Bách quan cung tiễn Lưu Tầm về cung nghỉ ngơi, sau đó sẽ triệu kiến nội các trọng thần thương thảo quốc sự gần đây, Tô Cẩn cùng Lưu Tầm đến Thừa Minh cung, nơi hoàng đế sinh hoạt hằng ngày, nhìn Cao Vĩnh Phúc chạy ngược chạy xuôi, chỉ huy cung nữ, nội thị bưng trà, hầu hạ Lưu Tầm cởi bỏ vương miện và đại lễ phục nặng nề, rửa mặt rửa tay, thay thường phục, Tô Cẩn đứng ở một bên nhìn đám cung nữ làm việc, cơ hồ không xen tay vào được, lại có tiểu nội thị đến cung kính thỉnh cô tới hậu điện, vừa pha trà rót nước cho cô uống, lại giặt khăn ấm cho cô lau mặt, vừa nói: "Cao công công nói, hoàng thượng còn muốn đến Thùy Củng điện gặp đại thần nội các, phải mất hơn một canh giờ mới kết thúc, bảo tiểu nhân đưa cô cô về nghỉ ngơi trước, Nghiêm công công đã đến nơi ở của cô cô dọn dẹp trước rồi."
Tô Cẩn theo lời vừa đi về phía sau, vừa tò mò nhìn kiến trúc xung quanh, tiểu nội thị vừa đi vừa giới thiệu: "Thừa Minh cung có ba đại điện, đại triều là Đại Khánh điện, Đại Khánh điện phía tây là nhật triều Văn Đức điện, phía bắc là thường triều Thùy Củng điện, phía sau Thùy Củng điện là ngự thư phòng, tẩm cung hoàng đế là Tử Thần điện, nơi ở của cô cô liền là Ẩn Phượng viện bên trong Tử Thần điện, ngài còn chưa đến, Cao công công đã phái người hồi kinh sắp xếp."
Tô Cẩn sửng sốt hỏi: "Thế các nữ quan khác ở nơi nào?"
Nội thị cười nói: "Tô cô cô có điều không biết, tất cả các nữ quan tùy theo chức vụ khác nhau, sống ở các cung điện khác nhau. Ngài là nữ quan duy nhất có chức vị ở Tử Thần điện, lại là nữ quan có phẩm cấp cao nhất trong cung, đương nhiên nơi ở sẽ không giống với những nữ quan khác, có viện tử độc lập, có cung nữ và nội thị hầu hạ."
Tô Cẩn sửng sốt, hỏi: "Bên người hoàng thượng không nữ quan khác hầu hạ?"
Nội thị cười nói: "Tử Thần điện bình thường không cần nữ quan, cung nữ cũng rất hiếm khi dùng đến, phần lớn đều dùng nội thị, hầu hết nữ quan trong cung đều ở ngự thư phòng Văn Hoa điện, nội thư phòng, ngự khố cùng với một số chức vụ bên lục bộ, lục bộ cũng có một số nữ quan nhưng số lượng rất ít, nhưng ở Quốc Tử giám có lập Huy Nhu thư viện, là thư viện dành cho nữ tử được bệ hạ khâm mệnh xây dựng, chỗ ấy có rất nhiều nữ quan nhậm chức, cũng là công việc tốt các vị nữ quan tỷ tỷ muốn hướng đến, nhưng phải có học thức rất cao mới được."
Tô Cẩn hiếu kỳ nói: "Chẳng lẽ các vị phi tần trong hậu cung cũng không cần nữ quan?"
Tiểu nội thị cười cười, nhẹ giọng nói: "Bây giờ Tiêu Phòng vô chủ, trung cung khoáng vị, hậu cung trừ mấy vị lão thái phi, chính là Tuyển thị*, Thái nữ*, cấp bậc còn thấp hơn so với nữ quan, hậu phi chính thức một vị cũng không có, làm sao có nữ quan chuyên dụng cho hậu phi."
Tuyển thị*, Thái nữ*: cấp bậc nữ hầu cho Hoàng thái tử.
Tô Cẩn lấy làm kinh hãi, cô nhớ rõ trước đó xem báo cáo, Lưu Tầm hậu phi đông đủ mới phải chứ, sao lại như vậy được?
Cô nhịn không được hỏi: "Không phải phong hậu rồi sao?"
Tiểu nội thị im lặng không nói, dẫn Tô Cẩn đến trong một cái viện, chính giữa là một tòa nhà dài, thông với sảnh trước và sảnh sau, tuy đang là mùa đông nhưng vẫn có thể thấy trong đình viện những bông hoa mận đỏ rực nở rộ trên nền tuyết trắng, đi dọc theo hành lang liền nhìn thấy một loạt tĩnh thất nối dài từ trước ra sau, cửa sổ chạm khắc thập phần tinh xảo, sớm đã có cung nữ vén rèm mỉm cười thông báo: "Thị chiếu đại nhân tới rồi."
