Chương 5

Ăn Tết xong em lên trường thì không đi chung xe với Th. Có lẽ cậu ấy đi sau em. Mọi thứ với em ổn định , học tập rồi bạn bè đều tốt. Nhưng đến mùa thì thì em không chịu nổi. Trải qua một kỳ thi đầu tiên em cố gắng chịu cho qua. Tự an ủi bản thân mình rằng chỉ cần cố gắng cho qua kỳ thi thôi là được. Nhưng đến kỳ thi chuẩn bị nghỉ hè thì em không ôn được. Vì em con nhà nông , ngủ sớm dậy sớm quen rồi. Cứ 9h tối đi ngủ , nếu giờ ấy chưa ngủ là đêm hôm ấy em mất ngủ , không chợp mắt được tí nào. Hôm sau người mệt mỏi lả lướt .. các bạn trong phòng kí túc xá em hôm nào cũng thức học đến 2h ôn thi , tiếng bàn ghế , tiếng thì thầm to nhỏ , ánh đèn sáng , …. em không thể ngủ nổi. 4h sáng dậy ôn thì mệt và buồn ngủ , giờ ấy em dậy thì mọi người lại ngủ ngon lành , em có đập xoong nồi cũng chẳng ai biết.

Chịu như thế được hai ngày , em đành phải ra phòng trọ đứa bạn ở ngoài kí túc ở nhờ rồi ôn thi. Th lâu lâu không gặp em trong khu kí túc thì lo lắng, nhắn tin hỏi em :

Cậu đi đâu mà đợt này không thấy về kí túc vậy ?

Tôi ra ngoài ở một thời gian rồi. Ở đấy ồn quá tôi không ôn thi được. Mệt mỏi lắm sợ không qua môn thì chết.

Ở khu nào vậy?

Cậu hỏi làm gì ?

Tôi ở đây cũng thế. Bọn nó toàn đánh bài với chơi game tôi cũng không học được.

Ừ thế tìm chỗ mà ôn đi không là tèo đó.. thế nha.

Chưa nói ở nhờ phòng bạn khu nào mà..

Nhà trọ X , phố Y…

Ok.

Ngay hôm sau em đã gặp Th đi ăn cơm bụi đầu khu phố nơi em ra ở nhờ rồi.

Sao cậu ở đây thế. Em ngạc nhiên hỏi.

Thì tôi ra đây giống cậu mà.

Cậu ở khu nào.

Th chỉ tay về phía bên cạnh nói :

Ngay cạnh nhà trọ của cậu. Đấy. Nhìn thấy chưa. Tôi cũng ở nhờ..

Đua đòi.

Ai đua đòi.

Thấy người ta đi đâu cũng theo đấy thì là đua đòi chứ gì nữa ?

Tôi có chân tôi tự đi mà ..

….

Kỳ thi ấy em may mắn qua môn. Ở lại ít bữa làm mấy thủ tục vớ vẩn, em đắn đo suy nghĩ có nên tìm phòng trọ ra ở riêng không. Chứ ở chung nhiều người thế này em không học nổi. Nhiều người , mỗi người lại có thói quen sống và sinh hoạt khác nhau nên rất khó nói. Em gọi điện về hỏi ý kiến bố mẹ muốn ra ngoài ở riêng , trình bày rõ lý do như vậy nên bố mẹ em đồng ý ngay. Bố em còn dặn :

Ra ngoài cũng được . Nhưng con gái ra nơi xa lạ có sợ người ta bắt nạt không con ? Hay bảo thằng Th nó đi cùng con ?

Không sợ bố ạ. Bạn con nó ở ngoài cũng nhiều mà bố. Con sẽ tìm khu nào an ninh tốt , phòng trọ khang tí mới thuê. Nhưng con sợ tốn tiền đấy bố ạ.

Ừ cứ tìm đi. Tiền không thành vấn đề. Miễn là yên tĩnh mà học là được. Vậy nhé. Tìm được bảo bố mẹ cho bố mẹ yên tâm. Hè xong bố đưa mày lên chào hỏi chủ nhà rồi xem ăn ở thế nào.

Vâng. Con chào bố.



