Chương 28

Editor: Owntown

Cuộc gọi đầu tiên là do đạo diễn Tiền giới thiệu, bạn tốt của ông, Vương Khắc chuẩn bị khởi quay một bộ phim điện ảnh tên là 《 Hồn Quy Dị Thế 》, mà nhân vật nữ chính rất phù hợp với Đát Kỷ, cho nên đạo diễn Tiền trung gian đề cử Đát Kỷ đồng thời còn đưa phương thức liên lạc cùng với kịch bản đến hộp thư của Tô Cẩn Châu, nếu họ có hứng thú thì có thể trực tiếp liên hệ với Vương Khắc.

Tô Cẩn Châu nghe xong trực tiếp ngây ngẩn cả người, anh thật không ngờ đạo diễn Tiền sẽ trực tiếp giới thiệu với Vương Khắc. Tuy rằng chưa từng hợp tác qua, nhưng đạo diễn Vương trong cái giới này có tiếng là nghiêm khắc, từ khi xuất đạo tới nay, ông ấy chỉ quay đúng mười bộ phim, nhưng tất cả đều là tinh phẩm, vì vậy Vương Khắc liền trở thành kim bài đạo diễn danh xứng với thực.

Lúc này Đát Kỷ tiến lại đây uống nước, nội dung bên trong điện thoại cô đều nghe rõ ràng.

Tô Cẩn Châu cúp điện thoại sau đó nhìn Đát Kỷ, ""Em có muốn tham gia không?""

Chuyện này đồng ý hay không nằm ở quyết định của em gái, nếu cô muốn quay bộ phim điện ảnh này như vậy cuộc sống về sau hoàn toàn đã được quyết định; nếu từ chối, Tô Cẩn Châu tất nhiên cũng không có ý kiến gì, dù sao đây là cuộc sống của cô, cô có quyền lựa chọn.

Đát Kỷ không nói gì, cô đúng là muốn đóng phim, chẳng qua ý nghĩ đó là vì Đế Tân, những cái khác chỉ là ngoài lề. Trông thấy cô lộ vẻ mặt khó xử, Tô Cẩn Châu cười cười không làm khó, ""Đi chơi đi.""

""Vâng."" Đát Kỷ cầm lấy ly nước một lần nữa đến ngồi cạnh Mộ Hiên Nhiên, tiếp tục cùng cậu chơi trò đua xe nhàm chán.

Sau đó Tống Quân Du liền gọi tới, Tống Quân Du chỉ nói một câu đơn giản ngắn gọn, ""Em gái cậu lên tiêu đề.""

Tô Cẩn Châu đang nghĩ Đát Kỷ lên tiêu đề cũng là điều bình thường, dù sao hiện tại cô rất được chào đón, nhưng giây tiếp theo, sắc mặt Tô Cẩn Châu liền không tốt như vậy nữa, Tống Quân Du nói tiếp, ""Ngôn luận rất tệ, lúc xem cậu nhớ phải bình tĩnh.""

Nếu đã nói như vậy, khẳng định cũng không phải chuyện gì tốt, Tô Cẩn Châu hít sâu một hơi, mở Weibo.

Anh cố gắng thật bình tĩnh, nhưng thời điểm nhìn thấy tin tức kia Tô Cẩn Châu vẫn không nhịn được mà đập điện thoại, điện thoại va đập vào tảng đá, mạnh mẽ lăn vài lần sau đó đυ.ng vào tường, hoàn toàn báo hỏng.

Ngồi ở bên cạnh anh, Mộ Trầm Giác yên lặng không nói gì, xem ra là tin tức xấu.

Đát Kỷ đang cùng đồng bọn nhỏ ngồi nói chuyện phiếm cũng khó hiểu nhìn lại, ""Anh, anh lên cơn thần kinh gì vậy?""

Tô Cẩn Châu miễn cưỡng cười cười với cô, ""Không có gì, em cứ chơi của em đi.""

Đát Kỷ cũng lười để ý anh, tiếp tục nói chuyện với Mộ Hiên Nhiên.

