Chương 3: Phá Thân (1)

Cố Vân Trạch gấp gáp khẩn trương rũ bỏ sạch sẽ y phục trên người, chỉ còn độc một chiếc quần tam giác, còn chưa cởi vì sợ cự vật to lớn của mình dọa đến Ny Ny, lại khiến cô gõ trống rút lui.

Cậu tập luyện từ sớm, cơ thể cường tráng, cơ bụng 8 múi, cơ tay, cần cơ gì trên người cậu đều có, eo hữu lực, đâm vào như máy đóng cọc vừa có lực lại vừa có tốc độ, đến cả những cô nàng kinh nghiệm ra trận lâu năm cũng bị cậu thao khóc đến kêu trời gọi đất, chết đi sống lại.

Cậu buộc phải cật lực nhấn giữ sự hưng phấn xuống, muốn từ từ từng bước làm, chỉ sợ Ny Ny bị phá quá nhanh chóng, sẽ khiến cô chịu đau.

Đem cốc nước lạnh trên tay Ny Ny đặt xuống bàn xong, cậu điều chỉnh góc độ chiếc ghế Ny Ny đang ngồi để cô nằm thẳng ra.

Ngay cả khi cậu nỗ lực kéo chậm tốc độ, Ny Ny vẫn bị ánh mắt như sói đói của cậu làm cho hoảng sợ.

“Hay là…hôm khác đi.”

Ny Ny do dự nuốt nước bọt nói, nói rồi định rướn người ngồi dậy, lại bị Cố Vân Trạch một ấn đẩy người nằm về lại ghế.

“Yên tâm, mình sẽ khiến cậu sung sướиɠ mà.”

Cố Vân Trạch một tay ấn giữ vai Ny Ny không cho cô ngồi dậy, một tay nhẹ nhàng vén váy đến bụng cô, lộ ra chiếc qυầи ɭóŧ hoạt hình ngộ nghĩnh.

“Ny Ny nhà ta vẫn còn mặc qυầи ɭóŧ trẻ con này sao, đáng yêu quá đi.” Cố Vân Trạch chịu không nổi trêu chọc.



Chỉ trách Đường Ny Ny lớn lên quá tươi sáng, gợi cảm, lần đầu tiên gặp Đường Ny Ny cô, thầm nghĩ cô là người đi đâu cũng đều mặc qυầи ɭóŧ chữ T, là người con gái mà lúc nào cũng có thể vén váy mời gọi cầu hoan.

Vậy mà vừa hay tương phản, khiến Cố Vân Trạch yêu chết mất thôi.

Đường Ny Ny bị Cố Vân Trạch trêu cười chỉ hận không tìm được cái hố để chui xuống, cô cũng biết qυầи ɭóŧ ren chữ T rất gợi cảm, nhưng cô chỉ thích mặc loại qυầи ɭóŧ họa tiết hoạt hình này thì sao nào.

“Cậu nếu không bằng lòng thì bỏ đi, không cần thiết phải cười nhạo mình thế.”

Dáng vẻ giận dỗi của Ny Ny thực sự quá đáng yêu rồi, Cố Vân Trạch không kiềm chế được mà cúi đầu hôn một cái, sau đó ngón tay dài vói vào giữa đùi ngọc, cách một lớp qυầи ɭóŧ nhẹ nhàng mát xa tiểu huyệt.

Hai cánh môi phấn nộn, ngay cả khi cách một lớp vải Cố Vân Trạch cũng cảm nhận được ở đó có bao nhiêu là đầy đặn.

“Ưmm~~”

Bị ngón tay của Cố Vân Trạch mơn trớn vài cái, cả cơ thể của Đường Ny Ny nổi lên một tia cảm xúc khác lạ, tiếng rêи ɾỉ không kìm được mà bật ra khỏi miệng.

“Ny Ny thật nhạy cảm quá, mới sờ vài cái mà đã nhiều nước thế này rồi.”

Tay của Cố Vân Trạch đã cảm nhận được qυầи ɭóŧ ướt đẫm một mảng mới nhẹ nhàng kéo quần của Ny Ny xuống, kéo hai chân cô mở ra đặt cẳng chân trên đầu gối của mình.



Lần đầu tiên bị người khác nhìn chằm chằm vào vùng riêng tư trần trụi của mình, hai má Đường Ny Ny dường như bắt đầu đỏ hồng lên, nóng bừng như có lửa đốt.

Kẻ xấu hổ như cô lập tức muốn kẹp chặt hai đùi, nhưng lại bị đôi tay của Cố Vân Trạch bẻ ra còn rộng hơn.

“Nếu như đến bước này cậu còn không qua được, sao mà phá thân?” Cố Vân Trạch nuốt nước bọt nói.

Cả người cô trắng nõn mềm mại, vùng tam giác tuy có hàng lông mọc dày nhưng lại không đem lại cảm giác khó chịu, ngược lại bởi vì động huyệt được che đậy, lại càng khiến cho người ta muốn khám phá vườn hoa bí mật ở phía dưới.

Hai cánh hoa đầy đặn nhiều thịt, lại hồng hào phì nộn vừa nhìn đã biết chưa từng được khai bao, tách mở cánh hoa có thể nhìn thấy hạt đậu nhỏ của âm đế, tròn nhuận nhuận khiến Cố Vân Trạch kìm không được mà đưa tay day nhẹ một cái.

Kí©h thí©ɧ làm Đường Ny Ny cong người lên, kêu thất thanh:

“ Ah~~đừng chạm~~”

“ Không chạm thì chọc thủng thế nào được? Chịu khó một chút.” Cố Vân Trạch nhẹ giọng dỗ dành Đường Ny Ny, ngón cái day ấn miếng thịt nhỏ xong rồi lại nhẹ nhẹ ma sát đâm giữa cửa huyệt.

Đường Ny Ny được xoa nắn vài cái, da^m thủy tiết ra từng đợt lại từng đợt, chảy ướt đẫm một tay Cố Vân Trạch.

“Ư ư ~ ~ khó chịu quá ~ ~ ~ Cố Vân Trạch”