Em nói không cần nhờ Th giúp rồi , thế mà bố em vẫn goj điện cho mẹ Th , nói với bác ấy là con gái mình ra ngoài ở sợ không yên tâm . Bố em ngỏ ý muốn hỏi bác ấy có cho Th ra ngoài ở giống em không , bạn bè cùng quê cùng lớp biết nhau rồi bảo vệ nhau vẫn hơn. Mẹ Th đồng ý ngay , cũng bảo là ở đông vậy thì học tập không tốt bằng thế nên bác ấy điện bảo Th ở lại đi tìm nhà trọ cùng em. Khoan hãy về. Hai đứa bảo nhau mà tìm rồi về quê cùng nhau cũng được.

Th thấy mẹ nói vậy thì gọi điện ngay cho em. Hỏi em đang ở đâu rồi ra đi chung. Bọn em tìm được một nhà trọ có 5 phòng . Ở đây có chủ nhà ở cùng. Cô chủ là giáo viên , chồng là bộ đội , cô chú có hai đứa con gái đang học tiểu học .. Nhà trọ cô chú ấy mới xây nên chưa có ai vào ở. Bọn em tìm đến thuê phòng đầu tiên. Thấy hai đứa ngoan ngoan nên cô chủ cho thuê luôn. Chú chồng đi vắng suốt thỉnh thoảng mới về. Chú đóng quân tận Sơn Tây.

Tìm được phòng bọn em vận chuyển đồ đạc ra để đó rồi về quê. Đợi hè xong lên rồi mua sắm thêm đồ đạc mới , vì ở ktx em cũng không có đồ gì nhiều.

Nghỉ hè xong bố em đưa em lên trường xem phòng trọ mới thế nào. Mẹ Th cũng đưa con trai lên xem. Xóm có 5 phòng trọ , lúc trước em và Th đến đầu tiên nhận hai phòng còn 3 phòng nữa bây giờ đã có người ở. Trước khi về quê bọn em đã phải đặt cọc trước 2 triệu tiền phòng , không ở cũng phải đặt nếu không người ta sẽ cho người khác thuê. Phòng khép kín cả. 5 phòng 8 người. Em và Th mỗi đứa một phòng. 3 phòng còn lại người ta ở ghép , 1 phòng có 2 người.

Mua sắm đồ dùng cần thiết cho xong thì bố em và mẹ Th đi về. Em ở ngoài này thì thoải mái và thích lắm. Thích làm gì tùy ý làm. Không phải nhường nhau như trong khu kí túc xá. Bếp núc đầy đủ , ngày nào em cũng đi chợ về nấu nướng ăn uống chứ không ăn linh tinh. Vì em không ăn được vớ vẩn , cứ phải ăn no cơm. Bọn em mới đến nên mọi người chưa quen nhau. Có Th là bạn học nên thỉnh thoảng hai đứa nói chuyện với nhau.

Th lười lắm. Đồ đạc đầy đủ mà lười nấu cơm, chẳng thấy nấu bao giờ. Có khi còn nhây bựa đến bữa giả vờ sang hỏi em ăn cái gì rồi xin ăn cùng . Toàn thế thôi. Nhiều người cứ tưởng hai đứa là người yêu vì Th cứ sang phòng em ăn cơm chực suốt .

Sáng em dậy sớm , không có việc gì làm là bắt chước mấy bác lớn tuổi , đi chạy thể dục quanh bờ hồ. Tâm trạng lúc nào cũng thoải mái vì không khí buổi sáng trong lành dễ chịu. Chăm thể dục rồi ăn uống khoa học , người em nhìn vòng nào ra vòng đấy. Nước da nhìn cũng sáng lên.

Từ khi ở cùng khu trọ rồi hay ăn cơm với Th như thói quen , Th hay nhắn tin cho em trước lúc đi ngủ. Nói kiểu vu vơ :

P ngủ được chưa ?

Hôm nay P nấu ăn ngon quá .

Buổi sáng gọi Th dậy đi thể dục cùng được không ? ..

Em đối xử với Th cũng nhẹ nhàng hơn trước nhiều. Không nói năng thô thiển nữa. Rồi có ngày , Th đi sinh nhật bạn về , hôm nay có vẻ say , Th nhắn tin cho em :

P.

