Chương 17

Phần 17: Ôm

Laya vẫn say sưa vẽ, còn Lyly vẫn từ phía sau đứng nhìn trong im lặng. Gió ở đâu lùa qua làm Lyly rùng mình, chợt hắt hơi.

Laya giật mình tiến lại.

– Ủa. Lyly đứng đây lâu chưa?

– …

– Sao vậy?

– …

– Lyly có gì sao?

Laya sờ lên trán, vội rụt tay về

– Trời… sao nóng rang vầy nè. Đi, về phòng, Laya tìm khăn chườm cho hạ sốt.

Lyly khụt khịt mũi làm theo.

– Chắc là phong phanh quá nên vậy đây mà. Cho Laya xin lỗi, nằm xuống đã nha.

– Uhm

Laya lấy khăn lạnh cứ vậy cách 3 phút lại xả và chườm cho Lyly. Đêm hôm vầy đi tìm mua thuốc không có, mà bỏ đi mua cũng không an tâm, Laya cõng Lyly xuống nhà và gọi taxi đi bệnh viện.



– Bạn tui có sao không bác sĩ.

– Chỉ là sốt siêu vi thông thường, nhưng cơ thể hơi yếu nên là ngoài truyền nước, người nhà cho bệnh nhân nằm theo dõi đến sáng mai nhé.

– À. Cảm ơn bác sĩ.

Laya thở dài vuốt tóc Lyly. Xin lỗi, trời ơi mày đang làm gì vậy Laya.

Tới tận 9h sáng, Quân mang cháo Laya nhờ má nấu tới thì Lyly vừa thức, khuôn mặt còn phờ phạc

– Khỏe chưa? Cảm thấy trong người sao? Tui đi gọi bác sĩ nha.

Quân lo lắng nhìn Lyly

– Hơ, không sao, chỉ là hơi chóng mặt chút xíu. Laya có thể đỡ Lyly vào nhà vệ sinh được không.

– Uh.



Sau khi ăn cháo và uống thuốc y tá mang lại, Lyly lại tiếp tục ngủ.

– Bác sĩ. Khi nào bạn tôi mới xuất viện được.

– CHiều nay khi bệnh nhân dậy là người nhà có thể đưa về. Sốt siêu vi không thể hết ngay mà có thể âm ỉ, nên người nhà cần ở bên theo dõi, cho bệnh nhân uống nước cam để bổ sung vitamin C để nhanh khỏe.

– Cảm ơn bác sĩ.



Quân kéo Laya ra ngoài

– Bà làm gì vậy Laya?

– Ý ông là sao?

– Lyly đó. Tối qua bà làm gì người ta?

– Ông khùng hả. Hôm qua tôi đang vẽ tranh, cổ đi ra và bị sốt. Có làm gì đâu. Chắc do người yếu, rồi còn ngồi ngoài gió nên bị trúng gió. Haizzz.

– Ủa… chớ cổ không nói gì hả?

– Nói gì?

– À không.

– Tôi mệt quá. Tui vào trong sofa chợp mắt 1 xíu. Ông muốn ở lại canh thì ở. Không thì về đi.

– Ơ…



5h chiều Lyly xuất viện. Laya và Quân đưa cô về nhà.

– Lyly nghỉ ngơi đi, tui nấu cháo cho. Con Laya nói nó đi siêu thị mua cam chanh gì đó. Tắm rửa và qua thay ca.

– Cám ơn Quân nha.

– Haizzz thân con gái ở có 1 mình không ai lo thì bạn bè để làm gì. Ngủ đi.



Nhắc đến đây Quân vừa nghĩ ra 1 kế, chắc chỉ có cách này mới gắn kết được cả 2.



7h Laya nhấn chuông, Quân ngáp ngắn ngáp dài ra mở cửa.

– Lâu dữ bà nội. Tui đợi bà đó.

– Ờ. Sorry. Ông đi về đi. Để tui lo.

– Ờ. Cổ đi tắm. Có gì báo tui về trước. Mai gặp.



Laya đóng cửa, đi thẳng vào bếp rửa mớ trái cây vừa mua và cất vào tủ lạnh. Đang cắt cam vắt nước cho Lyly thì vô tình để đứt tay, vội quăng con dao ra và để tay dưới vòi nước.

– Chậc… dao cùn mà sao cứa sâu vậy không biết.

Laya nhăn mặt lầm bầm thì Lyly bước ra, ánh mắt nhìn về phía vòi nước

– Laya sao máu không vậy? Đưa Lyly coi.

