Tháng bảy đã tới, cái hẹn đã lên, em cùng gia đình gấu chuẩn bị đồ đạc về Hà Nội chơi. 2 hôm nữa là đi thì bất chợt gấu bảo bố mẹ gấu bận, không đi được nên chỉ có em và gấu đi thôi, tốt quá, đi về nhà mà cứ có 2 cụ già mình ghét kè kè bên cạnh thì chắc e chết luôn mất, nghe đâu hai cụ bị vướng phải giấy tờ lĩnh lương hưu nên k thể sắp xếp thời gian đi được.
Vậy là đợt này chỉ có gấu và em về thôi, em háo hức chuyến đi về này lắm, phần vì được về nhà dịp sinh nhật, phần vì được ra mắt vợ tương lai với cả gia đình. Thậm chí để gấu gây ấn tượng tốt với cả nhà, em còn bắt gấu mua mấy hộp linh chi, mỹ phẩm, đồ lặt vặt về biếu cho cả nhà em mát mặt. Nhưng đời đâu phải là mơ, chuyện đâu có dễ như mình tưởng, ngày gấu em về nhà cũng là ngày gia đình em xảy ra chuyện, một câu chuyện mà ngàn năm đời nào cũng có, chuyện mẹ chồng nàng dâu.
Đáp máy bay xuống Nội Bài lúc 2h chiều, em và gấu bắt taxi về số nhà x khu 4 bán đảo Linh Đàm. Về đến nhà, cả nhà em hễ ai thấy gái mặt cũng hồ hởi và quý lắm, con em gái lẻo mép khen chị dâu xinh như diễn viên trên tivi, bố thì khen con dâu xinh và có nét đứng đắn, duy nhất chỉ có một người tỏ ánh mắt khó ưa với gái, đó là mẹ em. Tay bắt mặt mừng xong thì cả gia đình quây quân bên nhau uống nước, hỏi han nhau một lúc thì đến giờ cơm, mẹ e và con em gái đi vào phòng bếp chuẩn bị bếp núc, gấu em không biết nâu món Việt nên e bảo gấu cứ ngồi đây với e thôi. Một lúc sau em đi qua phòng bếp thì thấy bà bu cằn nhằn lớn tiếng với con Hương như sau:
- Bố tổ, con dâu ngày đầu tiên về nhà chồng mà chả biết đỡ đần gì ai, chỉ biết ngồi rung đùi mà uống nước, ngay từ đầu tao đã bảo thằng Thịnh là k có tương lai gì đâu mà nó không chịu nghe, sau này lấy con kia về chắc con mình phải làm osin cho nó quá. Mẹ chán lắm Hương ạ, mấy hôm trước bạn mẹ có giới thiệu cho thằng Thịnh con gái của bà, xinh và tử tế lắm, mẹ đang định giới thiệu cho nó thì nó lại tha cái giống ngoại quốc này về...
Bà bu đang nói giở, em thấy bực mình quá nên chen vào luôn:
- Mẹ ạ, con không thích mẹ nói xấu ny con thế đâu, mẹ chưa tiếp xúc với ny con bao giờ, chưa biết cô ấy là người thế nào thì làm sao chê bai được cô ấy chứ? Tại sao con lớn ngần này tuổi rồi mà mẹ k tin vào sự lựa chọn của con vậy?
Đôi co một lúc thì em và bà bu cãi nhau, đại khái bà bu vẫn giữ quan điểm ghét gái, vẫn thích con dâu là ng Việt hơn, em bực mình ra ngoài phòng khách với gái, gái thấy mặt em khó chịu và có to tiếng trong nhà nên hỏi em có chuyện gì à, em chả biết nói gì chỉ biết ngồi dựa vào vai gái cho đỡ buồn và căng thẳng thôi. Một lúc sau thì cả nhà quây quần vào mâm cơm, trong giờ cơm, mọi người ngồi ăn vui vẻ thì bà bu thi thoảng lại đưa ánh mắt hình viên đạn vào gái, gái hình như cũng thấy nên có vẻ ngại và sợ lắm, ăn k đến 1 bát cơm con thì thôi, bỏ cơm giữa chừng luôn, cả nhà ăn xong thì gái vào rửa bát. Như mọi lần ở bên kia, gái vào rửa bát thì e luôn là người ở cạnh xếp bát đũa lên chạng, ở Việt Nam cũng vậy vì e thấy quen việc này rồi, bà bu thấy vậy lại thốt lên câu thơ:
"Mẹ anh quần quật một đời
Sao anh ngoảnh mặt anh cười cùng hoa"
Ôi cát đệt, bà bu lại muốn war nữa hay sao, e sợ gia đình xảy ra to chuyện nên mặc kệ cứ lẳng lặng tiếp tục công việc của mình. Tối hôm đấy gái lên phòng con em gái em chơi, chỉ có em và bố mẹ e ở dưới nhà, cả ba xem tivi không ai nói ai một câu, nét căng thẳng hiện rõ trên khuân mặt mỗi người. Ngồi một lúc mẹ em bảo:
- Tao mới sắp xếp cho mày một cái hẹn đi ăn tối với cái M con gái bạn tao, chủ nhật tuần này đấy, m cố gắng mà sắp xếp nhé.
Chim lợn gào thết, má e nói thế có khác đéo gì bảo em bỏ ny em đi với con khác đâu, em điên lắm, em bảo luôn:
- Xl mẹ nhé, vụ cái Thảo vừa rồi mẹ chưa rút ra được điều gì à, ny con có làm gì sai đâu mà mẹ cứ trách cô ấy mãi thế, lại còn ngay cả trong buổi đầu tiên ra mắt nữa hả mẹ? Mẹ vừa vừa phai phải thôi con mới theo kịp được mẹ chứ? Cô ấy ngoan ngoãn và tử tế tại sao mẹ cứ phải ghét cô ấy vậy?
Mẹ em lúc đấy to tiếng lên luôn:
- Ôi dời cao đất dày ơi, ông ơi ông vào mà xem thằng con trai ông đi, nó tưởng nó thành đạt, nó muốn làm gì thì nó làm, cãi cha cãi mẹ nó cũng làm, tôi chán lắm tôi chết mất thôi ông ơi.
Mẹ em vừa nói vừa khóc, lúc đấy thì em thốn lắm rồi, chỉ biết dỗ bà bu và đồng ý chủ nhật này đi xem mặt con kia thôi. Tối đến lại là một đêm trắng, quay sang nhìn gấu thì thấy gấu nằm ôm em ngủ đáng yêu lắm, càng yêu gấu bao nhiêu, em lại càng sợ mất gấu bấy nhiêu, qua bao nhiêu sóng gió để đến với nhau bây giờ lại bị bà bu gây trở ngại. Càng nghĩ em lại càng sợ cái ngày chủ nhật và 1 tương lai đen tối đến dần...