Chương 4: Phá Thân (2)

Có phải tiểu tao bức vừa trống rỗng lại vừa ngứa, muốn côn ŧᏂịŧ lớn nhanh chóng đâm vào?”

Cố Vân Trạch chầm chậm dẫn dắt, sau đó ngón tay quệt một ít da^m thủy, dịu dàng thăm dò hướng vào tiểu huyệt mà cắm.

“Không biết! chính là khó chịu ~ ~” Đường Ny Ny cau mày, khuôn mặt đỏ hồng đã sớm hiện lên nét cầu dục.

Cố Vân Trạch cảm thấy cũng đến lúc rồi, liền đút ngón tay tiến vào, huyệt nộn chưa từng được khai bao qua, cho dù là một ngón tay thon dài nhét vào cũng không dung nạp được.

Đường Ny Ny ngay tức khắc nắm đầu Cố Vân Trạch, la khóc nói: “ Ưm ~ ~ đau quá! Mau lấy ra ~ ~ ~”

“ Anh cũng rất đau, Ny Ny mau nới lỏng tay!” Cố Vân Trạch vội rút tay ra.

Anh cảm thấy anh so với Ny Ny còn đau hơn, mái tóc bị kéo tới suýt giật cả da đầu.

“Hay là thôi đi, đút ngón tay vào đã đau như vậy rồi, trừ khi của anh là nấm kim châm nếu không chắc chắn chịu không nổi!” Đường Ny Ny ngồi dậy, mắt ngấn lệ khẩn cầu Cố Vân Trạch.

Nếu là mọi khi Cố Vân Trạch nhất định đã mềm lòng rồi, nhưng cơ hội ngàn năm có một như vậy, nếu bỏ lỡ, kiếp sau cũng chưa chắc đã có vận may này, hơn nữa cô còn nói của anh là nấm kim châm, nếu anh không đâm chọc thủng cô, cho cô nếm thử sự lợi hại của cự vật, cô lại nghĩ rằng anh chẳng có vốn liếng gì ngoài tiền bạc!

“ Không sao, chúng ta từ từ làm, đợi một chút là dễ chịu ngay, bị anh chọc còn hơn là bị đối tượng xem mắt của em chọc chứ!” Cố Vân Trạch dụ dỗ Đường Ny Ny nằm trở lại.

Ở dưới không được, thì công ở trên, Cố Vân Trạch vén váy của Đường Ny Ny lên tận ngực, hai đồi vu” lớn chỉ chực chờ trào ra ngoài khuôn áσ ɭóŧ, trông như này thế nào cũng phải cỡ cup D, trước kia anh cũng biết dáng người cô đẹp, nhưng lần đầu tiền trút bỏ y phục, vẫn không khỏi thèm thuồng.



Anh gấp không thể đợi gỡ bỏ áσ ɭóŧ sang một bên, đập vào mắt là cặp vu” tuyết nhô cao chót vót, ngực cô đỉnh cao lại lớn, hai hạt nhũ hoa nhỏ đo đỏ được bao trùm bởi quầng vυ" phấn hồng, trông thập phần ngon mắt

Cố Vân Trạch giờ đây đã mất đi lý trí, vốn muốn vuốt ve một vòng rồi mới liếʍ, giờ phút này đã bắt đầu nhỏ dãi, nuốt nước miếng xong, lập tức nhỏm dậy đè lên người Đường Ny Ny, ôm trọm cặp vu” lớn, liếʍ láp nhũ hoa vài cái, lại dùng đầu lưỡi vẽ ra hình dáng của quầng nhũ.

Sau mấy lần bị vờn liếʍ, đầu nhũ tinh xảo của Ny Ny bắt đầu nở rộ như nụ hoa anh đào, Cố Vân Trạch gấp gáp ngậm lấy nụ hoa trong miệng bắt đầu liếʍ hút, vυ"” còn lại cũng không bị lạnh nhạt, ngón tay nhẹ nhàng chà xát.

Lần đầu tiên Đường Ny Ny bị người khác đè ra mυ"ŧ ngực, vừa sợ lại vừa tê dại như có dòng điện chạy qua người, cô bây giờ không biết nên đẩy Cố Vân Trạch ra xa hay giữ chặt anh thêm chút nữa, chỉ có thể rầm rì phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Hút no nhũ hoa, Cố Vân Trạch lại liếʍ mυ"ŧ từng bầu ngực một, mãi đến khi vu” lớn đều bị liếʍ ướt đẫm, ở trên cũng bị anh mυ"ŧ thành dấu yêu đỏ ửng mới hài lòng mà rời xa vu” thơm.

Trút hết y phục cho Đường Ny Ny, hiện tại Cố Vân Trạch vẫn còn mặc chiếc qυầи ɭóŧ tam giác, mà Đường Ny Ny đã bị lột cho sạch sẽ, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị đè dưới thân Cố Vân Trạch.

Nói không sợ là giả, nhưng đáy lòng Ny Ny trào lên phần nhiều cảm giác phấn khích, khi nãy lúc bị Cố Vân Trạch liếʍ mυ"ŧ, hạ thân cũng tiết ra không ít da^m thủy, giờ đây chỗ đó cảm thấy ngứa ngáy, Đường Ny Ny chỉ đành không ngừng cọ xát hai chân, giảm bớt cảm giác bất thường ở nơi mẫn cảm.

“Thế nào? Ngứa rồi?” đáy mắt Cố Vân Trạch hiện lên tia vui sướиɠ.

“Ưʍ.” Đường Ny Ny đỏ mặt, nhè nhẹ gật đầu.

Nghe thấy lời này, Cố Vân Trạch lập tức bật dậy, vứt bỏ qυầи ɭóŧ trên người, cự vật thô to ngay tức khắc nẩy lên, chưa từng tận mắt nhìn thấy côn ŧᏂịŧ hàng thật như Ny Ny, nhanh chóng bị thứ đồ cực đại dọa đến tái mét.