Chương 23

Editor: Owntown

Người đại diện bên kia của Tô Cẩn Châu hối thúc giục giã, sau khi xem xong trận bóng bọn họ liền ngồi lên máy bay về thành phố A, cũng chính thức chia tay nước Mỹ.

Thường nói phóng viên đều là những người thần thông quảng đại*, rõ ràng tin tức bọn họ về nước đã được che giấu, nhưng vẫn là bị một số nơi tin tức linh thông biết được.

*thần thông quảng đại: bản lĩnh cao cường, rộng lớn.

Ngay khi vừa xuống sân bay liền bị vây kín chặt chẽ, Tô Cẩn Châu tạm thời không muốn người khác chụp ảnh Đát Kỷ, vì vậy liền lấy áo khoác bọc cô thật kín. Bốn phía ồn ào nhốn nháo, không khí trong sân bay lại có chút nóng nực, Tô Cẩn Châu càng không có tâm trạng tốt, vì thế cau mày một bộ dáng hung thần ác sát, thoạt nhìn vô cùng khó ở.

Mộ Trầm Giác từng mang theo Mộ Hiên Nhiên tham gia vài lần phỏng vấn cùng thảm đỏ, cho nên biểu cảm của bọn họ coi như bình thản, ba người đều ăn ý bảo vệ Đát Kỷ đi về phía xe thương vụ tiếp ứng.

Để phòng ngừa bị chụp được, mấy người bọn họ cũng không có nhiều hành động, tại cổng sân bay liền nói lời tạm biệt.

Sau khi lên xe Tô Cẩn Châu mới dám gỡ áo khoác xuống, Đát Kỷ đã sớm bị bịt kín khiến hai má đỏ bừng, cô vuốt vuốt mái tóc có chút hỗn loạn, từ trong túi lấy điện thoại ra lướt mạng.

Tô Cẩn Châu từ lâu đã quen với Đát Kỷ lãnh đạm, anh lấy khăn tay ra lau lau mồ hôi trên mặt cô, ""Có nóng không?""

"Không nóng." Ðát Kỷ không nhanh không chậm đáp lại, cô đang lướt xem một số lịch sử của thế giới này cùng với một ít cuộc thi quan trọng, cô phải vì công cuộc nhảy lớp mà tính toán.

Trên thực tế, Đát Kỷ là một người dễ thích ứng trong mọi hoàn cảnh, dù sao cô cũng đã sống hơn một nghìn năm, xử sự không sợ hãi, hoà nhập với hoàn cảnh cũng là một việc hết sức dễ dàng. Đát Kỷ là một người thông minh, không những cô có thể học được cái gì đó một cách nhanh chóng, mà so với những người khác còn làm tốt hơn nhiều lần.

Hiện tại Đát Kỷ mới hoàn thiện hiểu biết về thế giới này, nước A năm 1600, bùng nổ một cuộc chiến tranh tên là ""Quy vô"", cuộc chiến đó đã làm thiêu huỷ một số lượng lớn các tài liệu và di tích, di vật lịch sử; người dân thương vong vô số kể. Sau năm 1800, để phòng ngừa chiến tranh cùng ngoại bang xâm lược, triều đình đã tuyển người tài khắp nơi, nghiên cứu phát triển vũ khí cùng với mở rộng các tiểu quốc xung quanh, bước vào thời đại hoàn toàn mới thời đại quân sự thống trị.

Mấy trăm năm sau nước A từng bước lớn mạnh, cho tới ngày hôm nay đã trở thành quốc gia có nền kinh tế lớn nhất thế giới, không chỉ có vị thế hơn hẳn cùng với mạch máu khoa học kỹ thuật, mà theo từng thời kỳ dân số cũng gia tăng. Nước A phân chia thành ba thành phố lớn, lấy ba thành phố lớn này làm điểm trung tâm, dần dần phân thành các thành phố vừa hoặc nhỏ khác, từ trên cao quan sát xuống, nước A có hình dạng trông như một hình bán nguyệt.

Nước A cứ bốn năm một lần sẽ bầu cử Tổng thống, chế độ bầu cử được quy định bởi toàn dân, Tổng thống đương nhiệm Mục Lan Tân, năm nay 54 tuổi, đã tái đắc cử bốn nhiệm kỳ liên tiếp, là nhà cầm quyền nữ thứ hai sau nữ đế Võ Tắc Thiên. Cùng với đó là sự phát triển thịnh vượng của ngành sản xuất giải trí , đãi ngộ của diễn viên cũng nhiều hơn ba lần so với các nghề nghiệp khác.

