Chương 10: Cho hắn vuốt

Editor: Cindy

Miếng thịt trong miệng Hoắc Liệt, mắc nghẹn ở cổ họng.

Hắn sờ sờ mũi, uống một hớp nước, mới nuốt xuống được miếng thịt trong miệng, cũng mượn hành động này che giấu phản ứng chân thật nhất trong lòng, suy nghĩ nên xử lý chất vấn của Khúc Tâm Nhu như thế nào.

Nếu như nói lừa gạt, thì với trạng thái của Khúc Tâm Nhu, miệng lưỡi Hoắc Liệt biến đổi trơn tru, tuyệt đối có thể lừa gạt được.

Nhưng đó không phải một Hoắc Liệt trực lai trực vãng*, tính khí nóng nảy.

* Trực lai trực vãng: Thẳng thắn chính trực, không vòng vo quanh co.

Hơn nữa, sớm tối ở chung một chỗ với đôi mắt như bóng đèn của Khúc Tâm Nhu, khiến cho hắn không thể nói dối được.

Đến cuối cùng, Hoắc Liệt chỉ có thể tiếp tục dùng sự phẫn nộ để che giấu, thẳng thắn nói: "Anh chính xác đã ăn ở bên ngoài, vậy thì làm sao? Ai quy định anh nhất định phải về nhà ăn cơm? Bên ngoài nhiều đồ ăn ngon như vậy, đồ ăn em làm cũng chỉ... Hương vị miễn cưỡng không tệ mà thôi, chẳng lẽ anh không thể thay đổi khẩu vị?"

Xã hội bây giờ, bạn gái còn có thể tùy tiện thay đổi, hắn đổi địa phương ăn cơm thì thế nào?

Hoắc Liệt cảm thấy mình hợp tình hợp lý, cây ngay không sợ chết đứng, mà Khúc Tâm Nhu đáp lại hắn, vẫn là ba chữ kia.

"Anh ăn vụng."

Trong giọng nói của cô, ý vị lên án càng nặng hơn.

"Anh không tin ngày hôm nay không trị được cô gái như em!"

Hoắc Liệt lười phí miệng lưỡi, trực tiếp ra tay, kéo Khúc Tâm Nhu đến gần, còn nhét đũa vào trong tay cô, nhưng thấy cô vẫn bất động, dứt khoát trực tiếp gắp một miếng thịt bò hầm đút tới bên miệng cô, hung tợn nói: "Há mồm, ăn cho lão tử."

Trên mặt Khúc Tâm Nhu viết rõ ràng hai chữ 'Mất hứng', hàm răng trắng tinh cắn đôi môi đỏ mọng mềm mại, cắn ra vết máu đỏ nhạt ở phía trên.

Hoắc Liệt híp híp mắt, nhìn một màn này, trong lòng lo lắng nếu như cô gái này vẫn cố chấp không chịu phục tùng, chẳng lẽ hắn thật sự muốn đối xử mạnh bạo với cô sao?

May mắn ở thời điểm hắn rối rắm, Khúc Tâm Nhu rũ mắt nhìn tay hắn đưa gần, môi đỏ mọng giật giật...

Há miệng ra, lộ ra cái lưỡi ướŧ áŧ phấn nộn, đầu lưỡi cuốn một cái, ăn miếng thịt vào miệng.

"Lúc này mới ngoan."

Hoắc Liệt cũng không biết tại sao hắn sẽ nói những lời này, nhưng ở dưới loại tình huống như vậy, hắn không tự chủ được nói ra.

Thậm chí còn muốn đầu lưỡi ướt nhẹp kia liếʍ liếʍ ngón tay hắn...

Du͙© vọиɠ vào lúc đó đã sớm ngo ngoe rục rịch.

Từ sau đó, Hoắc Liệt không hề 'Ăn vụng' ở bên ngoài nữa, tam làm liền về nhà, phải tăng ca thì gọi điện thoại về nhà, nói phải làm ổ ở phòng làm việc gặm nhấm cơm hộp.

Trong Cục cảnh sát có rất nhiều người đàn ông độc thân, thời điểm không bận rộn với các vụ án thường xuyên tụ tập đám đàn ông độc thân đi uống rượu, nhìn thấy bộ dạng Hoắc Liệt trầu trực 'Về nhà', không ít người cười nhạo hắn.

Hoắc Liệt đều gào rống đáp trả từng người, sau đó tiếp tục 'Ngoan ngoãn' về nhà ăn cơm đúng giờ.

Ăn cơm xong, người thu dọn là Khúc Tâm Nhu, người rửa chén thì là Hoắc Liệt.

Hoắc Liệt theo chủ nghĩa gia trưởng không sai, nhưng hắn cũng biết người đàn ông cần phải gánh vác một nửa việc nhà, Khúc Tâm Nhu đồng ý nấu cơm mỗi ngày, với hắn mà nói đã đủ rồi.

Rửa sạch sẽ chén bát, trở về phòng khách, trên TV đang phát lại trận thi đấu bóng đá ngày hôm qua.

