Chương 31.2

Editor: Owntown

Tô Cẩn Chi không nói hai lời liền gọi một cuộc điện thoại đến đạo diễn Vương, đại ý chính là, ""Ông có thể huỷ hợp đồng với người tên Trần Bân kia, khoản đầu tư《 Hồn Quy Dị Thế 》cứ giao cho Khoa học kỹ thuật Húc Đằng, đồng thời toàn bộ bồi thường cho việc chấm dứt hợp đồng đều do Khoa học kỹ thuật Húc Đằng chi trả.""

Đạo diễn Vương cảm thấy từ trên trời bỗng rớt một cái bánh lớn, ông vỗ ót, bỗng nhiên nhớ tới Tô gia chính là một thổ hào gia a! Cho nên ông còn ưu sầu gì nữa!

Đạo diễn Vương vui mừng, nếu vấn đề đầu tư đã được giải quyết, diễn viễn cũng đã quyết định, như vậy liền bắt đầu khởi quay. Hiện tại mong muốn duy nhất của ông chính là cô bé Đát Kỷ kia là một người hiểu chuyện, không vì gia đình là nhà tài trợ liền giở tính tình đại tiểu thư.

Trên thực tế, Tô Cẩn Chi cũng không phải một tên ngốc, anh tin chắc rằng tuy hiện tại số tiền của anh tạm thời bị thâm hụt, nhưng sớm muộn cũng sẽ kiếm trở về. Những bộ phim dưới tay đạo diễn Vương đều là quán quân phòng vé, hơn nữa bộ phim này sở hữu dàn diễn viên hùng hậu, ngay cả khi thâm hụt cũng không khiến anh phải thua lỗ. Cái này gọi là, vô gian bất thương* mà thôi.

* vô gian bất thương: không gian trá không phải thương nhân/ người làm ăn/ kinh doanh.

Ngày hôm sau Đát Kỷ nhận được thông báo ngắn từ đạo diễn Vương Khắc, cô được xác định vào vai Lâm Triều Tịch, tháng 8 khởi quay, trong khoảng thời gian này cô nghiên cứu nguyên tác cho thật tốt, đồng thời nghỉ ngơi một chút, tránh đến lúc đó tụt lại phía sau tiến trình.

Trong thông báo ngắn của đạo diễn Vương còn chèn thêm một cái biểu cảm o(n_n)o, xem ra ông ấy rất vui vẻ. Đát Kỷ híp mắt cười, trong đầu xoay chuyển, nháy mắt cẩn thận suy nghĩ chuyện gì đã xảy ra.

Nhất định là Tô Cẩn Châu đã tìm anh cả, nhưng sợ khiến cô không thoải mái cho nên không nói cho cô biết.

Tô Cẩn Châu nhìn thì trông cẩu thả chậm chạp. nhưng thật sự đôi khi cũng có một trái tim rất nhạy cảm.

Đát Kỷ mím môi cười cười, đột nhiên cảm thấy bản thân thật sự thuộc về thế giới này, cô sống lâu như vậy, trừ bỏ Đế Tân ra, bên ngoài cũng không có người nào đối xử tốt với cô như vậy. Nếu Đế Tân đến nơi này thì thật tốt, thế giới này yên bình, cô không bị bất cứ kẻ nào lợi dụng, Đế Tân cũng không phải lo nghĩ nhiều điều, bọn họ ở cùng một chỗ, an an ổn ổn cả đời.

Đát Kỷ nhận được vai diễn Lâm Triều Tịch, biểu hiện của anh hai còn kích động hơn cả cô.

Thật ra ngày đó đối thoại với Lương Tông Minh anh cũng nghe vào chút ít, nếu Đát Kỷ thực sự muốn tiến vào giới giải trí, nhất định phải có một người đại diện thật tốt, đối với việc chọn công ty quản lý Tô Cẩn Châu cũng không hề cân nhắc. Anh đã ở trong vòng luẩn quẩn này một thời gian dài, mấy chuyện mờ ám nhìn thấy cũng nhiều, công ty quản lý không có cách nào cam đoan sẽ công bằng, bình đẳng tuyệt đối; lại càng không thể khẳng định được công ty có thể thiết kế một lộ trình phát triển phù hợp với em gái anh hay không.