Đát Kỷ tiếp tục lướt xuống, liền nhìn thấy mấy bức ảnh tuyên truyền nội dung bộ phim cổ trang, cô chăm chú nhìn bức ảnh, ánh mắt trầm trầm, ""Anh hai, em muốn quay phim truyền hình.""

""Ha ——" Tô Cẩn Châu lập tức bất cười, anh đưa tay vò mái tóc Đát Kỷ, ""Em đừng nói giỡn, em nghĩ là quay phim truyền hình giống như chơi đồ hàng à, phim truyền hình bây giờ khâu kiểm duyệt đều rất nghiêm khắc, chưa kể đến những chi phí khác như đạo cụ, giá cao đến doạ người, huống chi để có được một kịch bản tốt cũng không dễ dàng.""

Đát Kỷ không đáp lại Tô Cẩn Châu, cô nhất định phải quay một bộ phim, nhất định phải cho thế giới biết rằng triều đại kia có tồn tại, cho dù nó là một thời đại vô cùng hoang đường, phóng túng, tối tăm hủ bại, nhưng đối với Đát Kỷ mà nói đó là thời đại tuyệt với nhất.

Đát Kỹ vĩnh viễn nhớ rõ những ngọn núi bao quanh Lộc Đài, mỹ lệ giống như tiên cảnh chốn nhân gian; cũng nhớ rõ ngày đó một thân hồng y, Đát Kỷ cô là một yêu hậu khuynh quốc khuynh thành; càng nhớ rõ . . . . .người ngày ngày bầu bạn bên cạnh cô, dịu dàng gọi tên cô, Đế Tân.

Chiếc xe nhanh chóng tiến vào sân Tô gia, Tô Cẩn Châu dẫn Đát Kỷ đi thẳng vào phòng khách liền nhìn thấy anh trai nhà bọn họ đang sứt đầu mẻ trán ngồi trên sô pha xử lý văn kiện của công ty.

Tô Cẩn Chi gần đây đúng là rất bận rộn, Khoa học kỹ thuật Húc Đằng ngoại trừ nghiên cứu và phát triển phần mềm ra cũng có mở rộng thêm lĩnh vực trò chơi 3D trực tuyến, kết quả là xảy ra vấn đề với một nhân vật thiết lập đó là cửu vĩ hồ. Bất kể là trang phục hay kỹ năng của nhân vật đều khiến cho anh cảm thấy cực kỳ không hài lòng!

""Đã về."" Tô Cẩn Chi ngẩng đầu nhìn bọn họ, thời điểm nhìn sang Đát Kỷ liền giật mình, một lúc lâu sau mới hoài nghi lên tiếng:

""A Kỷ?""

""Anh, vài ngày không gặp ngay cả em gái mình không nhận ra? !"" Tô Cẩn Châu cực kỳ bất mãn nhìn nhìn Tô Cẩn Chi, trách cứ nói, ""Anh cứ bận rộn với công việc, bây giờ đến cả người nhà cũng không nhận ra, thật sự quá đáng.""

Tô Cẩn Chi ngay lập tức sững sờ, sau đó có chút ngượng ngùng, anh đây là bị thằng em trai bất cần giáo huấn? Điều này thật đúng là mới lạ.

Lúc này Tô Cẩn Chi mới quan sát kỹ Đát Kỷ, trong ánh mắt chứa đầy nghi vấn.

Thời điểm Đát Kỷ từ núi Lũng Sơn giảm cân trở về anh cũng đã gặp qua, thành thật mà nói, em gái có thể giảm cân thành công anh cũng rất vui mừng, tuy rằng mới một tháng liền trở nên xinh đẹp như vậy nhưng anh cũng không quá bất ngờ, dù sao thì kỹ thuật hiện đại phát triển, không có gì là không có khả năng. Đồng thời nghĩ đến việc em gái mình phải chịu khổ cực mà cảm thấy đau lòng.