Mộ Trầm Giác bình tĩnh mở máy tính lên, sau đó lên Weibo, đầu đề rõ ràng là # Cái gọi là nữ thần cũng chỉ là xấu thấp lùn đáng thất vọng #, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Weibo này đã đạt được hàng triệu lượt truy cập.

Chủ post vừa nhìn là một tiểu hào*, hắn tiết lộ nguyên danh cùng với trường, lớp học của cô, tất cả đăng hết lên, thậm chí phía bên dưới còn đăng thêm hai tấm ảnh, bên trái là khuôn mặt xinh đẹp hiện tại của Đát Kỷ, mà bên phải chính là Đát Kỷ mập mạp đang ăn kem ly.

* tiểu hào (小号): nghĩa là cái kèn, mình không rõ đây là avatar hay là ngôn ngữ mạng, xin trợ giúp.

Hai hình ảnh đối lập rõ ràng, vừa nhìn liền thấy đây không phải là cùng một người.

Chủ post sau đó lại phát ra một cái Weibo.

【 Tô Ðát Kỷ nguyên danh Tô Kỷ, học ở trường A, nhưng thành tích cũng không mấy khả quan, cô ta xin nghỉ ở trường học mấy tháng sau đó trở về liền biến thành bộ dáng bên trái, ta liền cười cười không nói lời nào. 】

[ hình ảnh ][ hình ảnh ]

Bình luận phía bên dưới cũng đều rất khó coi.

Se-young: [ móc cứt mũi ] tuổi còn nhỏ đã phẫu thuật thẩm mỹ, che giấu cũng thật sâu.

Lê oa cười yếu ớt tt: người qua đường thành anti, nhưng tôi muốn anti cũng là Châu trưởng, sau khi em gái đẹp mới khoe ra đủ thứ, trước kia tại sao lại không khoe đi?

Lộ tẩm: Trước kia chỉ cho rằng Châu trưởng sở dĩ không đăng hình em gái vì muốn giấu đi, kết quả hiện tại xem ra. . . . . . [ cúi chào ]

Dwound: [doge] tưởng tượng kêu một người xấu như vậy là nữ thần liền cảm thấy ghê tởm.

Hikarii_: ha ha, cả người đều là mỡ sao?

Trương trà hiên nổ mạnh: [ nôn mửa ] không thể nhịn được nữa, giang hồ không thiếu.

???: Nhỏ như vậy đã sửa mặt cũng thật là liều mạng. [ tái kiến ]

Toàn phương vị lập thể thức bệnh xà tinh: Vậy Châu trưởng không tính xuất hiện nói cái gì đó hay sao? QAQ đừng như vậy mà, tôi còn thích em gái Đát Kỷ a! Châu trưởng của bạn.

. . . . . .

Bình luận trên Weibo liên tiếp xuất hiện fan thành anti fan, người qua đường thành anti fan, tuy rằng cũng có người nói giúp Đát Kỷ, nhưng đại đa số đều là chửi bới, dù sao đây là internet, cư dân mạng có thể trong vòng một phút đồng hồ yêu thương một người; lại càng có thể trong vòng một phút đồng hồ hủy diệt một người, cho nên mỗi lần đối mặt với các loại fan biến thành anti hay thành người qua đường, mấy người Mộ Trầm Giác bọn họ cũng chỉ cười cười cho qua.

Mộ Trầm Giác nhìn nhìn, cảm thấy sự việc xảy ra có chút không đúng, thấy đầu bên kia Tô Cẩn Châu vẫn chưa nguôi giận, anh ta ngẩng đầu đẩy đẩy cánh tay Tô Cẩn Châu, ""Anh hỏi cậu, có phải em gái hoặc là cậu đã đắc tội với người nào hay không?""

""Em đắc tội với rất nhiều người."" Tô Cẩn Châu lấy tay vò mái tóc rối loạn, ""Hơn nữa chỉ có một vài người biết Đát Kỷ là em gái của em mà thôi, còn đều là người quen, không có khả năng là bọn họ.""

Những người mà Tô Cẩn Châu qua lại thân thiết cũng không nhiều, nhưng tuyệt đối đều là thật tâm thật ý, không có khả năng sau lưng bôi đen anh.

