Chương 3: Thay đổi
Sau bốn tiếng ngồi máy bay, Cô và Vy cũng đến nước mỹ.Cả hai bước xuống máy bay rồi đi đến cổng chờ thì đã thấy Eric là tài xế riêng của ba mẹ Vy đã đứng chờ ở đó, hai người bước lên xe rồi rời khỏi sân bay.
Đang trên đường đi thì Cô nhìn thấy nhà thờ rồi bảo Eric dừng xe, Vy thấy thế liền hỏi:
Sao vậy Ngọc?? À tớ muốn vào nhà thờ một tí.Cô trả lời.
Ừ, cậu vào đi. Vy nói
Thế là cô bước xuống xe rồi đi vào nhà thờ. Vào trong cô đi đến hàng ghế gần đó cô quỳ trước chúa jesus và chắp hai tay lại nói: Hôm nay trước sự chứng kiến của người con xin lập lời thề:
Từ nay con sẽ khác xưa, sẽ không ngốc nghếch nữa,sẽ trở nên lạnh lùng để bắt người đã chà đạp tình cảm trả lại tất cả và không bao giờ rơi lệ một lần nào nữa
Xong rồi cô liền rời khỏi nhà thờ và nói với Eric: anh đưa tôi đến tiệm làm tóc rồi đến tiệm mắt kính luôn nhé.
Mái tóc màu nâu hạt dẻ,thẳng dài của cô đã đổi thành màu tím nhạt xoăn nhẹ,đôi mắt của cô cũng biến thành màu tím đợm buồn.Ngồi khoảng nửa tiếng thì đã đến nhà ba mẹ Vy,
Vy liền kéo Cô xuống và đi vào nhà.Vy bước vào nhà liền hầm hực, Ngọc không biết tại sao Vy lại như vậy nhưng vẫn đi vào.Vào nhà thấy ba mẹ, Vy liền kêu một tiếng:
Ba! mẹ
Chào hai bác. Cô lễ phép chào.
Hai đứa ngồi xuống đi, thấy con gái mình tức giận liền hỏi: Sao vậy con gái?? Bà Nguyệt tức mẹ Vy hỏi
Ba, mẹ nghe xem có tức không. Vy dùng dằng ngồi xuống
Chuyện gì?? Ông Minh uống một ngụm trà nói
Thật ra là
TruyenHD@$$##$.Vy lấy nước rót ra ly rồi kể hết.
Vy à, sao cậu lại vậy chứ?? Cô khó chịu lên tiếng.
Tớ nói không đúng sao?? Tên khốn ấy bỏ đi cho rãnh nợ. Vy hầm hực nói
Tớ...tớ...Cô ấp úng nói
Vy nói đúng đó, loại người như vậy nên bỏ đi là vừa, ở lại đây sẽ có việc cho cháu làm. Bà Nguyệt dịu dàng bảo
Thôi cô ạ, con ngại lắm. Cô nhìn ông bà bằng ánh mắt ngượng ngùng
Chẳng lẽ gia tộc Mamorys này không có chỗ cho cậu??? hay cậu chê nhà tớ??? Vy tức giận nói
Không phải tớ...tớ...Cô ấp úng nói
Ta biết gia đình con cũng là gia đình có tiếng nhưng con hãy ở lại đây đi. Bà Nguyệt vẫn dịu dàng nói
Nhưng con...Cô vẫn ngượng
Không nhưng nhị gì hết, quyết định vậy đi. Vy khăng khăng nói
Hai đứa nghe này, từ nay chức vụ tổng giám đốc và phó tổng sẽ do hai đứa đảm nhiệm. Ông Minh giao việc
Ba à, con không muốn đi làm đâu. Vy mè nheo nói
Cứ quyết định vậy đi, hai đứa lên phòng đi. Ông vẫn cứng rắn.
Vy dùng dằng dắt Cô lên phòng. Căn phòng Vy nằm ở lầu ba của lâu đài,một căn phòng xa hoa,rộng lớn, bên trong phòng có chiếc giường lớn, cái tủ, bàn trang điểm, v...v
Đi tắm rồi ngủ hen. Vy vui vẻ nói
Ừm. Thế là cả hai lần lượt đi tắm rồi lên giường bật tivi rồi “zzzzzz” ngủ lúc nào không hay biết, nhưng trong tiềm thức của cô vẫn có một suy nghĩ đó là “nhất định phải thay đổi bản thân”