Chương 21: Thẳng thắn (Hoàn)

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Từ lần trước mạo hiểm yêu đương vụиɠ ŧяộʍ play, Thiều Viễn lá gan lớn hơn nhiều, hắn phát hiện mẹ không chỉ thích chết Tiểu Niệm Vân, còn thường thường vuốt đầu Tiểu Niệm Vân nói “Nếu là ta cũng có nhi tử như vậy thì tốt rồi, đáng yêu a”.

Hơn nữa lão bà mình, vì cái gì hôn còn phải lén lút!

Xét thấy biểu hiện của mẹ, hắn tính toán thẳng thắn. Nhưng hiện tại sao, hôn hôn lão bà đáng yêu mới là chính sự.

“Ân… Ngô… Ngô…”

“Ba!”

Thiều Viễn đè Kết Niệm Vân trên tường, một tay đỡ gáy cậu, một tay từ vạt áo vói vào vuốt ve eo Kết Niệm Vân. Dùng răng khẽ cắn môi dưới Kết Niệm Vân non mềm, thường thường mυ"ŧ một chút, sau đó đầu lưỡi vói vào liếʍ liếʍ hàm trên, lại vòng quanh trêu đùa đầu lưỡi nhỏ Kết Niệm Vân. Hôn Kết Niệm Vân nuốt không kịp nước bọt theo khóe miệng chảy ra, Thiều Viễn há miệng bao Kết Niệm Vân, đầu lưỡi quấy loạn khoang miệng Kết Niệm Vân non mềm, hút nước bọt cậu.

“Ân… Ô… Hừ… Ô…”

Kết Niệm Vân phát ra rêи ɾỉ, Thiều Viễn một chân đặt ở giữa hai chân cậu, đùi đỉnh hoa huyệt trước sau di động, âm thần bị ma sát mở ra. Tiểu âm đế đô đô cách mấy tầng vải dệt bị đè ép đỉnh lộng, chọc đến hoa phùng phun ra lãng thủy. Khi môi hai người tách ra, Kết Niệm Vân vẫn luôn bị quấn lấy đầu lưỡi nhỏ không phản ứng lại đại đầu lưỡi Thiều Viễn rời đi, ngốc lăng lăng đi theo đại đầu lưỡi, hiện ra sợi chỉ bạc. Kết Niệm Vân mắt tròn ướŧ áŧ còn đáng thương hề hề nhìn Thiều Viễn.

“Tiểu bảo bối…”

“Tiểu Viễn a đèn phòng bếp ——”

Lý Hạnh đẩy cửa, muốn nói bị cảnh tượng trước mắt nghẹn lại cổ họng. Chỉ thấy Tiểu Niệm Vân trắng trắng nộn nộn ngửa đầu, một bàn tay đặt trên vai Thiều Viễn, một bàn tay ôm cánh tay Thiều Viễn. Mắt tròn ướŧ áŧ nửa khép, môi thủy nhuận sưng đỏ khẽ nhếch, đầu lưỡi nhút nhát sợ sệt duỗi ra. Thiều Viễn bá đạo cả người đè Kết Niệm Vân, đem cậu giam ở giữa hắn cùng vách tường.

Lý Hạnh trừng lớn mắt, khi rời khỏi phòng còn thuận tay đóng cửa cho bọn, xoay người, vẻ mặt hưng phấn lại rối rắm. Hài tử còn nhỏ ba ba đã qua đời, nàng ôm Thiều Chí mười sáu tuổi cùng Thiều Viễn mười hai tuổi, một bên tiếp nhận quản lý công ty, một bên giáo dục hài tử, áp lực thân thể cùng tinh thần đều rất lớn. Ngẫu nhiên bị đồng học cao trung kéo vào một diễn đàn kỳ quái. Năng lực tiếp thu của Lý Hạnh ít nhiều cũng cường, mở ra thế giới mới, dựa vào truyện tranh cùng nói chuyện phiếm giải toả được rất nhiều.

Từ đó tới nay cũng chỉ là não bổ nhi tử cùng đồng học, sự tình thật sự xảy ra nhưng có điểm không biết làm sao, lại kích động lại lo lắng. Tiểu Niệm ngốc lăng lăng, liền sợ nhi tử mình cưỡng bách người ta, lừa gạt ở bên nhau.

Lý Hạnh ngồi ở phòng khách lật vài tờ giấy, liền nghe thấy truyền đến tiếng bước chân, là Thiều Viễn mang theo Kết Niệm Vân xuống.

“Mẹ.”

Thiều Viễn khẩn trương, lòng bàn tay ướt mồ hôi, “Ta kỳ thật, cùng Tiểu Niệm Vân đang nói luyến ái.”

“Mẹ liền hỏi ngươi một vấn đề,” Lý Hạnh khép lại sách, “Có phải ngươi cưỡng bách tiểu Niệm hay không?”

“Không phải, ta ——!”

Vừa định phủ định Thiều Viễn đột nhiên nhớ tới, ngay từ đầu xác thật là chính mình cưỡng bách Tiểu Niệm Vân, khí thế đi hơn phân nửa, muốn phủ nhận lại nói không nên lời.

Chính mình còn có thể không biết đức hạnh của nhi tử? Lý Hạnh vừa nhìn liền biết có vấn đề, mày nhăn lại liền muốn mắng, Kết Niệm Vân lúc này từ sau lưng Thiều Viễn ló đầu ra, giọng nói tinh tế:

“Không phải, ngô… Ta cũng thích Thiều Viễn.”

Dứt lời, gương mặt một mảnh phấn hồng.

“Ai nha, ta sợ nhất chính là tiểu Niệm có nguyện ý hay không. Ngươi người này ta còn không rõ ràng lắm? Từ nhỏ ăn qua cái gì mệt?”

Lý Hạnh lôi kéo tay hai người tay, làm bọn họ ngồi xuống, “Nếu các ngươi là yêu thích nhai, ta thế nào sẽ không đồng ý? Ta liền sợ các ngươi hiện tại chỉ là nhất thời tò mò, tuổi trẻ xúc động, chỉ hy vọng các ngươi nhớ kỹ đối lẫn nhau hứa hẹn, tương lai mỗi một ngày đều chống đỡ lẫn nhau, không cần dễ dàng nói tách ra.”

Thiều Viễn cũng nghĩ tới, nếu mẹ không đồng ý, hắn phải đối mặt cục diện như vậy thế nào. Hai phương hắn đều không muốn làm bọn họ khổ sở, thương tâm, may mắn… May mắn…

“Mẹ, ta biết. Vậy ngươi xem lúc nào cho ta cùng Tiểu Niệm Vân kết hôn?”

“???!!!”

Hoàn