""Vậy chính là bé ngoan đắc tội với người khác, cho nên mới cố ý tìm người bôi đen."" Bình luận trên Weibo vừa thấy liền biết đều là thuỷ quân do người khác mời đến, chẳng qua Mộ Trầm Giác nghĩ mãi cũng không ra, Đát Kỷ ngoan ngoãn như vậy, làm sao lại có người muốn bôi đen cô?

""Cậu nghĩ cách giấu tin này xuống, để bé ngoan biết sẽ không tốt."" Mộ Trầm Giác có chút sốt ruột, Đát Kỷ có thành thục hơn nữa thì vẫn là một đứa nhỏ mới hơn mười tuổi, nhưng công kích ác ý trên internet khó tránh khỏi khiến người khác không thoải mái, bọn họ đôi lúc cũng không chịu nổi, lại càng không nói đến cô.

""Em biết."" Tô Cẩn Châu gật gật đầu, sau đó đi đến kéo Đát Kỷ đứng dậy, ""Chúng ta về nhà đi.""

""Ồ."" Đát Kỷ cầm máy chơi game trực tiếp nhét vào túi, sau đó cúi đầu vểnh môi cười cười với Mộ Hiên Nhiên, ""Anh sẽ không để bụng chứ?""

""Không đâu."" Mộ Hiên Nhiên cũng cười, cậu đứng lên xoa xoa mái tóc Đát Kỷ, ""Hẹn gặp lại, em gái Đát Kỷ.""

""Được."" Vẫy vẫy tay tạm biệt, bọn họ lên xe chuẩn bị về nhà.

Dọc theo đường đi Đát Kỷ cực kỳ nhu thuận, một câu cũng không nói, chỉ cúi đầu nghịch máy chơi game. Mặc dù cô có Weibo nhưng chưa từng lên trên đó, càng đừng nói là đăng một cái gì đó. Thế này cũng tốt, lược bớt một đám người vào Weibo của cô mà chửi bới.

Tô Cẩn Châu dọc theo đường đi cũng trầm mặc, như vậy đúng là khó có được, đến ngã ba dừng đèn đỏ Đát Kỷ cất máy chơi game, nâng mắt nhìn vẻ mặt lo lắng của Tô Cẩn Châu, ""Anh có tâm sự?""

Rõ ràng như vậy? !

Tô Cẩn Châu kinh ngạc một chút, anh vội vàng lắc đầu, ""Không có việc gì.""

""Vậy vừa rồi tại sao anh lại ném điện thoại."" Ở trước mặt người ngoài Đát Kỷ cũng không thích hợp mà hỏi anh, Tô Cẩn Châu cười gượng hai tiếng, không đáp lại.

""Cho dù anh không nói, em cũng sẽ tự tìm cách để biết.""

Trực giác Tô Cẩn Châu cảm thấy không xong rồi, đều nói giấy không thể gói được lửa, tin tức giải trí buổi tối sẽ đem thông tin này công bố rộng rãi ra bên ngoài. Nhưng thật ra Tô Cẩn Châu vẫn cảm thấy có thể giấu diếm tin tức này, kết quả vạn vạn không ngờ tới anh cả ở tầng dưới mở TV, mà bên trong vừa vặn chính là ảnh chụp bôi đen Đát Kỷ.

Tô Cẩn Chi ngẩn người, bộp một tiếng liền tắt TV đi, quay đầu nhìn về phía Đát Kỷ. Trông cô thật bình tĩnh, ánh mắt rất lạnh nhạt.

Tô Cẩn Chi thầm kêu không tốt trong lòng, anh trách cứ nhìn Tô Cẩn Châu, dùng ánh mắt ý bảo tại sao lại không ngăn cản anh.

Em có thể kịp ngăn cản sao? !

Tô Cẩn Châu đỡ trán, chuẩn bị nghĩ ra một lý do an ủi em gái mình.

Kết quả Đát Kỷ rất bình tĩnh ôm má, ""Em đã thấy hết.""