Th …

Th thích P.

Lâu rồi. P có biết không.

Em hơi ngạc nhiên và không nhắn lại vì nghĩ Th say rồi. Thấy em không trả lời Th sang gọi phòng em, em bối rối không mở cửa , Th nói dối cho Th xin cốc nước , phòng Th hết nước rồi. Th uống rượu về khát nước quá. Em mở cửa luôn. Vẻ mặt của Th không giống người đang say lắm nhưng em trót mở rồi. Th đi vào bất ngờ kéo tay em lại , ôm chặt em , Th thì thầm vào tai em nói nhỏ xíu :

Sao không trả lời tin nhắn của anh ?

Anh yêu em.

Hơi ấm phả vào tai em nhột nhột. Em đẩy Th ra nói :

Cậu say rồi.

Anh không say. Th quả quyết. Và nói tiếp

Anh yêu em. Từ ngày gặp nhau ở chợ hoa , rồi vô tình biết hai đứa mình học cùng trường anh đã. Chú ý đến em. Em rất cá tính.

Thôi. Đừng đùa nữa. Bỏ tôi ra đi.

Đứng yên đi. Anh muốn thế này một lát thôi. Xin em đấy.

Nghe Th xưng hô như vậy em không quen lắm , nhắc cậu ấy đổi lại , Th bảo :

Xưng Anh cho nó gần gũi , trong Tình yêu, Anh sẽ là người yêu thương và bảo vệ cho em. Cho anh cơ hội được không ?

Thôi cậu về ngủ đi. Khi khác lại nói chuyện.

Em hơi lúng túng.

Thấy em có vẻ ngại Th buông em ra rồi bảo em ngủ sớm. Sáng mai nhớ gọi anh dậy đi thể dục cùng em.

Em suy nghĩ về hành động của Th khi đó. Liên kết lại với nhau , quả thực cậu ấy có tình ý với mình từ lâu. Th chẳng có điểm gì để em chê cả. Nhà giàu có. Tính tình trầm trầm , không phô trương … nói chung là không chê được. Còn vì sao thích em thì em không giải thích được. Em không ghét cậu ấy , nhưng nói yêu thì chưa yêu. Chỉ là bạn bè mà cảm thấy quý nhau hơn một chút thôi.

Sáng hôm sau em dậy sớm đi chạy thể dục , nghĩ đến Th như vậy em ngại nên không gọi Th đi. 30 phút sau Th chạy phía sau em , Vẻ mặt nghiêm túc :

Em nghĩ anh nói đùa em à. Sao không gọi anh dậy chạy cùng thế ?

Tôi nghĩ cậu say nên không gọi.

Say gì. Anh uống có 2 chén say thế nào được. Em tưởng anh nói đùa em à. Anh không đùa đâu.

Tôi không có ý đó.

Em chưa quen thì thôi. Anh sẽ làm cho em quen.

Rồi từ ngày sau ở trên lớp Th cứ đến chỗ em ngồi cạnh. Có lúc giả vờ nằm xuống bàn rồi ngắm em. Cậu ta định tấn công công khai luôn. Bọn bạn em nó trêu bảo hai đứa mày có ý gì đấy mà dạo này lại chuyển chỗ ngồi gần nhau thế này.

Th nói thản nhiên :

Đang tìm hiểu.

GATO vãi. Bọn bạn cùng lớp nó trêu.

Em đánh nhẹ Th mấy cái bảo thằng này nó đùa đấy. Tự nhiên giở hơi trêu tao ấy mà ..



Th lúc ấy ko nói gì. Đến khi vào tiết học , Th viết vào tờ giấy nháp :

Anh không đùa nhé. Không muốn em bị mọi người trêu đùa thôi , anh rất nghiêm túc .

Xì. Vớ vẩn. Em viết lại.

Để anh xem em cứng miệng được bao lâu . Thôi tập trung học đi . Anh ngủ 1 lát. Hôm nào cũng dậy sớm đi thê dục với em anh buồn ngủ quá. Nhớ chép cả bài cho anh đấy.

Th viết tiếp…..