Sau khi rời khỏi công ty Hạ Bối Bối hậm hực về nhà, nghĩ thì nghĩ cô cũng đâu thiếu tiền sài chứ, chỉ là cô muốn làm để kím ra đồng tiền của riêng cô thôi. Không có việc này thì có việc khác
Cô về có ghé qua siêu thị mua rất nhiều đồ ăn, cô về nhà tự mình nấu ăn, ăn xong rồi lại đi ngủ đi, bù cho một tuần qua cô thức sớm về khuya, bây giờ nghĩ việc cô ngủ cho đã
___________________
* Sáng hôm sau
Hạ Bối Bối vẫn còn đang say giấc ngủ, cô phải ngủ thật no, sau đó lại tính chuyện đi chơi tiếp
Tại Âu Thị
Âu Thiên Lãnh bước vào phòng thì thấy thiếu cái gì đó, nhìn qua góc bàn làm việc đã thiếu bóng dáng của cô, lòng hắn dâng lên nổi mất mát, hắn đã quen với việc ngày nào cũng nhìn thấy cô rồi
" A Cố lên đây gặp tôi "
Vài phút sau thì A Cố xuất hiện từ lúc có Hạ Bối Bối thì hắn rất ít khi lên đây, đột nhiên hôm nay chủ tịch gọi hắn đến, làm hắn lo sợ không thôi
" Chủ tịch có việc gì không ạ "
" Cậu mau gọi điện bảo Hạ Bối Bối đi làm cho tôi, gọi ngay tại đây bật loa lên "
" Chủ tịch sao ngài không tự mình gọi đi ạ "
" Ngay cả cậu cũng cãi lời tôi "
" Dạ dạ không dám "
" Nhanh lên " hắn lớn tiếng nói làm A Cố giật mình xuýt nữa rơi cả điện thoại
Bên này, Hạ Bối Bối đang ngủ thì nghe tiếng chuông điện thoại reo lên
* reng.... reng.... reng * cô lấy tay mò mò kím điện thoại sau đó bất máy nhưng mắt vẫn nhắm nha
" Alo "
" Bối Bối, anh A Cố đây "
" Có việc gì không anh "
" Hôm nay em không đi làm à "
" Em đã nghĩ việc rồi "
" Chủ tịch mới nói anh kêu em đi làm đấy, em nhanh vào công ty đi "
" Hớ... em sẽ không đi làm lại đâu, anh nói với hắn ta là em không đi, vậy nhé em ngủ đây " nói dứt lời cô tắt máy ngay sau đó cô để chế độ máy bay và ngủ tiếp
Khi Hạ Bối Bối tắt máy ngang thì A Cố nhìn Âu Thiên Lãnh nuốt nước bọt, nhìn khuôn mặt hắn bây giờ rất sợ
" Ra ngoài đi "
" Vâng chủ tịch " A Cố nhanh chân bước ra
Âu Thiên Lãnh khuôn mặt bực tức hắn không ngờ cô lại thù dai vậy chứ, đã điện thoại kêu rồi mà vẫn không đi làm, hắn cứ mặc kệ cô
Một lúc sau hắn đang làm việc nhưng không tài nào tập trung được, hắn nhớ cô rồi, hắn nhớ cô ngồi vui vẻ ăn socola, hắn nhớ nụ cười của cô, hắn phải làm sao đây
Còn Hạ Bối Bối sau khi ngủ thức xong rồi làm đồ ăn sáng, ăn xong rồi cô thay đồ để đi chơi, cô đi rất vui vẻ quên luôn cả chuyện bực tức ngày hôm qua.
Cô đi chơi về là đã chập tối nên cô về thẳng chung cư luôn, về đến nhà cô vào phòng tắm, xong rồi cô nấu ăn, ăn xong thì cô ngồi xem phim một chút
Cũng khoảng 8h tối cô thấy mình buồn ngủ nên tắt tivi rồi nhanh chóng bước lên giường ngủ. Một ngày của cô trôi qua rất êm đẹp
Còn Âu Thiên Lãnh thì không hắn mang khuôn mặt muốn gϊếŧ người đến phòng hợp cổ đông, làm cho mọi người phải khϊếp sợ không ai dám nói câu nào
Tại bar Color
Âu Thiên Lãnh ngồi tại phòng vip trên tay xoay xoay ly rượu khuôn mặt vẫn lạnh lùng nhưng có vài phần đáng sợ hơn bình thường
" Này Thiên Lãnh ai chọc giận cậu à " Lục Gia Vinh bạn thân của Âu Thiên Lãnh hỏi, chơi thân từ nhỏ hắn nhìn thôi cũng đã biết rồi không cần nói
" Ai có thể chọc giận Âu tổng được chứ, nói đi tôi xử giúp cậu " Hàn Thiên lại nói tiếp thêm một câu nữa
Mặc kệ những lời đám bạn thân của hắn nói, Âu Thiên Lãnh vẫn tiếp tục uống
" Này Gia Vinh Cậu điều tra giúp tôi người tên Hạ Bối Bối đang ở đâu? " hắn nhìn Lục Gia Vinh nói
" Hôm nay cậu có hứng thú điều tra gái à, thuộc hạ cậu đâu sao không kêu mà kêu tôi " Lục Gia Vinh không quên châm chọc hắn
" Tôi kêu cậu điều tra thì cứ làm vậy đi " nói xong hắn bước ra ngoài bỏ lại hai người đang ngơ ngác nhìn hắn
Âu Thiên Lãnh lên xe kêu tài xế đưa về Âu Viên biệt thự của hắn. Trong xe hắn nhì về xa xăm, hắn thấy bản thân mình thật đáng trách, nếu như hắn cố kiềm chế cơn giận mình lại thì đâu xảy ra chuyện gì, thì cô cũng đâu phải rời đi như thế
________________
Cứ thế 3 ngày trôi qua, Âu Thiên Lãnh đã biết địa chỉ nhà cô từ hôm mà hắn nhờ Gia Vinh điều tra vài phút sau đã có, nhưng hắn vẫn chưa đến, hắn muốn xem cô có hối hận mà đi làm lại không
Nhưng hắn đã chờ 3 ngày rồi vẫn không thấy cô, điện thoại thì cứ không liên lạc được, hắn quyết định tối nay đến nhà tìm cô
Tối đến Hạ Bối Bối ở nhà đang xem tivi đột nhiên có gõ cửa * cốc.....cốc..... cốc* cô thầm nghĩ " ở đây cô đâu quen biết ai đâu, lỡ có tên biếи ŧɦái nào thì sao, không được cô sẽ không mở cửa "
Âu Thiên Lãnh ở ngoài đợi mãi vẫn không ai mở, lòng lại nổi giận nhưng phải cố kìm nén tiếp túc gõ cửa * cốc... cốc... cốc *
Cô nghe tiếng gõ cửa nữa thì đột nhiên lại lo sợ, Hạ Bối Bối từ từ đi đến cửa lên tiếng hỏi
" Ai vậy? "
" Là tôi "
Sao cô nghe giọng nói này quen quen, chẳng lẻ là tên khó ưa đó, hắn sao lại biết nhà cô mà đến, hắn đến đây lại muốn cải tay đôi với cô sao.