- Đi thôi.
Mắt thấy đám cương thi đang bị Lân dẫn dụ vào nghách hang. Thanh ra hiệu cho chúng tôi, cả 4 người lập tức chạy như bay về phía lối vào hang thứ 3. Khi cả đám đã bước qua cửa hang. Thanh quay lại lấy ra đoản kiếm của chú Tú niệm chú làm phép đặt 12 viên đá nhỏ xùng quanh đoản kiếm kế đó cắm mạnh đoản kiếm xuống trung tâm , miệng thì thào niệm chú kích phát trận pháp. Vì Thanh không phải huyết mạch trương gia nên trận pháp này chỉ dựa vào linh lực của đoản kiếm truyền thừa của trương gia phát huy được một nửa thực lực nhưng để đám tà vật kia công phá qua được thì cũng phải mất nửa ngày.
- Âm dương dị thuật, giao thái sắc hà
Định trụ tà mà, tứ phương vạn ngã
Trương gia sắc lệnh, phong ấn yêu tà
Ngay khi Thanh niệm đến câu chú ngữ thứ 3 thì bóng dáng Lân vụt ra từ nghách hang phụ, kéo theo sau là một đám nhung nhúc cương thi, con nào con nấy mặt mày rữ tợn, ánh mắt đỏ ngầu vì giận giữ. Có lẽ những câu chửi kia của Lân đã khiến chúng căm phẩn đến cực điểm. Chỉ sợ lúc này Lân mà rơi vào tay bọn chúng thì có lẽ đến xương vụn cũng không có cho chúng tôi mang về.
- Đợi...đợi một chút. Con mẹ nó. Đợi tôi.
Thanh hừ một tiếng khinh thường sau đó niệm câu chú ngữ còn lại.
- Thập nhị đại tiên, nghe cầu bố trận
PHONG!!!
Vi hoảng hốt khi thấy từng đạo ánh sáng màu xanh lục đang thoát ra từ đoàn kiếm lan tỏa dần ra 12 viên đá nhỏ khuếch tán bao chùm che chắn miệng hang.
- Anh Thanh, Lân còn chưa vào mà, sao anh...?
- Em khẩn trương cái gì, cậu ấy cũng đâu phải tà vật.
Thanh cau mày trách mắng. Vi hiểu ra khẽ thở hắt một hơi, buông bỏ lo lắng trong lòng.
" vụt,," thân ảnh Lân lao nhanh qua kết giới, chút síu nữa đá bay mất đoản kiếm. Kế đó một loạt tiếng chấn động vang lên." ầm..ầm", là đám cương thi kia chen nhau lao vào kết giới Thanh bố trí.
- Con mẹ cậu, muốn hại chết tôi sao.
Lân tức giận la um sùm cả lên.
- Thế cậu đã chết chưa?
Thanh điềm tĩnh đáp.
Lân như nghĩ ra điều gì bực tức nói.
- Sao không nói từ đầu làm tôi sợ thiếu đái cả ra quần.
Lân nói đoạn trong đầu nghĩ đến thảm cảnh nếu dơi vào tay đám cương thi kia, rùng mình một cái cố gạt bỏ hình ảnh ghê rợn ấy.
- Đi thôi trước diệt Quỷ Soái sau đó quay lại đối phó bọn chúng.
Thanh nói đoạn dẫn đầu đoàn người tiến bước đi vào tận cùng cổ mộ.
- Gừ...gừ...gâu...gâu.
Còn chưa tiến vào sâu trong hang thứ 3 tất cả mọi người đã bị thanh âm hắt ra làm cho ghê rợn.
- Là tiếng chó sao. Sao nghe vào như tiếng sư tử gầm vậy.
Vi hơi có chút sợ hãi nép sát vào Lân. Chả là ngày còn nhỏ Vi bị chó nhà hàng xóm cắn không dưới 5 lần nên đến giờ vẫn ám ảnh mổi khi nghe tiếng chó sủa rồn dập. Hiện tại nghe tiếng chó mà như tiếng sư tử như vậy cô chưa ngất ra đó là may lắm rồi.