Sau lần gặp nhau ngày đó, Đát Kỷ phải tham gia show thực tế, còn Tô Cẩn Chi phải đi công tác bên ngoài, nói cách khác bọn họ đã rất lâu không gặp mặt. Lần này gặp lại, anh cảm thấy cô dường như đã hoàn toàn thay đổi! Em gái trước mắt so với lúc ở bệnh viện quả thật giống như hai người khác nhau, vẻ ngoài thật ra cũng không khác biệt là mấy, nhưng loại khí chất này cùng với cảm giác thật sự rất. . . . . . xa lạ.

""Em đã đưa con bé. . . . . . đi phẫu thuật thẩm mỹ?"" Tô Cẩn Chi thật cẩn thận chỉ chỉ Đát Kỷ, sau đó mở miệng hỏi.

Tô Cẩn Châu ngay lập tức nổi giận, ""Em gái em thiên sinh lệ chất còn cần đυ.ng đến phẫu thuật thẩm mỹ sao?""

Tiếp đó liền cúi đầu, ngốc nghếch cười với Đát Kỷ, ""Có đúng không, bé ngoan.""

""Đúng.""

Nhìn hai người thật thân thiết, Tô Cẩn Chi lại rất phức tạp, không những phức tạp mà đồng thời còn có chút ghen tị, anh cảm thấy. . . . . .mất đi thứ gì đó?

Dù sau trước kia hai đứa em đều quấn quít lấy anh, vừa thấy mặt liền anh trai anh trai thân thiết vô cùng, lần nào hai bên cãi nhau đều tìm đến anh trước. Dạo mấy tháng gần đây không gặp, ngược lại anh cả người không được tự nhiên, còn Tô Cẩn Châu cùng với bé ngoan thoạt nhìn lại cực kỳ thân thiết, như là có một tầng vải ngăn cách anh ở bên ngoài, loại cảm giác này khiến cho Tô Cẩn Chi cực kỳ không thoải mái.

Trông thấy sắc mặt Tô Cẩn Chi không tốt, Tô Cẩn Châu cũng hiểu được lời nói của mình vừa rồi có chút quá đáng, vì thế thật dè dặt nhìn anh một cái, ""Anh, thật xin lỗi, em không nên phẫn nộ như vậy.""

Tô Cẩn Chi nghe thấy vậy liền nở nụ cười, nhìn thấy ánh mắt của Tô Cẩn Châu, trong lòng vốn có chút không thoải mái liền biến mất, ""Không sao, Nhị đản.""

Nhị đản. . . . . .

Nhị đản. . . . . .

Nhị đản. . . . . .

Có thể đừng quá đáng như vậy không! !

Tô Cẩn Chi lại nói tiếp, "" Làm sao vậy? Không thích anh gọi nhũ danh sao? Em đừng có không vui, em nhìn anh này, anh còn chưa có nhũ danh đấy.""

Tô Cẩn Châu giận mà không dám nói gì.

Thời điểm ăn cơm tối Đát Kỷ đề cập đến vấn đề muốn vượt cấp, không những Tô Cẩn Châu sợ ngây người mà Tô Cẩn Chi cũng vậy, vì thế anh buông bát đũa, tao nhã lau khoé miệng, ""Anh cho rằng ngày đó em nói giỡn.""

""Bé ngoan đã nói với anh?"" Tô Cẩn Châu càng bất ngờ hơn.

""Ừ."" Tô Cẩn Chi thản nhiên gật đầu, đôi mắt sâu như mực chăm chú nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của Đát Kỷ, ""Anh không nghĩ là em có đủ điều kiện yêu cầu.""

""Không đúng! Tại sao em nói với anh cả mà không nói với anh!"" Tô Cẩn Châu cực kỳ uỷ khuất, bởi vì thời gian này đều là anh ở bên chăm sóc em gái, nhưng chuyện quan trọng như thế này cô lại không thương lượng với anh một chút mà lại tự tiện quyết định.

Đát Kỷ cùng Tô Cẩn Chi đều trực tiếp phớt lờ Tô Cẩn Châu, cô không chút để ý đưa miếng thịt gà vào miệng, ""Cái này còn cần điều kiện sao?""

""A Kỷ."" Tô Cẩn Chi hít một hơi thật sâu:

""Cơ cấu giáo dục hiện nay đã phát sinh thay đổi, việc xin vượt cấp sẽ phải trải qua ba lần kiểm tra đánh giá, thứ nhất chính là thành tích học tập hiện tại; thứ hai chính là xếp loại hạnh kiểm; thứ ba chính là tổng hợp lại những thành tích khác, không nói đến lần đánh giá thứ nhất và thứ ba, anh nghĩ rằng chỉ mình điều kiện đánh giá thứ hai em cũng không qua nổi.""

