Chương 19: Chuyện kiếp trước

Đời trước cô ta yêu mà không được, ủy khuất trọng sinh;

Cô ta hạ dược Thẩm Vân Tây và Vệ Thiệu, tác hợp hai người họ với nhau, chặt đứt con đường vào cung của đối phương;

Cùng An Quốc công Vệ Trí Xuân tằng tịu với nhau trước, về sau mới thành hôn.

Mỗi một chi tiết mỗi một sự kiện, mặt ngoài viết chính là Hòa Xuân Thu, kỳ thật viết chính là Tần Lan Nguyệt cô.

Đặc biệt là nhìn đến chi tiết trọng sinh, Tần Lan Nguyệt suýt nữa một hơi không thở nổi.

Trọng sinh là bí mật lớn nhất của cô ta, ngay cả mẫu thân cùng muội muội, cô đều không có nói cho họ biết, Thẩm Vân Tây là từ chỗ nào biết được?!

Hay là cô cũng có cơ duyên, cũng trọng sinh giống cô?!

Tưởng tượng đến loại khả năng này, một lòng Tần Lan Nguyệt như rơi xuống vực sâu chìm trong biển rộng.

Trong đầu cô ta không khỏi mà hiện lên dáng vẻ Thẩm thái hậu kiếp trước cao cao tại thượng ngồi trong cung, dùng ánh nhìn đầy vẻ uy nghiêm thoáng nhìn cô ta, trong ánh mắt hàm chứa không chút để ý và sự sắc bén nhìn thấu tất cả, làm người hoảng sợ.

Sau đó Thẩm Vân Tây trở thành người thắng lớn nhất trong cuộc chiến tiền triều và hậu cung, cô hô mưa gọi gió trong cơn lốc xoáy quyền lực, mặc dù cô ta không nghĩ thừa nhận, nhưng sự mài giũa nhiều năm, thủ đoạn và tâm tính của đối phương đã sớm không phải người thường có thể so được.

Thẩm Vân Tây hồi trẻ, cô ta không để ở trong mắt, nhưng nếu là Thẩm thái hậu trọng sinh trở về……

Tần Lan Nguyệt đột nhiên quay đầu.

Thẩm Vân Tây vừa viết xong một trang, ánh mặt trời chiếu rọi nửa bên mặt của cô, hai tay mở trang giấy vừa viết ra hong khô mực, nhận thấy được tầm mắt của Tần Lan Nguyệt, trùng hợp mà cùng cô đối diện với nhau.

Sau khi nhìn nhau, lông mi cô khẽ nhúc nhích, chậm rì rì mà mở miệng nói: “Biểu tỷ, khó được cô có phân đại tạo hóa, nên sống tốt những ngày hạnh phúc của mình đi, tội gì một hai phải cùng ta không qua được đâu.”

Ánh mắt cô không có bất luận lực công kích gì, giọng điệu cũng không mang theo bất luận cảm tình gì, thật giống như đang nói thời tiết hôm nay rất tốt, nhưng càng là khí độ như vậy, càng làm Tần Lan Nguyệt nhớ tới Thẩm thái hậu kiếp trước, trong lòng càng hoảng sợ.

Dưới cái nhìn chăm của Thẩm Vân Tây, cô ta khống chế không được lảo đảo lui về phía sau một bước.

Tần Lan Nguyệt bởi vì bí mật trọng sinh bị vạch trần, tự dọa mình một hồi, sợ hãi không thôi, lập tức đầu óc choáng váng, cả người nhũn, bụng cũng thấy đau đớn không thôi, không khỏi con người ôm bụng thấp giọng la đau.

Tần phu nhân không biết bị chuyện gì kí*ch thí*ch động thai khí, có dấu hiệu sinh non, ngay cả Vệ lão phu nhân cũng bị kinh động.

Vệ lão phu nhân đích thân tới thăm, nhìn một hồi, hỏi nguyên nhân ra sao, Lục Tâm lập tức vừa khóc đề đề vừa tố cáo Thẩm Vân Tây, mặt Tần Lan Nguyệt trắng bệch nằm ở trên giường cũng ậm ừ hai tiếng.

Nghe ý tứ của Chu Đại, thoại bản đã mở rộng bán trên thị trường, sớm hay muộn sẽ truyền tới tai Vệ lão phu nhân, không bằng nhân cơ hội này, lôi ra nói trước mặt lão thái thái, cô ta phải thoát khỏi chuyện này trước đã.

Ánh mắt Vệ lão phu nhân không được tốt, tuổi càng lớn càng không kiên nhẫn đọc sách gì, ra lệnh cho cô ta thuật lại câu chuyện trong thoại bản cho bà nghe.

Tần Lan Nguyệt tự nhiên bỏ bớt chi tiết trọng sinh, chỉ nói trong thoại bản, Thẩm Vân Tây bôi nhọ cô ta cùng An Quốc công chưa lập gia đình đã tằng tịu với nhau, hủy hoại thanh danh cô ta, ý đồ đáng ch·ết, “Con dâu cùng Triều Triều tuy có chút khập khiễng không hợp nhau, nhưng rốt cuộc là biểu tỷ muội, đánh gãy xương cốt còn hợp gân, con dâu không nghĩ trong lòng Triều Triều hận con dâu đến thế. Muốn trách chỉ trách con dâu trước kia còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, còn liên lụy lão gia cùng người trong phủ cũng thành đề tài câu chuyện của người khác.”

Cô ta hữu khí vô lực, dưới mắt đều hiện lên quầng thâm mệt mỏi, nói đến chỗ này, phối hợp lấy ta ấn bụng đang đau, thuận lợi mà rớt hai giọt nước mắt cá sấu, nhìn thoáng qua như một đóa hoa phù dung yếu đuối giữa trời mưa gió.

Vệ lão phu nhân xem cô ta ủy khuất đến đáng thương, lại chỉ nhíu chặt mày mà khảy khảy Phật châu trong tay, mắt nhìn thẳng cô ta, trong mắt hàm chứa suy nghĩ làm người khác không hiểu được.