- Là chó ngao, thần khuyển của Trung Quốc đấy. Trong lịch sử có nhắc đến loài chó này trong trận chiến của nghĩa quân Lam Sơn và quân Minh. Chúng là lực lượng tiên phong, dò tìm quân Lam Sơn.
- Sống trong hang tối 600 năm, nó thành tinh rồi. cẩn thận đấy.
Lân trấn an Vi sau đó đi trước che chắn cho cô.
- Đại Việt từ khi nào lại xuất hiện kỳ nhân như vậy. Vào được tận đây, thật đáng tán thưởng.
Thanh âm của Quỷ Soái vang lên. Chúng tôi hít sâu một hơi tiến vào, chỉ thấy trước mắt đoàn người lúc này là một hang động to lớn rất nhiều vong quỷ binh quân Minh đang trểm trệ ngồi trên những cỗ quan tài mục nát. Nhìn qua giống như quân trướng hay thấy trên phim cổ trang vậy. Ngồi chính giữa trên một cổ quan tài đang được treo trên vách đá là một người đàn ông, tướng mạo hung dữ, mắt to mày dậm, râu ria xồm xoàm. Phía dưới chân hắn ngay trên mặt đất là một quái vật hình thù gớm giếc đang nhe nanh múa vuốt hướng chúng tôi dọa nạt.
- Quỷ soái ?
Lân tiến lên lạnh giọng hỏi như muốn chắc chắn mục tiêu của mình.
Người đàn ông kia quét ánh mắt sắc lẹm quan sát Lân, một vòng khí tức màu đỏ rực bùng lên quanh thân hắn. hắn cũng lạnh giọng trả lời.
- Là ta. Ngươi là Kỳ Lân?
" hắn nhìn ra hóa thân của chúng tôi " trong lòng tôi có chút run sợ. Thực lực phải như thế nào mới có thể nhìn một cái liền nhận ra hóa thân của chúng tôi. Tên Quỷ Soái này thật sự quái đản.
- Ngươi cũng biết nhìn hàng đấy.
Lân khinh khỉnh nói.
Đám vong quỷ đang ngồi 2 bên bỗng đứng phắt dậy trên thân con nào con nấy tỏa ra hắc quang, lục quang vờn quanh, biểu thị thực lực đều là ác quỷ cùng ngạ quỷ. Tất cả hướng ánh mắt tức giận nhìn Lân quát.
- Hỗn láo, thứ mọt dân Đại Việt như ngươi lại giám hỗn láo trước mặt Đại Soái.
- Hừ. Lũ đê hèn đốn mạt. Ông đây lại để các ngươi vào mắt đấy.
Lân nói đoạn vung tay ném ra một nắm tiền đồng về phía chúng, hiểu ý, chúng tôi cũng không do dự lập tức tiến công. Vẫn câu nói cũ. " đấm trước là có lợi"
Quỷ Soái kia nét mặt âm trầm cười khẩy kế đó hắn cũng không trực tiếp xuất thủ chỉ ra lệnh cho Ngao yêu xông lên. Một tiếng gầm gừ vang vọng, Ngao yêu trực tiếp lao tới vị trí của Lân.
- Chó chết...
Lân gồng mình bộc phát khí tức Kỳ Lân một đại thú uy mãnh ẩn hiện trên cơ thể cậu ta, Lân đưa đôi tay thô giáp nghênh đón song chảo của Ngao Yêu, một vầng thần khí quanh quẩn tạo ra lớp màng màu vàng bao bọc tay của Lân, nghạnh khác yêu khí của Ngao yêu. " bốp..bốp..bốp" ba tiếng va chạm vang lên. Lân cùng Ngao yêu đồng loạt lui về phía sau mấy bước.
- Súc sinh, sức lực không tồi.
Lân mắng thầm một tiếng lại một lần nữa lao lên, chỉ thấy 2 thân ảnh 1 người một thú quấn lấy nhau không ngừng công kích, phút chốc lại nghe thấy tiếng kêu rên của cả 2, nói rõ bất phân thắng bại.