Khúc Tâm Nhu như cũ cuộn tròn trên ghế sô pha đơn, để lại cho Hoắc Liệt chiếc ghế sô pha dài cả ngày đã nằm bá chiếm, đây đại khái là tôn trọng lớn nhất đối với chủ nhà.

Hoắc Liệt ngồi xuống xem bóng đá, di động truyền đến tin nhắn của Lương Mộng.

【 Lão đại, lại đút mèo ăn chứ ? 】

Lương Mộng là đồng nghiệp trong Cục cảnh sát với Hoắc Liệt, cũng là cấp dưới, nhận chức chưa đầy một năm. Một tiểu tử đẹp trai trẻ tuổi có chí tiến thủ, kể từ khi biết Hoắc Liệt từng tham gia bộ đội đặc chủng, thì nhận hắn làm đại ca, hận không thể một ngày 24 giờ đi theo hắn lăn lộn.

Hoắc Liệt nhìn trúng người thanh niên có lòng cầu tiến này, coi hắn ta như em trai mình, tương đối chiếu cố.

Lương Mộng cũng là người duy nhất trong Cục cảnh sát, ngoại trừ Thủ trưởng của Hoắc Liệt biết hắn nuôi dưỡng một con mèo... Không đúng, là chứa chấp một con người Khúc Tâm Nhu.

Chưa thấy tin nhắn hồi âm của Hoắc Liệt, Lương Mộng hiển nhiên ngầm thừa nhận, rất nhanh tin nhắn thứ hai được gửi tới.

【 Lão đại, hôm nay em đi ngang qua Tiệm thú nuôi nhìn thấy một con mèo, đặc biệt giống mèo của anh, để em gửi cho anh hình ảnh. 】

Hoắc Liệt còn muốn uốn nắn đúng Lương Mộng, Khúc Tâm Nhu không phải mèo thật sự, cô ấy là một người phụ nữ, hàng thật giá thật, xinh đẹp da trắng, cô gái ngực to eo thon.

Hắn vừa định gõ chữ, thì Lương Mộng đã gửi hình ảnh tới.

Trong hình ảnh có một con mèo toàn thân trắng như tuyết, lông rậm rạp và dài mảnh, nhìn bóng loáng mềm mại, làm cho người ta xúc động không nhịn được muốn sờ soạng một phen; đôi mắt tròn vo, đồng tử lộ ra một vòng tròn màu xanh như mặt hồ, giữa trán còn có hai dấu vết nông mờ, giống như nếp nhăn của lông, tỏ ra một bộ dạng cao ngạo.

Hoắc Liệt nhìn chằm chằm vài lần, quả thật có vài phần rất giống Khúc Tâm Nhu, hơn nữa càng xem càng giống.

Hắn giật giật ngón tay, trả lời một câu.

【 Con mèo này tên gì? 】

【 Lão đại, chủ tiệm nói đây là mèo Ba Tư, thuần chủng, huyết thống rất cao quý, nó còn có cả gia phả và giấy chứng nhận máu. Con mèo này là mèo mẫu, chủ tiệm gọi nó là 'Nữ Vương', nó rất nổi tiếng trên mạng internet, fans Weibo cũng có mấy chục vạn, trên mạng có rất nhiều người thích vuốt mèo*... 】

* Vuốt mèo: Từ ngữ thịnh hành internet, nghĩa là hành động vuốt ve mèo, là một trong những sở thích của người hiện đại. Các cán bộ xẻng** đã sử dụng Lu để thể hiện tình yêu của họ với chủ mèo, đặc biệt là khi họ bận rộn trong một ngày nghỉ ngơi bận rộn, họ dường như đã trở thành trạng thái lý tưởng của cuộc sống.

** Cán bộ xẻng: Một từ thông dụng trên internet, có nghĩa là con người dùng xẻng cho mèo và chó. Những người yêu mèo so sánh mình với các sĩ quan xẻng để thể hiện một bầu không khí hài hước. Chủ yếu được sử dụng để đề cập đến chủ sở hữu chó và mèo.

Lương Mộng gửi tới một đoạn tin nhắn dài, Hoắc Liệt đối với những lời này khịt mũi coi thường.

Cái gì mèo quý tộc, 'Nữ vương' chân chính đang ngồi ở trên sô pha nhà hắn.

Con ngươi Hoắc Liệt quét qua một lần nữa, vừa đúng lúc đầu Khúc Tâm Nhu nghiêng sang một bên, mái tóc đen dài sau lưng lung lay theo, trán tựa trên lưng ghế, cứ như vậy ngủ say cũng không tỉnh lại.

Dáng vẻ này, ngược lại càng giống con mèo trong ảnh hơn.

Hắn nhìn mấy lần, cầm điều khiển TV điều chỉnh nhỏ tiếng, click mở link liên kết Lương Mộng gửi tới lần nữa, ở trên Weibo Lương Mộng nói không sai, đích thực có mấy chục vạn người thích vuốt mèo.

Bất quá Hoắc Liệt cảm thấy bản thân khác những người đó, trong nhà hắn có sẵn một con mèo có thể cho hắn vuốt. ~

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~