Chương 8: Hứng Thú

Khi đuổi bọn đàn ông kia ra khỏi phòng, Tần Lâm Hạo ung dung ngồi xuống giường ngoắc tay ra lệnh cho Lam Tuệ Mỹ:

“Đến đây xoa bóp cho tôi!”

Lam Tuệ Mỹ nhìn thân hình người đàn ông lồ lộ bờ ngực trần, nuốt nước bọt một cái rồi lại gần, trong lòng lo sợ mím môi nhìn anh.

“Anh muốn xoa bóp ở đâu?”

Tần Lâm Hạo ung dung nằm dài trên giường, nhắm mắt, mở miệng nói ra một từ:

“Chân!”

Lam Tuệ Mỹ đặt hai tay lên bắp chân của anh mà xoa bóp, không khắc chế được run rẩy vài cái, sau cùng định thần lại tiếp tục công việc. Di chuyển từ bắp chân cho đến đùi người đàn ông khiến Tần Lâm Hạo rất thoải mái.

Bỗng dưng cô nghĩ đến chuyện gì đó, nhìn Tần Lâm Hạo lên tiếng:

“Anh có thể đưa một ít tiền chi phí sinh hoạt hàng ngày cho tôi không? Tiền nợ cửa hàng thực phẩm tôi còn chưa trả, lúc trưa bị người ta gọi đến đòi tiền, thật sự không biết lấy đâu ra mà trả.”

Thoáng chốc nghe thấy Tần Lâm Hạo nói:

“Thẻ ở trong ngăn tủ, cô lấy một cái mà chi, muốn mua gì cho bản thân cũng được.”

“Thật sao?”

Lam Tuệ Mỹ kinh ngạc tròn mắt. Sao hôm nay “cục băng” này tốt tính với cô như thế? Chẳng biết là phúc hay họa đây. Nghe thấy âm giọng kinh ngạc của cô, Tần Lâm Hạo mở mắt nhìn Lam Tuệ Mỹ cau mày.

“Có gì bất ổn?”

Cô liền lắc đầu liên tục, đáp lời:

“Không có không có!”

Lam Tuệ Mỹ tiếp tục công việc bóp chân cho Tần Lâm Hạo. Dưới ánh sáng của đèn treo tường chiếu vào cơ thể người đàn ông, từng múi bụng cùng cơ ngực chói sáng khiến Lam Tuệ Mỹ không muốn nhìn dư quan cũng không kìm được mà để ý đến, thẹn thùng đỏ mặt.

Bỗng dưng anh xoay người nằm úp xuống giường bảo cô xoa bóp cho mình ở lưng. Tấm lưng người đàn ông khá rất lớn, nhìn là biết anh rất mạnh mẽ, Lam Tuệ Mỹ cũng có phần sợ anh hơn một chút.

Xoa bóp cho đến khi đêm đã khuya, tay cô mỏi mệt không còn sức để bóp lấy, chẳng biết người đàn ông kia đã thỏa mãn chưa hay đang chìm vào giấc ngủ từ lâu. Lam Tuệ Mỹ cất tiếng gọi.

“Tần Lâm Hạo!”

Cô gọi tên anh tầm ba lần, không nghe anh lên tiếng cúi người nhìn người đàn ông nhắm chặt mắt mới xác định anh đã ngủ rồi.

Khi anh ngủ như trút bỏ vẻ bá đạo ngày thường đi, gần gũi hơn được một chút. Lam Tuệ Mỹ tốt tính kéo chăn phủ lên người Tần Lâm Hạo che đi bờ ngực trần kia rồi xuống giường xỏ dép đi về phòng mình.

Hôm sau vẫn như cũ, bốn người đàn ông dậy sớm chuẩn bị đi làm. Rút kinh nghiệm từ hôm qua, hôm nay Lam Tuệ Mỹ đặt báo thức dậy từ năm giờ rưỡi sáng nấu ăn. Được Lam Tuệ Mỹ bồi dưỡng no nê, bốn người đàn ông rất hứng khởi đi làm.

Lam Tuệ Mỹ lên phòng của Tần Lâm Hạo để lấy thẻ thanh toán tiền nợ của ngân hàng thực phẩm, không ngờ vừa mở ra đã khiến cô khϊếp vía che miệng. Đập vào mắt cô là biết bao nhiêu thẻ ngân hàng bao gồm cả hai chiếc thẻ đen trong truyền thuyết. Tần Lâm Hạo để nhiều tiền ở nhà như vậy không sợ cô lấy hết rồi ra nước ngoài bỏ trốn sao? Cũng may cô là một công dân tốt, nếu không là người khác xem cả đống thẻ này của anh có bị biến mất không.

Với lấy một chiếc thẻ, Lam Tuệ Mỹ đi ra ngoài biệt thự, đến cửa hàng thực phẩm thanh toán tiền nợ, sẵn tiện mua mấy món đồ. Lam Tuệ Mỹ rất thích ăn vặt, thấy một gian hàng bim bim đủ loại thì tròn mặt, lựa đầy cả một xe đẩy, không nghĩ đến cô đang ăn sài trên đồng tiền của Tần Lâm Hạo. Lựa bim bim xong, Lam Tuệ Mỹ qua quầy mì, cô cũng rất thích ăn mì, lựa vô số loại. Đã lâu không đi siêu thị, mua đồ ăn còn khiến Lam Tuệ Mỹ thích thú hơn cả đi mua sắm ở cửa hàng. Đợi cô càng quét xong đã là ba tiếng đồng hồ sau.

Ting ting!

Tần Lâm Hạo đang vật lộn với đống tài liệu dày cộm trên bàn, đột nhiên điện thoại reo lên, anh đưa tay vào túi áo lấy nó ra nhìn xem là tin nhắn của ai, thấy được một khoản trừ lớn từ cửa hàng thực phẩm. Không cần nghĩ cũng biết người phụ nữ ở nhà đã tiêu xài phung phí tiền của anh thế nào, lại còn mua nhiều bim bim như thế? Tần Lâm Hạo không có một chút khó chịu, bắt đầu khởi động máy vi tính muốn xem camera ở nhà. Thấy Lam Tuệ Mỹ từ bên ngoài về, trên tay toàn là túi lớn túi nhỏ, đanh thay dép vào trong nhà. Vẻ mặt cô khá hứng khởi, còn nhảy chân sáo hát vài câu vu vơ y hệt một đứa trẻ con hướng thẳng vào phòng bếp.

Tần Lâm Hạo vẫn không dời mắt khỏi màn hình, kiên nhẫn chờ đợi hai phút sau người phụ nữ rời khỏi nhà bếp, ôm vô số bim bim để dài trên bàn, vắt chéo chân ngồi trên sô pha bật điều khiển ti vi, xé gói bim bim ăn nhồm nhoàm, chẳng biết cô xem gì mà cười cợt hết sức thích thú.

Nhếch môi nhìn người phụ nữ đang hưởng thụ trong màn hình, Tần Lâm Hạo thoát tab tiếp tục làm công việc của mình.

#Các bạn ơi, có phải các bạn cảm thấy tiến triển của truyện hơi chậm không? Vì bộ này là truyện sủng nên không có mấy tình tiết đau tim nhiều nhé, nhưng đừng nản, mấy chương sau đảm bản với các bạn chuyển biến sẽ thú vị và kịch tính hơn đây. Mong các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ mình nhé!❤️