Vào trong phòng, chỉ thấy bên trong phòng kết cấu tinh xảo, bày biện trang trang nhã, kim thạch thi họa, màn trướng lô đỉnh, đều đã được bày biện, một cỗ hương thơm hoa mai tản mạn trong không khí, căn phòng không thấy đặt chậu than nhưng rất ấm áp, có thể cảm nhận được hơi ấm xuyên qua đế giày truyền đến lòng bàn chân, cái bàn được lau chùi đến không còn một hạt bụi, Nghiêm Sương đã là ra đón, cười thưa: "Cô cô tới, ta đã thu thập chổ này một chút, người ở tạm." Một bên mang cô đi vào phòng trong, bước ra sau một giá bình phong là phòng ngủ. Nghiêm Sương vỗ vỗ tay, mấy cung nữ bưng chậu đồng khăn mặt cùng với thượng phục đến, Nghiêm Sương tự tay vắt khăn thưa: "Người thay thượng phục trước, thư thả một ít, tiền điện bên kia nhất thời sẽ không kết thúc, ta đi ngự thiện phòng chuẩn bị một chút cơm canh, người ăn trước một ít lót bụng."
Tô Cẩn theo lời ra sau bình phong thay một bộ tố bào áo bông, bào phục kiểu dáng đơn giản, nhưng mà chất vải lại hết sức thoải mái, thϊếp da mềm trượt, vừa nhẹ vừa mềm, trong đám cung nữ có người nhanh nhẹn thay nàng tháo búi tóc, lấy xuống trâm cài, chỉ đơn giản búi một búi tóc, Tô Cẩn thoáng cái cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng hẳn, thoải mái ngồi xuống.
Trên bàn đã bày một ít điểm tâm, Nghiêm Sương đứng hầu bên cạnh, nhìn thấy cô thì cười nói: "Cô cô đến ăn vài thứ."
Tô Cẩn lại không cảm thấy đói, chỉ bưng trà hạnh nhân nóng uống nhuận miệng, hỏi Nghiêm Sương: "Ta vừa mới nghe nội thị dẫn đường nói, trong cung không có hoàng hậu cùng hậu phi?"
Nghiêm Sương nhìn nàng một cái, trong ánh mắt có một ti tìm tòi nghiên cứu, sau đó cười nói: "Cô cô có điều không biết, khi hoàng thượng đăng cơ, có phong Lương gia đích thứ nữ đương hoàng hậu , nhưng mà... trong thời điểm ý chỉ phong hậu được cung phụng ở thái miếu, lại bị vật dễ cháy thiêu hủy, bởi vậy hoàng thượng cho rằng là tổ tiên không vui, hủy bỏ ý chỉ nạp hậu, vì Lương gia nữ, hậu thưởng Lương gia, ân chuẩn được phép gả." Tô Cẩn thất kinh, nếu như là như vậy, vì sao người giám sát thời không mười năm cũng không có biết việc này? Sở Vũ đế trong lịch sử đích xác trước sau nạp hai vị Lương hậu, sau khi vị thứ nhất chết bệnh, lại nạp kỳ muội, trong lịch sử xưng là đại tiểu Lương hậu, đều là hiền hậu, rất có mỹ danh.
Nghiêm Sương tựa hồ cứ như biết nàng đang suy nghĩ gì, nói: "Bởi vì ý chỉ phong hậu đã chiếu cáo thiên hạ, bệ hạ nhân hậu, không đành lòng thấy Lương thị hổ thẹn, việc này chỉ có trọng thần huân quý kinh thành biết, vẫn chưa tuyên bố cho dân chúng."
Tô Cẩn im lặng, cô mặc dù không phải người cổ đại, nhưng cũng biết cổ đại nữ tử, bị hoàng gia từ hôn, cho dù không tìm chết thì cũng xuất gia, cô nhẹ giọng hỏi: "Vậy bây giờ Lương thị ở nơi nào?"
Nghiêm Sương cười nói: "Cô cô lại bệnh mềm lòng, năm đó Lương thị tỷ tỷ Ung vương phi đối với người như thế nào người đã quên?"
Tô Cẩn nhìn hắn một cái, bình tĩnh sửa đúng: "Ngươi là nói tỷ tỷ à?"
Nghiêm Sương biết nghe lời đổi giọng: "Vâng, kia Ung vương phi năm đó cùng Lưu... Hoàng thượng có hôn ước, kết quả lại gả cho Ung vương, mặc dù ban đầu là ý tứ của Tiên đế cùng Đinh hoàng hậu, nhưng Lương gia dù sao cũng là thế gia căn cơ thâm hậu, nếu như kiên trì chối từ, Tiên đế chưa chắc sẽ miễn cưỡng, nói cho cùng cũng là ham mộ hư vinh khiến nay trở nên tầm thường, sau khi Hoàng thượng đăng cơ, Lương gia biết được đắc tội hoàng thượng, cho nên sau khi hoàng thượng đắc thế, vội vàng đem đích thứ nữ đưa tới, lúc đó hoàng thượng vì biểu hiện lòng dạ rộng lớn, bất kể hiềm khích lúc trước, lại đang muốn lung lạc thế gia, liền vui vẻ đáp ứng..."
Tô Cẩn đỡ trán: "Chờ một chút, Ung vương phi, là Lương gia đích trưởng nữ?"
Nghiêm Sương thưa: "Không sai"
"Từng cùng hoàng thượng có hôn ước?"