Lyly vội nắm lấy ngón tay trỏ của Laya băng lại bằng khăn giấy.

– Có đau lắm không.

– Không sao. Laya tự xử được mà.

Laya kéo ray mình lại. Lyly vẫn giữ chặt.

– Không được. Về đây, Lyly băng lại.

Lyly kéo Laya ngồi vào phòng khách và tiến đến hộp băng cứu thương tìm bông và băng cá nhân. Cẩn thận băng bó cho Laya.

– Xin lỗi nhé.

– Hả

– Vì Lyly mà Laya cực quá.

– Haizzz. Có gì đâu. Bạn bè mà. Ngồi đi. Laya vắt cam tiếp cho.

Laya rời đi trước khi cuộc trò chuyện khiến 2 người trở nên khó xử.

Lyly thở dài quay về phòng, rồi khựng lại. "Không được, nếu cứ mãi giữ khoảng cách như vầy, tới bao giờ mình và Laya mới gần được nhau?"

Lyly tiến lại gần ôm Laya từ phía sau. Thời gian như dừng lại. Lyly có thể nghe thấy nhịp tim của Laya và hơi ấm đang lan tỏa. Ôi, cái cảm giác này sao mà quen thuộc quá. Cái mùi hương này.

Laya tròn mắt, cứng đờ người

– Ly…

– Cho Lyly ôm 5 phút thôi.

-…

Cái cảm giác này, Laya thở dài, cố gắng gạt bỏ hình ảnh về Phương hiện lên trong đầu. Tiếp tục vắt nước cam cho Lyly.

Cứ vậy, cho đến khi có được ly nước cam hoàn thiện. Laya nhăn nhón khi ngón tay lại rướm máu. Cố gỡ miếng băng dán ra thì Lyly buông tay ghé lại nhìn.

– Laya lại chảy máu nữa hả. Đưa Lyly coi.

– …

Laya im lặng nhìn Lyly lấy bông băng quấn lại lần 2.

– Xong rồi. Cười

2 ánh mắt nhìn nhau, Laya tiến tới hôn lấy đôi môi của Lyly.

Trong 1 giây phút Lyly bất ngờ và đóng băng, và rồi vỡ òa trong hạnh phúc, cô nhắm mắt lại đắm chìm vào cái cảm giác cô ao ước bấy lâu.

Còn Laya… giật mình khi nhận ra sự gần gũi này chỉ hiện lên hình ảnh của Phương. Chợt lùi lại

– Xin lỗi… Laya… không thể. Laya về đây.

Lyly vội chạy theo ôm chặt lấy Laya

– Làm ơn… đừng đi. Lyly biết, Lyly hiểu, Lyly không quan tâm, người Laya nghĩ đến khi ở bên Lyly khiến Laya tạo khoảng cách, sợ rằng Lyly chỉ là vật thế thân cho cô ấy. Nhưng Lyly chấp nhận… Laya, đừng làm đau mình nữa, hãy thử cho ta cơ hội đi.

Laya thở dài. Ôm Lyly thật chặt

– Nghe này Lyly, Laya không cho phép mình làm tổn thương ai cả, đặc biệt là Lyly. Không thể ở bên 1 người mà tư tưởng lại dành cho người khác được, chẳng khác gì Laya đang lợi dụng. Lyly cứ như vậy khiến Laya không thể cứ tiếp tục ở gần. Mình duy trì 1 tình bạn đẹp không được sao?

– Lyly mệt quá. Nằm bên cạnh Lyly nhé.

Lyly sốt trở lại, Laya nằm bên cho đầu cô tựa vào tay mình. Cứ vậy Laya cũng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hề hay.



Quân gọi cửa, mang cháo và đồ ăn sáng qua cho cả 2.

– Quân ở lại đi, tui về đây. Cô ấy còn đang ngủ.

– Laya…

– Tối nay gặp.

– Uhm



Laya thở dài bước vào nhà

– Về rồi hả con, bạn con sao rồi?

– Dạ ổn rồi má.

– Ngồi đây, Má với Ngoại có chuyện bàn

– Dạ.

– Laya… con có đang quen ai không?

– Ờ… con có đang để ý ai không con? Nói ngoại nghe

– Ủa… má với ngoại sao hỏi lạ vậy?

– Vậy là chưa. Vậy là ổn.

– Tối nay con phải đến 1 nơi này.

Má và Ngoại, người đưa địa chỉ, người đưa tấm ảnh của 1 cô gái đặt lên bàn.