Phía bên này, tôi, Thanh , Vi và Linh cũng đang chật vật đối phó với đám Ngạ Quỷ cùng Ác Quỷ, tuy bọn chúng thực lực không phải là quá lợi hại nhưng số lượng không ít, chỉ là tôi nghĩ không ra đám tà vật này tu luyện trong cổ mộ đã mấy trăm năm, cớ sao chỉ có thực lực như vậy. Tôi vắt óc suy nghĩ nhưng không tìm ra nguyên do, đành gác lại tập trung chém gϊếŧ bọn chúng trước.
Từng đường kiếm quang của tôi và đám Thanh, Vi , Linh bay múa, lướt qua da thịt thối nát của đám ác quỷ cùng ngạ quỷ. Những tiếng kêu rên thảm thiết hòa nhịp cùng tiết tấu xuất chiêu của chúng tôi. Thời gian qua tất cả chúng tôi đã luyện tập chăm chỉ, thực lực so với trận chiến ở chúng cư 727 đã tăng lên rất nhiều, sắp đạt đến cấp bậc thượng sư như Trần Toàn tổ sư năm đó. giờ đây đám ác quỷ cùng ngạ quỷ kia đối với chúng tôi không có quá nhiều uy hϊếp, chỉ là quỷ soái kia từ khi bắt đầu trận chiến vẫn ngồi yên bất động, khiến chúng tôi không khỏi đề phòng. Đang lúc cả mấy người chúng tôi đang điên cuồng chém gϊếŧ đám vong quỷ, thì phía bên kia Lân cũng dần ép được Ngao Yêu lui về phía góc hang.
- Súc sinh , tao xem mày dai sức hay là tao dai sức.
" Gừ...." Ngao Yêu bị ép vào đường cùng thì không khỏi giống giận, 2 mắt nó đỏ rực như 2 hòn than, toàn thân bạo phát yêu khí khủng bố, rồn toàn lực vào đòn tấn công cuối cùng.
- Hay lắm....tới đây...tới đây!
Lân lúc này cũng lâm vào điên cuồng, sự hung rữ của mãnh thú Kỳ Lân trong Lân kích phát, ánh mắt cũng dần chuyển sang màu vàng, 2 vệt kim quang lóe lên phía đuôi mắt, trên thân toát ra thần khí mạnh mẽ, huyễn hóa bóng dáng Kỳ Lân, cả 2 như hòa nhập vào nhau, nhất cử nhất động đều đồng nhất. Lân ngửa cổ hét lớn, bóng dáng Kỳ Lân cũng gầm thét như trợ uy. 2 thân ảnh 1 người một thú hướng Ngao yêu bắn tới như điện xẹt. " bụp..bụp...hự..ẳng" một loạt thanh âm hỗn tạp vang lên. Tất cả mọi người cùng đám vong quỷ còn sót lại trong cổ mộ đều bị âm thanh cùng trấn động phía cuối hang làm cho giật mình, tất cả đồng loạt hướng mắt nhìn lại. chỉ thấy Lân quần áo tả tơi, đầu tóc rối bời, trên thân chằng chịt vết cào của Ngao Yêu. Thần sắc có chút kỳ quái. Phía bên kia cát bụi mù trời, đang dần lắng xuống, Ngao Yêu bất động nằm trên mặt đất, hơi thở yếu ớt, toàn thân phủ lên một màu đỏ của máu, tứ chi tựa hồ gẫy gập nhưng điều khiến chúng tôi không khỏi cau mày chính là, Quỷ Soái kia từ đầu vốn bất động đã chân chính xuất thủ. Giờ đây đang chắn trước người Ngao Yêu, vì nó chống đở thần lực của Kỳ Lân. Nếu không có hắn, kích toàn lực vừa rồi của Lân chắc chắn sẽ lấy mạng của Ngao Yêu kia chứ không chỉ đánh nó bị trọng thương như bây giờ.