Chương 1: Bạn thân

/Tôi là con một trong gia đình....khỏi phải nói. Tôi được ba mẹ cưng chiều từ nhỏ, nhưng chính vì thế mà ba mẹ quản lí thời gian đi học và đi chơi rất chặt chẽ.....Nhưng thời gian sinh viên các bạn biết đó, học hành, ăn uống biết bao nhiêu trò và tôi cũng thế..Nhưng mỗi lần muốn đi chơi đâu đó hay cùng bạn bè tụ họp không về đúng giờ thì lại cầu cứu thằng bạn thân của tôi....

Thằng Tuấn...hai đứa biết nhau từ nhỏ, luôn qua lại nhà tôi chơi. Vì mẹ nó và mẹ tôi là bạn thân với nhau từ lúc nhỏ, vậy nên ông bà hai bên lúc nào cũng gán ghép mong muốn sau này tụi nhỏ đến với nhau thế thì còn gì bằng. Tôi luôn lầm bầm trong miệng: "Nhảm nhí.....ai thèm nó, người thì cao to lại còn đen thui", còn có hôi hay không thì tôi không biết :))) Nhưng cuộc đời cứ trớ trêu đã thế chúng tôi lại học chung trường với nhau...nhưng khác ngành.

Tuấn học Công nghệ thông tin, còn tôi học Thiết kế thời trang. Mỗi lần cần đi chơi về muộn thì phải gọi điện thoại cầu xin nó nói nhà tôi là chúng tôi đi chơi chung thì ba mẹ tôi mới đồng ý và sẽ không bị chữi.

Ba mẹ tôi thừa biết tôi đã có người yêu rồi....không cấm cản nhưng cũng không ủng hộ. Người tôi yêu đang đi du học Anh 28 tuổi và tôi 22 tuổi. Hai đứa yêu xa...mỗi ngày tôi luôn cầm khư khư cái điện thoại chúng tôi nhắn tin, gọi cho nhau, ai yêu thì sẽ hiểu cảm giác này đúng không? Cảm giác nhiều lúc đi ngoài đường nhìn người ta có đôi có cặp mà chỉ ước rằng chỉ cần anh ấy ở đây lúc này thì mọi nỗi ưu phiền sẽ tan biến mất....Nhớ lắm có biết không người ơi :)))

Hôm nay lên trường...tâm trạng cứ suy nghĩ không tập trung đang trong lớp thì tôi có tin nhắn anh người yêu..

-Em đang làm gì? Có nhớ anh không?

-Em đang trong lớp, nhớ lắm biết không! Khi nào anh về với em đây?

-Sắp rồi. Anh nhớ em!!

Đôi khi những dòng tin nhắn ngắn ngủi nhưng bao cảm xúc đã nói lên...đôi khi chỉ cần đọc một câu tin nhắn đó, đọc đi đọc lại rồi cứ mỉm cười như một con điên vậy...."Anh nhớ em" tôi tủm tỉm cười thì con bạn xát bên làm tôi giật mình.

-Con điên cười gì vậy?

-Hỏi làm gì?

-Anh yêu nhắn tin hả?

-Biết còn hỏi?

Thời gian cứ thế trôi qua..anh người yêu đã hẹn ngày bay về Việt Nam. Tôi háo hức, trông mong, chờ đợi ngày này. Ngày ngày, cứ đến 10h tối trước khi đi ngủ là khoanh tròn trên tấm lịch bàn đếm từng ngày.

Rồi ngày ấy cũng đến 20-5-2014..ngày tôi nhớ nhất trong cuộc đời. Hôm nay tôi xúng xính váy thật xinh, một năm rồi chúng tôi mới gặp lại nhau. Cứ nghĩ đến lúc nhìn thấy mặt anh, tôi như muốn nghẹt thở, chỉ muốn ôm chặt trong nỗi nhớ mà thôi.

Dòng người chầm chậm đi ra cửa chính, thấp thoáng đâu đó tôi thấy bóng dáng của anh...Chàng trai của tôi chỉ cần nhìn thoáng qua, anh có thay đổi đến mức nào đi nữa, tôi vẫn nhận ra...chắc chắn là vậy.

Chúng tôi ôm thật chặt, anh hôn vào tóc tôi..

-Anh nhớ em, em vẫn xinh đẹp như ngày nào, một năm rồi Linh ơi!!

--------------Gặp nhau được bao lâu---------------------