Trường A là một tổ chức giáo dục đại học, chất lượng học sinh sẽ trực tiếp quyết định chất lượng của trường học, mà giáo dục đại học là hình thức kết tinh cô đọng của xã hội, vì vậy những người đánh giá phải xác định học sinh vượt cấp có đầy đủ năng lực để thích ứng hoàn cảnh này hay không.

Đát Kỷ không quan tâm lắm, khẳng định nói, ""Tôi có đủ năng lực kia.""

Được rồi.

Tổ Cẩn Chi thở dài một hơi, một lần nữa cầm lấy đôi đũa, ""Tuỳ em.""

Anh không bao giờ cưỡng ép ngăn cản mong muốn của người khác, hai đứa em trong nhà đều như hai đứa trẻ mẫu giáo, đυ.ng phải tường Nam* hiểu được đau đớn mới có thể quay đầu lại, có vậy hai đứa bởi vì đau đớn mới có thể mạnh mẽ trưởng thành hơn, thất bại là điều tất yếu cần phải trải qua.

* Dựa trên một câu thành ngữ: Bất tràng nam tường bất hồi đầu (不撞南墙不回头): tường nam là tường ở phía nam, ở đây là chỉ bức tường bình phong ((gọi là ảnh bích/ chiếu bích) ) chắn trước cửa hậu viên/nhà trong của các nhà có thế lực, địa vị theo kiến trúc xưa của người TQ. ""Không đυ.ng tường nam không quay đầu"" chỉ người cố chấp, không nghe lời người khác; giống như không thấy quan tài không đổ lệ.

Nhưng lần này, Tô Cẩn Chi nhất định đã thua.

Một thời gian sau đó, Đát Kỷ rất chăm chỉ học hỏi hơn nữa để hiểu biết và hoà nhập với thế giới này. Còn Tô Cẩn Châu vì bị Đát Kỷ phớt lờ nên chính thức chiến tranh lạnh với cô. Đương nhiên tất cả là anh tự đơn phương, bởi Đát Kỷ còn không nhận ra cô và anh hai của mình chiến tranh lạnh.

Thấm thoát đến tháng 6, 《 huynh đệ tỷ muội 》 sẽ được phát sóng lần đầu vào 7h30 tối thứ bảy cuối tuần.

Chương trình 《 huynh đệ tỷ muội 》vào thời điểm nửa năm trước đã bắt đầu tiến hành tuyên truyền, đặc biệt khách mời bí ẩn cũng là một trong những điểm thu hút sự chú ý của người xem, sau này khẳng định rằng vị khách mời này chính là Châu trưởng Tô Cẩn Châu, chương trình này liền trở thành chương trình được mong đợi nhất vào tháng 6.

Mà mỗi đội huynh đệ tỷ muội tham gia đều phải đối mặt với khó khăn khác nhau cùng với các loại thử thách ngoài dự đoán, điều này càng khiến chương trình ngày càng thú vị hấp dẫn.

Trong chương trình, sự tương tác giữa Tô Cẩn Châu với em gái Đát Kỷ được cư dân mạng hô to ""Đáng yêu"", càng ngoài ý muốn chính là, thái độ kiêu ngạo của Đát Kỷ ở những giai đoạn trước không chỉ không bị chê bai mà đều bất ngờ nhận được những bình luận tốt. Vì vậy sau khi tập đầu tiên được phát sóng, mưa đạn bình luận rào rào xuất hiện, tỷ như ——

""Ngạc nhiên chưa, thời điểm Châu trưởng hung dữ gọi em gái là bé ngoan thật ngại ngùng nha.""

""Quả thật rất đáng yêu! Em gái Đát Kỷ ban đầu thật sự ngồi yên một chỗ ha ha ha, chẳng qua sau đó thật sự là mở rộng tầm mắt, chính thức trở thành fan não tàn từ nay về sau.""

""Fan não tàn +1.""

Mà ở trên Weibo tất cả các loại chủ đề sôi nổi xuất hiện. Ví dụ như #Anh vợ quốc dân# mới vừa xuất hiện mấy tiếng trước liền một đường thẳng tiến đứng đầu bảng hotsearch, và tất nhiên nội dung không phải nói về anh vợ, mà là về em gái Đát Kỷ.