– Gì đây má? Ai đây?

– Má với NGoại tìm hiểu rồi. Gặp người ta đi con, xem xem có hợp không?

– Hả? Trời? Thiệt hả Má?

– Ờ.

– Ngoại?

– Đi đi, mỗi ngày gặp 1 người, đến khi lấy nhau thì thôi.

– Gì vậy? Má với Ngoại mắc cười quá. Con lớn rồi. Mấy trò này…

– Im… con hỗn hào vậy Laya. Má với Ngoại nói bây giờ con cãi đúng không? Con muốn ngoại tăng xông chết con mới hài lòng hả?

Dạo này bệnh tăng xông máu của Ngoại càng nặng, Laya luôn lo lắng, giờ Ngoại lại dùng cái này để uy hϊếp Laya… thở dài thườn thượt

– Thôi được. Muốn con làm gì cũng được. Miễn sao 2 người vui. Con tắm rửa ngủ một xíu đã.

– Uhm.



– Má… kế hoạch thành công.

– Ờ… Thằng Quân hay thiệt.

– Để con báo nó.



– Alo, Quân hả, tối nay hủy kèo

– Sao zậy?

– Má với NGoại bày đặt làm trò coi mắt uy hϊếp tui sống chết này nọ. Thôi thì đi cho cả 2 vui. Mai gặp nha.

– Hả??? Thiệt hả.

– Hừm…



Quân giả nai cười trong bụng, lần này thì Laya chắc chắn lọt tròng.

8h tối tại Cà Phê Du Miên. Thiệt tình… hẹn chi mà xa xôi, mất cả gần 200k đi uber. Laya đi đến quầy lễ tân

– Tôi đã đặt bàn trước, cần gặp người con gái tên Kim Thy

– Dạ, mời chị đi theo em.



– Uhm… chào cô. Tôi là Laya

Laya ngập ngừng chào người đang ngồi đọc sách.

– Xin chào. Mình là Kim Thy.

– Xin lỗi tôi đến trẽ hơn giờ hẹn.

– À không sao. Thy cũng chỉ mới ngồi thôi.

– À ờ Thy nè. Tôi muốn nói với cô rằng cuộc hẹn này chẳng đi đến đâu đâu. Nhưng vì tôi biết gia đình tôi đang theo dõi nên là mình cứ giả bộ ngồi khoảng 30ph đi ha.

– Cô chỉ có vậy thôi sao?

– Xin lỗi???

– Ý tôi là cô nhát gan để gia đình mình quyết định tất cả hay sao? Như vậy người chat với tôi trên app không phải là cô?

– Xin lỗi. Tôi không rảnh rỗi hẹn hò vầy. Chẳng qua tôi tôn trọng gia đình mình thôi. Chắc chúng ta không hợp. Nên dù cô có ghét tôi cũng ngồi ở đây 30ph.

– Vậy tôi đi.

– Ê… khoan đã… tôi… tôi xin lỗi… cô nán lại xíu được không?

– Để?

– Để tôi hỏi xem cuốn sách ấy có gì hay?

Vậy là Laya ngồi mê mẩn bên người bạn mới hơn 30 ph

– Laya nè. Bộ không có chút gì cảm tình với tôi sao?

– Có. Cô rất thân thiện. Và nếu được chúng ta sẽ làm bạn.

– Bạn?

– Tôi có người yêu rồi.

– Vậy tại sao?

– Cô ấy bỏ đi.

– Vậy cứ chờ hoài sao?

– Uhm… chờ đến khi có câu trả lời thì thôi.

– Uhm… tôi hiểu.

– Thy thì sao? Xinh đẹp, thông minh và tinh tế. Tại sao lại cô đơn đến giờ

– Yêu cũng nhiều, quen cũng nhiều nhưng chưa tìm được 1 tâm hồn đồng điệu.

– Tôi thấy dùng app không phải là giải pháp.

– Laya sai rồi. Nhiều người như Thy che giấu bản thân mình và app là nơi đẻ họ thực sự kết nối.

– Uhm. Hi vọng Thy sẽ tìm được 1 nửa thật sự

– Tiếc quá.

– Hả?

– Nếu ngày ấy tới và Laya tìm được câu trả lời. Hãy cho Thy biết nhé.

– Để chi?

– Đề Thy được bước vào trái tim Laya.

– Mỉm cười…



To be continued

Tiếp tục ủng hộ cho mình nhé! Vote, comment và theo dõi nhé!

Mãi yêu!!!