""Chuyện này. . . . . ." Tô Cẩn Châu Chi vỗ vỗ bờ vai cô, ""Qua hai ngày nữa đợi anh nhanh chóng kết thúc công việc rồi chúng ta đi Châu Âu, anh trai đưa em đi chơi.""

""Có thể bật TV lên không?""

""Cái loại đồ vật này không có gì hay để xem cả."" Nụ cười của Tô Cẩn Chi đặc biệt giả, ""Anh đi nấu cơm cho em, em muốn ăn gì?""

Anh biết nấu cơm! ! Đúng là trợn mắt nói dối!

Lần đầu tiên Tô Cẩn Châu cảm thấy trình độ chuyển đề tài của anh cả thật không bằng anh.

Dù sao cũng đã thấy hết rồi, cố giấu diếm cũng không có ý nghĩa gì, vì vậy Tô Cẩn Châu không đếm xỉa gì nữa bật TV lên.

【 Em gái Châu trưởng hư hư thực thực chỉnh dung, trước sau khác biệt rất lớn khiến cư dân mạng hô to không phải cùng một người! 】

Tiêu đề này cũng quá vần điệu!

Tô Đát Kỷ cực kỳ bình tĩnh, trên mặt cô không có một chút dao dộng dư thừa, nhưng càng như vậy Tô Cẩn Châu càng cảm thấy không ổn. Lần trước Tô Kỷ cãi nhau với anh cũng là như vậy, sau cuộc cãi vã Tô Kỷ liền im lặng không nói trở về phòng, buổi chiều liền uống thuốc ngủ tự sát.

Bên trong TV càng nói càng quá đáng, Tô Cẩn Châu và Tô Cẩn Chi càng thêm nôn nóng.

Cuối cùng Đát Kỷ lấy điện thoại lên Weibo đã lâu không động đến, bình luận ở Weibo so với trên TV còn đáng sợ hơn, thậm chí có người còn cho rằng tất cả là do cô bày ra nhằm thu hút sự chú ý của người khác?

Đát Kỷ nhìn thấy liền bật cười, cô cũng không phải đứa ngốc, rõ ràng là có ai đó đứng phía sau điều khiển, chẳng qua là Đát Kỷ đã đắc tội với ai? Có thể là Lăng San, dù sao cô cũng từng khiến cô ta mất mặt. Cũng có thể là do Tô Cẩn Châu đắc tội quá nhiều người, đánh rắn phải đánh dập đầu*, muốn chèn ép thì nhắm vào điểm yếu, mà cô vừa vặn chính là điểm yếu của Tô Cẩn Châu.

*đánh rắn phải đánh dập đầu: trong chiến đấu phải đánh vào nơi hiểm yếu của đối phương.

""Bé ngoan, đừng nhìn."" Tô Cẩn Châu gấp gáp sốt ruột vô cùng.

Những lo lắng của anh trai Đát Kỷ đều hiểu hết, cô chỉ cười cười, châm biếm nói, ""Một đám kiến không thể nhấc nổi một cơn bão mà thôi.""

Chỉ biết giở ra những thủ đoạn tiểu nhân này, cô không thèm để trong mắt.

Đát Kỷ vuốt vuốt tóc, ""Anh, không phải có người tìm em đóng phim sao, em sẽ đi.""

"A? !" Tô Cẩn Châu hoàn toàn ngây ngẩn cả người, không phải nên khóc lóc chạy về phòng hoặc là khóc bổ nhào vào lòng anh hay sao? Tiến triển kiểu gì thế này?

Đát Kỷ không đáp lại, cô cũng không hề tức giận, trong lòng chỉ là có chút kích động nho nhỏ, cô đặc biệt thích cùng người khác đối nghịch, nếu bọn họ đã nói cô là vì thu hút sự chú ý, vậy cô liền làm thật tốt để bọn họ nhìn cho rõ!

Nếu người nào đó không chịu đựng được cô, cô đành cố tình thời thời khắc khắc xuất hiện trước mặt người nọ, cố tình làm người đó ngột ngạt! Ý chí chiến đầu của Đát Kỷ vốn đang ngủ say bây giờ hoàn toàn đã được đánh thức!