Mà La Xuyên, người đại diện của Tô Cẩn Châu cũng tỏ vẻ sẽ không nhận bất kỳ người mới nào, nhưng cũng không an lòng nếu anh giao Đát Kỷ cho người khác.

Nhưng ngay sau đó trong đầu anh chợt loé sáng, tại sao anh không tự làm người đại diện cho em gái mình? Giới giải trí này cũng có không ít nghệ sĩ tìm người thân để quản lý sắp xếp lịch trình của họ, vậy anh tại sao lại không thể?

Tô Cẩn Châu không khỏi phấn khích muốn hành động, nhưng anh vừa đem suy nghĩ này gọi điện nói cho người đại diện liền khiến ông ta phát hoả, ""Tôi nói này Tô Cẩn Châu, cậu muốn chết phải không?""

La Xuyên đã bước vào tuổi trung niên, tuổi tác tăng thêm tính tình cũng càng ngày càng khó ở, dựa theo những gì ông ta nói, chắc chắn đã bị Tô Cẩn Châu làm cho tức giận.

Thời điểm La Xuyên tiến vào giới giải trí cũng đã 28 tuổi, nhưng ông ta có năng lực cũng bằng lòng chịu gian khổ, quan trọng là La Xuyên có đầu óc tốt, vô danh một thời gian, trong vòng vài năm đã có bước đi vững vàng trong cái giới này, những ngôi sao được ông ta quản lý cũng đều là những tên tuổi lớn.

Sau này La Xuyên chấm dứt hợp đồng với Tinh Ngu, nhưng công việc của ông ta không bởi vì vậy mà chấm dứt, ngược lại không ít ngôi sao bằng lòng dùng La Xuyên làm người đại diện cá nhân, dù sao năng lực của ông ta trong giới này cũng là số một số hai. Mà La Xuyên không muốn dẫn dắt thêm người mới, hiện giờ dưới tay ông ta cũng chỉ có một mình Tô Cẩn Châu.

Nhưng Tô Cẩn Châu là một kẻ không nên thân; là một kẻ thích gây chuyện thị phi; lại còn là một kẻ không chịu nghe lời, trong vòng ba ngày anh có thể nghĩ ra ý tưởng gì đó, hơn nữa còn thực hiện nó trong vòng một ngày, điều này làm cho La Xuyên hoàn toàn mất phương hướng, nổi cơn tanh bành.

""Tôi mặc kệ, tôi phải làm người đại diện của bé ngoan, ông không thể ngăn cản tôi, ngăn cản cũng vô dụng! Hừ!""

""Hừ em gái cậu*! Chờ đấy, bây giờ lão tử phải đến nhà cậu!""

* Nhĩ muội(你妹): ở đây là một câu chửi, dùng để mắng chửi; mắng "mẹ ngươi", "cha ngươi" thì hơi nặng nề nên chuyển thành "muội ngươi". (Nguồn Bạch Ngọc Sách)

""Có bản lĩnh đến đây đánh chết tôi đi."" Tô Cẩn Châu không sợ chết còn bỏ thêm một câu đồng thời cúp rụp điện thoại.

La Xuyên thật sự muốn đến tẩn chết Tô Cẩn Châu, hiện tại cứ nghĩ đến dáng vẻ tự đắc kia của Tô Cẩn Châu liền thấy dạ dày đau, La Xuyên cố gắng để tâm trạng bình tĩnh xuống, ""Gần đây lười biếng* rất vui vẻ nhỉ.""

* Mạc ngư (鱼) : trục lợi trong thời điểm hỗn loạn | lười biếng; trốn tránh khó khăn; không chăm chú làm việc. (nguồn Bạch Ngọc Sách)

""Rất vui vẻ."" Tô Cẩn Châu nhếch miệng cười, ""Mỗi ngày ở cùng bé ngoan đều rất vui vẻ.""

Nhìn thấy bộ dạng không nên thân kia của Tô Cẩn Châu, La Xuyên liền không thở nổi, ông ngồi vào bên cạnh Tô Cẩn Châu, ""Tháng 8 bên Châu Âu sẽ có một chương trình, cậu làm cái gì cũng phải tham gia cho tôi.""

Tô Cẩn Châu không nói gì.

