em đi! – Cô nói, giọng khàn khàn
Môi cô còn mọng vì những cái hôn của anh, thân thể cô còn nóng bởi cái nóng trong cơ thể anh
- Tình yêu là gì? – Anh mỉm cười đùa bỡn – Người Navajos không tin vào tình yêu lãng mạn như những người da trắng
- Vậy người Navajos chọn vợ như thế nào? – Carol cười
- Bằng cách anh ta xem xét người vợ tương lai có những khả năng anh ta cần hay không? Tất nhiên người vợ phải biết nấu ăn và tổ chức nội trợ trong gia đình. Người chồng phải có sự thích thú về tìиɧ ɖu͙© với người vợ. Người vợ phải khỏe mạnh để có thể làm việc được với chồng và nuôi dạy con khôn lớn.
Tất cả những cái này anh thấy có trong Carol, nhưng giờ không phải lúc lấy cô làm vợ. Sang năm sau khi tốt nghiệp, anh sẵn sàng cưới cô
- Đàn ông ai cũng thế - Cô chống đối –Nấu nướng quét dọn và sinh con, đó không phải là tất cả những gì em chờ đợi ở cuộc sống này.
Anh đọc trong mắt cô và biết cô nghĩ tới Katheryn Faulkner, người mẹ của công ty Phoenix, thân mình mảnh dẻ nhưng trí tuệ hơn người.
- Đàn ông ai cũng thế? Người Navajos mang hình thái xã hội mẫu hệ. Ngoài quần áo và yên cương, người chồng không có gì cả. Tất cả những thứ khác: đất đai, nhà cửa và gia súc thuộc về người vợ - Hawk giải thích, khẽ mỉm cười
- Nghe đã khá hơn đấy – Cô nói
Anh bật dậy, vơ vội quần áo:
- Mặc quần áo vào đi em, có người đến đấy.
Đó là một mệnh lệnh!
- Ối trời ơi – Carol kêu lên, vội mặc quần áo
Trước khi mấy người cưỡi ngựa tiến lại gần, Hawk đã nhận ra họ.