Nghe thấy câu này, mày kiếm không tự chủ được nhíu lại, khóe môi hiển hiện nụ cười châm biếm:
- Thứ nhất, cô ấy không phải là "thứ " gì đó, thứ hai, tôi thấy Âu Dương thiếu còn rất trẻ mà, không ngờ đầu óc lại có vấn đề, chuyện anh cùng đại tiểu thư của Tiêu thị hủy bỏ hôn ước vẫn còn là tin tức nóng hổi đấy, hình như còn nằm trên trang nhất báo thương nghiệp thì phải, đương sự như anh lại có thể hùng hồn tuyên bố cô ấy là vị hôn thê của mình, đã mặt dày tới bực này, tôi thật là cam bái hạ phong, bội phục bội phục.
Một lời mỉa mai rõ ràng như thế nhưng Âu Dương Hàn lại không thể phản bác, trầm mặc nhận sự chỉ trỏ của mọi người xung quanh. Hắn ta lúc đó chỉ là nhất thời tức giận mới làm ra chuyện ngu xuẩn này nhưng mà anh ta tin chắc Tiêu Dao rất yêu mình, dù mình có đá cô ta thì cô ta cũng nhất định sẽ bám theo như đỉa đói.
Nhưng bây giờ nhìn cô nhu thuận dựa vào lòng người đàn ông khác, ánh mắt nhìn hắn rõ ràng khinh bỉ cùng coi thường khiến hắn không khống chế được mà vô cùng tức giận, l*иg ngực như bị thứ gì đè nặng tới khó thở, đột nhiên hắn cảm thấy sợ hãi mơ hồ, chẳng lẽ cô lại thực sự vứt bỏ hắn? Không thể nào, hắn không bao giờ cho phép chuyện đó xảy ra, một con cờ quan trọng như vậy hắn không thể đánh mất!
Chỉ là, ghen tị luôn khiến người ta biến thành ma quỷ, một kẻ kiêu ngạo như hắn làm sao có thể chấp nhận một Tiêu Dao lúc nào cũng bám lấy hắn, đau khổ cầu xin hắn yêu cô lại có thể đá hắn như giày rách nhanh chóng sà vào lòng một người đàn ông bất cứ mặt nào hắn cũng không thể so sánh!
- Tiêu Dao, tôi thật không ngờ cô lại có thể đi tìm tình mới nhanh như vậy, đúng là ả đàn bà dâʍ đãиɠ, chỉ biết quyến rũ đàn ông!
Dù có bình tĩnh đến đâu nhưng nghe người ta nhục mạ mình như vậy cô vẫn không tránh khỏi tức giận. Nhưng mà cô còn chưa kịp làm gì thì người đàn ông bên cạnh đã ra tay trước.
Anh ưu nhã nhấc chân lên, không hề báo trước mà tặng cho Âu Dương Hàn một cú đá. Lực đạo mạnh đến nỗi, một người đàn ông to cao như Âu Dương Hàn bay thẳng về phía sau, cả người đập mạnh lên bức tường. Hai mắt hắn ta trợn tròn như không thể tin, sau đó ôm ngực phun ra một ngụm máu rồi ngất xỉu.
- Xử lí cho tốt
Để lại một mệnh lệnh ngắn gọn cho thuộc hạ rồi nhanh chóng ôm eo Tiêu Dao rời đi, nhìn cũng không thèm nhìn lại lấy một cái.