La Xuyên biết Tô Cẩn Châu có vẻ không vui, người này đối với bất kể điều gì cũng khó nổi lên hứng thú, rất rõ ràng, anh hiện tại đã không còn hứng thú trong vòng luẩn quẩn này, nhưng La Xuyên không thể nào để Tô Cẩn Châu rời khỏi giới trải trí được.

""Em gái cậu để tôi dẫn dắt, cậu đừng muốn làm người đại diện gì đó nữa, cho rằng người đại diện dễ làm vậy sao? Với cái tính tình này của cậu, nếu làm người đại diện, không phải là ít nhiều đang bôi đen nghệ sĩ của cậu hay sao.""

Mặt Tô Cẩn Châu lập tức đỏ lên, anh làm sao kém cỏi như vậy.

Chẳng qua La Xuyên đã nói vậy, Tô Cẩn Châu cũng yên tâm, nhưng anh vẫn nói tiếp, ""Tôi có thể không làm người đại diện cho bé ngoan, nhưng ông hứa với tôi, những quảng cáo và phim ông lấy được đều phải đưa tôi xem qua, tôi đồng ý mới được nhận.""

La Xuyên dứt khoát đồng ý, ""Có thể."

Chuyện này không thành vấn đề! Chỉ cần khiến Tô Cẩn Châu thu hồi suy nghĩ loạn thất bát tao trong đầu kia đi, tất cả đều dễ bàn. Ngay tại thời điểm La Xuyên cho rằng Tô Cẩn Châu sắp buông tha suy nghĩ này, Tô Cẩn Châu còn nói thêm.

""Tôi cảm thấy. . . . . .Tôi có thể lập một công ty quản lý cho Đát Kỷ, đến lúc đó ông đến công ty của tôi làm người đại diện đầu bảng!""

""Đầu bảng em gái cậu!"" La Xuyên một ném cái tát tới, ""Cậu lập tức thu hồi cái tư tưởng loạn thất bát tao trong đầu cho lão tử, tên hỗn đản* này!""

* hỗn đản: đồ khốn, đồ vô lại.

Nói chuyện với Tô Cẩn Châu tổn thọ mất mười năm có đúng không*! !

* Hữu mộc hữu (有木有) : có hay không có = Hữu một hữu (有没有) . Xuất phát từ trong hiện thực khi la to, rít gào thì phát âm nghe giống nhau -> dùng để nhấn mạnh ý muốn hỏi.

Giữa tháng 6, Đát Kỷ chính thức ký hợp đồng với studio Vương Khắc, mà người đại diện của cô cũng xác định là La Xuyên, mọi thứ thoạt nhìn xem như là thuận lợi.

Cùng với tin tức Đát Kỷ phẫu thuật thẩm mỹ, rating của 《 Huynh đệ tỷ muội 》không những không giảm mà còn tăng ba điểm, làm cho chương trình ngay lập tức trở thành chương trình thực tế có rating đứng đầu.

Phát sóng tuần này chính là phân đoạn cuối cùng tại hoang đảo, cũng chính là phần Đát Kỷ bịt mắt xông vào mê cung.

Một màn tranh chấp cùng Lý Sâm trong chương trình trải qua một chút biên tập chỉnh sửa liền biến thành tranh đoạt đơn thuần. Thời điểm nhìn thấy Đát Kỷ với dáng người nhỏ gầy chiến thắng Lý Sâm đồng thời từ trong nước đi lên, tất cả đạn mạc đều điên cuồng 【 Em gái Đát Kỷ ta muốn sinh khỉ con cho ngươi!】,những lời này nháy mắt bao phủ toàn bộ đạn mạc, quả thật là. . . . . Rất đáng mừng.

Đương nhiên những người xem TV như Đát Kỷ hoàn toàn không hề biết những bình luận điên cuồng này, Tô Cẩn Chi cũng rất hứng thú nhìn biểu hiện em trai, em gái bên trong màn hình. Sau cùng, ngay lúc Tô Cẩn Châu mặc một cái quần cộc lớn, vò đầu như tổ chim từ trong lều đi ra, Tô Cẩn Chi lập tức bật cười thành tiếng, "" Đừng nói em là em trai của anh.""

""Anh cả anh ghét bỏ em QAQ!"" Tô Cẩn Châu cực kỳ ủy khuất, ở cái nơi chim không thèm ị như này, anh làm sao có thời gian mà chỉnh chu lại dung nhan dáng vẻ của mình.

