Chương 4

Cô nổi giận như vậy, đổi lại là người khác chắc chắn sẽ thu liễm nhượng bộ, chỉ tiếc......"Cuộc sống của chị là không cần chứng minh với người khác, nhưng tôi không phải người khác, tôi là chị khi còn trẻ." Thiếu nữ lạnh lùng nhìn thoáng qua vài giọt coca bắn ra trên bàn: “Ngay cả đối mặt chính mình ngày trước mà chị cũng không dám, còn có thể chứng minh cái gì? Nhưng sao tôi có thể sống như chị được chứ?”

Thiếu nữ vẻ mặt ghét bỏ lắc đầu, ăn xong một miếng Hamburger cuối cùng, đưa tay giật lấy cánh gà Đinh Vân đang định lấy: "Chị béo như vậy, ăn Hamburger được rồi, coca cũng uống ít chút đi!"

Đinh Vân giật giật hai má, run rẩy đưa tay che ngực, rêи ɾỉ: "Tôi đây là tạo nghiệt gì rồi..." Cô bé này mồm miệng lanh lợi, lý lẽ sắc bén, thật không hổ là cô lúc còn trẻ: "Cô như vậy sẽ không có bạn bè đó có biết không?"

"Tôi cho chị cơ hội thở dốc cuối cùng, chị nói, cơm nước xong phải cho tôi xem sơ yếu lý lịch." Thiếu nữ đã không hề nhìn Đinh Vân thảm xanh mặt, một tay cầm cánh gà, một tay cầm ipad chọc chọc chơi game.

Xem ra là tránh không thoát, Đinh Vân thở dài một tiếng, mang theo vẻ mặt thấy chết không sờn đứng lên trở về phòng, thật sự mở máy tính, tìm ra một bản sơ yếu lý lịch của mình sửa lại.

10 phút sau, cô gái Tiểu Đinh Vân ăn uống no nê ôm ipad đi tới: "Làm xong sơ yếu lý lịch chưa?"

Đinh Vân xoay laptop, màn hình hướng về phía Tiểu Đinh Vân: "Cô tự xem đi.”

“Nơi cư trú là Hải Thành? Vậy mà chị cho tôi ăn KFC, cũng không mời tôi ăn một bữa hải sản?”

Đinh Vân cuối cùng cũng cảm thấy hòa nhau một ván, cười nói: "Cô tự chọn mà! Không thể trách tôi được.”

Tiểu Đinh Vân bất mãn tiếp tục nhìn xuống: "Mức lương hiện tại, tiền lương một năm ba đến bốn vạn nhân dân tệ..., chị nghiêm túc đó à? Chị còn nhớ bây giờ tôi học thêm một tháng bao nhiêu tiền không?”

Đinh Vân không nói gì, ngẩng đầu nhìn trời.

“Chuyên ngành Marketing Đại học hải Thành…Chị là người giả mạo phải không? Chị chắc chắn không phải Đinh Vân!” Cô gái chỉ vào tổ hợp từ ngữ trên sơ yếu lý lịch, cảm giác mình có thể là đang xem sơ yếu lý lịch của bất kỳ người xa lạ nào, nhưng tuyệt đối không thể là của mình.

Đinh Vân không giải thích chút nào, gật đầu nói: "Đúng đúng đúng, tôi giả mạo, cô cũng ăn no rồi, nếu không cô về đi.”

Tiểu Đinh Vân quay đầu nhìn cô chằm chằm một hồi lâu, bỗng nhiên dịu giọng, "Được rồi, có thể là tôi quá nóng vội, chị dẫn tôi ra ngoài đi dạo đi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.”

“Ra ngoài đi dạo? Bây giờ? Cô đùa à? Bên ngoài nóng muốn chết, tôi không đi!”

“Đã tối rồi thì có thể nóng gì chứ? Ăn no rồi thì ở nhà bất động, chẳng trách chị lại béo.”

“Cô còn nói cái này nữa, tôi sẽ đánh người đó.”

“Xì, chị đánh tôi, tôi sẽ nói cho ba mẹ. Đúng rồi, ba mẹ hiện tại thế nào? "Tiểu Đinh Vân vừa nói vừa cầm lấy chìa khóa kéo Đinh Vân đi.

Đinh Vân không tình nguyện bị lôi ra, hừ hừ nói: "Rất tốt, mẹ về hưu, hiện tại dẫn dắt đoàn múa quảng trường xưng bá tiểu khu, Trần Minh Lãng cô biết không? Mẹ anh ta trước kia không phải luôn coi thường người khác sao? Kết quả đoàn mà bà ta dẫn theo bị mẹ ngược, bây giờ đã hoàn toàn thần phục dưới chân mẹ.”

“Trần Minh Lãng? Anh chàng đẹp trai học lớp 12 ở tòa nhà số 2? Anh ta thế nào rồi? Kết hôn chưa?" Tiểu Đinh Vân bỏ qua phần mình nghe không hiểu, trực tiếp nhảy vào phần bát quái quan tâm nhất.

“Kết hôn rồi, anh ta rất tốt, làm việc trong cơ quan, chỉ là, hắc hắc" Đinh Vân nói xong vẽ một vòng tròn trước người: "Bụng đã lớn như vậy, mặt cũng giống như bánh bao mới hấp ra, anh đẹp trai mập mạp, chậc chậc, bi kịch nhân gian.”

Tiểu Đinh Vân bị đả kích lớn: "Tôi không tin! Chuyện này không thể nào!”

“Cái này có gì mà không tin? Tôi có wechat của anh ta, tìm ảnh cho cô xem." Đinh Vân lấy điện thoại di động ra mở khóa, vào nhóm bạn bè của Trần Minh Lãng, tìm một tấm ảnh gia đình: "Nhìn xem, đây là vợ và con anh ta, con gái lớn của anh ta đã đi nhà trẻ. Đầu năm nay vợ anh ta sinh đứa thứ hai, cũng là con gái, mẹ anh ta hình như không vui lắm, nói vài câu chua ngoa, kết quả, ha ha, bị con dâu đuổi ra khỏi nhà.”

Tiểu Đinh Vân trợn mắt há hốc mồm: "Nhưng tôi nhớ mẹ anh ta rất lợi hại mà!”

“Đúng là lợi hại, nhưng con dâu còn lợi hại hơn. Vợ Trần Minh Lãng trong nhà có tiền có thế hơn Trần gia nhiều, hiện tại nhà của vợ chồng bọn họ ở là nhà gái mua, chính là vì không ở cùng cha mẹ chồng. Trần Minh Lãng ở trong cơ quan có thể phát triển tốt như vậy, cũng không thể không có sự ủng hộ của ba vợ, hơn nữa mẹ anh ta vốn không có lý, cho nên chưa nói được câu nào mẹ anh ta đã bị đuổi về.”