Chương 16: Giao dịch

Đây là một căn phòng tạm gọi là tồi tàn, một chiếc giường gỗ nhỏ dành cho một người, một chiếc bàn ngăn kéo cũ kỹ, bên cạnh giường còn có một chiếc ghế bành không vững lắm, ba thứ này là đồ đạc duy nhất có thể nhìn thấy trong căn phòng này, cách xa cửa có một cửa nhà vệ sinh khép hờ, từ đó mơ hồ có thể nhìn thấy bồn tiểu và vòi hoa sen.

Cô ước tính thời gian, đây hẳn là chiều tối ngày hôm sau, Tang Y vẫn nhớ cuộc điện thoại ngày hôm qua, kẻ bắt cóc nói rằng giao dịch sẽ được thực hiện vào ngày mai.

Ngày mai?

Những người đó sẽ để cô đi sau khi nhận được tiền? Còn Tang Chí Quốc, ông có thực sự sẵn sàng bỏ ra mười vạn để chuộc cô không?

Trong lòng Tang Y hiện lên một tia hy vọng, nhưng cô không khỏi suy nghĩ tiêu cực, có lẽ sẽ không có người tới cứu cô, Từ Diễm sắp sinh, nếu không có cô, bọn họ sẽ danh chính ngôn thuận trở thành một gia đình.

Một khi những suy nghĩ như vậy lướt qua tâm trí cô, cô sẽ càng ngày càng xuất hiện nhiều sự tuyệt vọng và thê lương không thể giải thích được. Chóp mũi của cô đau xót, Tang Y mím môi cắn chặt răng, cô từ từ cuộn người lại, tìm kiếm một tư thế tự bảo vệ mình an toàn, chỉ là lơ đãng vô tình liên luỵ đến vết thương trên vai.

Trong căn phòng tối om này, mùi máu dần tràn ngập. Đau đớn đến thấu xương, cố ý quăng quật, vết thương đang lành lại bị cô xé toạc, máu tươi thấm đẫm băng gạc trắng, rất đau, nhưng Tang Y dường như đang tận hưởng loại đau đớn này, ít nhất, nỗi đau này nó có thể phần nào gột rửa nỗi tủi thân chợt trào dâng trong lòng cô.

Có tiếng mở khóa, sau đó là tiếng mở cửa và một luồng ánh sáng ấm áp chiếu vào. Chỉ sau vài giây, ánh sáng lại biến mất và cánh cửa được đóng lại.

Tang Y kinh ngạc vội vàng nhắm mắt lại, hô hấp dần dần chậm lại một chút.

Tiếng bước chân quen thuộc càng ngày càng gần, bàn tay đang nắm chặt dưới chăn cũng càng ngày càng chặt, tim cô đập loạn xạ, tiếng bước chân cũng dừng lại trước giường.

Người đàn ông chạm vào trán cô trước, với bàn tay khô ráo và hơi mát lạnh, mí mắt Tang Y bất giác giật giật, may mà trong phòng không bật đèn nên không ai phát hiện ra sự khác lạ của cô, còn người đàn ông kia dường như chỉ để nhìn xác định xem cô đã hạ sốt chưa, vài lần đi xuống, nhưng cuối cùng... đầu ngón tay thô ráp vô tình đọng lại trên môi cô.