""Đó là gỉ mắt đúng không?"" Đát Kỷ chỉ Tô Cẩn Châu trên màn hình, đặc biệt tò mò hỏi, ống kính vừa vặn chiếu đến gương mặt phóng đại của Tô Cẩn Châu, trên khoé mặt thật sự có một khối màu vàng đặc biệt nổi bật.

Đát Kỷ rất ngạc nhiên, thì ra mọi người lên TV chính là như vậy, cô ngàn vạn lần đừng giống như anh hai ngốc, bằng không thật không còn mặt mũi gặp người.

【 Gỉ mắt của Châu trưởng sao lại đáng yêu như vậy! 】bình luận của các cô gái trên mạng chính là như vậy.

Thời điểm nhìn thấy mình trên màn ảnh, Đát Kỷ liền yên tâm, bởi vì cô vẫn rất là xinh đẹp.

Mặt mộc của Đát Kỷ đối diện với ống kính, tinh xảo thoát tục cực kỳ xinh đẹp.

【 phẫu thuật thẩm mỹ phẫu thuật thẩm mỹ phẫu thuật thẩm mỹ tuyệt đối là phẫu thuật thẩm mỹ ! 】← đây là nhóm người anti Đát Kỷ.

【 thấy người ta lớn lên xinh đẹp liền nói người ta phẫu thuật thẩm mỹ, nếu đi chỉnh đẹp như vậy ngươi cũng đi chỉnh đi a ! 】← đây là fan não tàn của Ðát Kỷ.

Nhưng mặc kệ trên mạng xé nhau như thế nào, thực tại vẫn rất khách quan hài hoà.

""Gầy xuống đi rất giống khi còn bé."" Tô Cẩn Chi nâng cằm, đặc biệt hoài niệm nói.

Khi còn bé, hai đứa đều tròn tròn dễ thương, hết sức đáng yêu, nhất là Tô Cẩn Châu, Tô Cẩn Châu thích nhất là mặc một thân sườn xám màu đỏ, bám lấy anh gọi anh trai, khỏi phải nói có bao nhiêu thân thiết.

Tô Kỷ lại càng đáng yêu hơn, Tô Kỷ còn tròn hơn Tô Cẩn Châu, nhưng tiểu oa nhi mập mạp rất khiến người yêu mến. Tô Kỷ thích khóc, khóc lên cực kỳ đáng thương. Đại khái là lúc sáu tuổi cơ thể phát triển hơn, gầy đi cũng là một tiểu mỹ nhân. Có lẽ bởi vì người trong nhà không quan tâm, con bé rất cô đơn, Tô Kỷ liền bắt đầu ăn uống quá độ, dần dà lâu ngày lại béo lên.

Kỳ thật Tô Cẩn Chi cùng Tô Cẩn Châu không hề ghét bỏ cô béo, nhưng Tô Kỷ luôn náo ầm ĩ, một chút cũng không đáng yêu như trước đây, hai người bọn họ cũng bận muốn chết, bất tri bất giác liền có sự ngăn cách với cô.

Tô Cẩn Chi có chút hoảng hốt, sau một lúc lâu nhìn Đát Kỷ đang kéo tai Cẩn Châu trên màn hình, cảm thấy l*иg ngực nhói đau.

""Chỗ anh còn giữ ảnh chụp của hai đứa lúc nhỏ, để tìm đến xem thử.""

""Của em thì quên đi."" Tô Cẩn Châu ỉu xìu nói, ""Rất xấu.""

""Sao lại xấu, thật sự rất đáng yêu."" Tô Cẩn Chi câu môi cười, ôn nhuận như ngọc giống như công tử thế gia.

Tô Cẩn Chi đi vào thư phòng lục lọi tìm kiếm; em trai, em gái trưởng thành rồi liền không còn gần bên nữa, có đôi khi tăng ca hoài niệm, anh lại lấy album ảnh ra nhìn một cái. Tô Cẩn Chi cũng không muốn ngắm Tô Cẩn Châu khi trưởng thành, bởi vì không đáng yêu chút nào.

Mà thừa dịp này Tô Cẩn Châu tận dụng thời gian lướt Weibo đã lâu không lên, lúc này dưới Weibo của anh xuất hiện đủ loại cảnh tượng náo nhiệt.